Họa Quốc

Họa Quốc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3210992

Bình chọn: 8.00/10/1099 lượt.

lại cảnh tượng lúc trước, khi ấy đúng thực chỉ có Phan Phương vẫn ngồi tại chỗ tiếp tục uống rượu, ngẫm ra là vô hình hóa giải lực độ của Nghi vương.

“Có điều.” Một tên ngần ngừ.

“Có điều cái gì”.

“Thuộc hạ còn phát hiện một điểm kỳ quái, chủ nhân xem này, vết đứt

của dây đàn này không hề bằng phẳng, nếu là thuộc hạ, có thể làm dứt

khoát gọn lẹ hơn, từ đó có thể thấy công lực của đối phương tuy linh

hoạt, nhưng độ kiên cường dẻo dai thì chưa đủ. Nhưng, Nghi vương có thể

đồng thời thăm dò ba người ở ba phương hướng khác nhau, võ công của hắn

ta tuyệt đối không kém thuộc hạ, vì thế, thuộc hạ hoài nghi… có thể Nghi vương bị thương, dẫn đến việc thiếu sức bền”.

Gì chứ? Y bị thương?

Nhưng vừa nãy nhìn y, tuy y có nhếch nhác nhưng khí sắc vẫn thịnh,

hơn nữa lại uống rượu phóng khoáng như thế, hoàn toàn không giống người

bị thương, tất cả chuyện này là thế nào?

Tại sao Nghi vương lại phải thăm dò bọn họ? Bên ngoài chỉ biết Nghi

vương tinh thông buôn bán, chẳng ngờ y còn giỏi võ, một hoàng đế quyền

cao chức trọng thân thể tôn quý, tại sao lại có võ nghệ cao thâm khó dò

như vậy? Còn nữa, tại sao thuyền đắm lại chỉ cứu được một mình y, mà y

còn bị thương? Tại sao y lại xuất hiện ở Bích quốc? Thuyền của y thực sự va vao đá ngầm, hay là còn có nguyên nhân nào khác?

Một chuỗi câu hỏi vây lấy Khương Trầm Ngư, dự cảm chẳng lành trong

chốc lát trào dâng trong lòng. Nếu ta là Chiêu Doãn – Khương Trầm Ngư

đột nhiên nhớ đến khả năng nào đó, lòng nàng chùng xuống…

Có lẽ nàng đã đánh giá thấp đế vương trẻ tuổi lòng dạ thâm sâu kia.

Đầu tiên, nếu Nghi vương thực sự bí mật vào Bích quốc, vậy thì, Chiêu Doãn rất có thể đã biết được tin tức này thông qua ám tuyến, vậy thì,

nếu nàng là y, nàng sẽ lập tức quyết định cần phải ám sát Hách Dịch.

Gọn lẹ dứt khoát tiêu diệt đối thủ luôn là tác phong hành sự của Chiêu Doãn.

Vì thế, Chiêu Doãn phái mật thám tấn công Nghi vương, tùy tùng của

Nghi vương đều bỏ mạng trong hành trình này, cuối cùng chỉ còn lại mình

y, nếu không, là một hoàng đế, y tuyệt đối không thể lên đường một mình.

Trong lúc nguy cấp nhất, Nghi vương tìm thấy cơ hội đó chính là thuyền quan đi sứ Trình quốc.

Nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất. Y ngang nhiên giả vờ

được cứu lên thuyền, như thế một khi thân phận công khai, chúng nhân đều biết Nghi vương lên thuyền quan của Bích quốc, Chiêu Doãn sẽ không thể

làm gì y. Bởi vì nếu đế quốc quân Nghi quốc chết trên thuyền quan của

Bích quốc, tin tức này hễ truyền ra ngoài, hai nước tất đại loạn.

Hỏng rồi, chúng ta đều bị lợi dụng rồi…

Khương Trầm Ngư cắn môi, trong bóng tối dường như có một cánh tay vén tan tầng tầng mây mù, suy nghĩ của nàng dần trở nên sáng tỏ.

Hay cho Nghi vương!

Hay cho Hách Dịch “rực rỡ chói sáng”!

Vốn là như vậy, kẻ khôn khéo nhất thiên hạ là thương nhân, kẻ lắm mưu lược nhất là chính khách. Mà Hách Dịch, người kết hợp hoàn hảo hai thân phận này sao có thể là một nhân vật đơn giản?

Chiêu Doãn muốn âm thầm ám sát y, không ngờ đội thuyền của mình lại

bị Hách Dịch lợi dụng, trở thành bùa bình an của đối phương. Có lẽ lúc

này y đã biết tin, đang giận điên lên, nhưng cũng không có cách nào,

người đã lên thuyền, hơn hai trăm con người e rằng đều đã biết Nghi

vương lên thuyền mình, muốn động thủ lần nữa cũng đã muộn… trừ phi… Trừ

phi biến hai trăm tám mươi người này thành đồ tuẫn táng theo Nghi vương!

Khương Trầm Ngư bỗng đứng bật dậy, sắc mặt trắng bệch lấy hai trăm

tám mươi người đổi lấy một người, thực ra không phải là không đáng. Bởi

vì, hễ Nghi vương chết đi, Nghi quốc tất loạn, Nghi quốc mà loạn, thế

cân bằng trên bề mặt giữa bốn nước sẽ bị phá vỡ, Yên Trình tất có động

tĩnh, thiên hạ càng loạn, đối với Bích quốc mà nói lại càng có lợi.

Giông bão sau đó tạm thời chưa tính, bây giờ phải xem Chiêu Doãn có đủ

nhẫn tâm hy sinh hai trăm tám mươi người này không.

Phan Phương là đại tướng một nước, Vãn Y là quý tộc đương triều, nàng là phi tử, y hẳn sẽ giữ lại mạng sống của ba người bọn họ, nhưng những

người khác…

Nếu ta là Chiêu Doãn, ta có nhân lúc tin tức này chưa phát tán ra

ngoài, diệt khẩu toàn bộ người trên thuyền, sau đó ngầm đổi một đoàn

khác đi sứ Trình quốc không? Chỉ cần ba người dẫn đầu không thay đổi,

những người khác có đổi, các nước khác cũng không thể phát giác. Chỉ cần có thể giết được Nghi vương, hết thảy đều có ý nghĩa! Nếu ta là Chiêu

Doãn… nếu ta là Chiêu Doãn… Khương Trầm Ngư càng nghĩ càng cảm thấy sợ,

toàn thân bắt đầu run lẩy bẩy, ám vệ bên cạnh nhìn bộ dạng nàng, hai tên nhìn nhau, thấp giọng gọi: “Chủ nhân? Chủ nhân?”.

Hai giọt nước mắt bất ngờ trào ra khỏi đôi đồng tử đen láy, trong

suốt như thủy tinh của nàng, Khương Trầm Ngư nắm chặt vạt áo trước ngực, tuyệt vọng nhắm mắt lại. Không cần nghĩ nữa, nàng đã biết câu trả lời.

Chiêu Doãn chắc chắn sẽ làm như vậy.

Giờ Thìn ngày mai, đội thuyền sẽ cập bến cuối cùng trên dòng sông Di

Thiên Trì trấn, chuẩn bị và bổ sung thực phẩm lần cuối cùng, sau đó

chính thức ra biển, rời khỏi quốc thổ.

Nghe nói phong cảnh Thiên Trì


80s toys - Atari. I still have