
ảnh mơ hồ :”A…a…..” ko ngờ có
người lại nằm đè lên người nàng
Cung Thần hạo ngầng đầu
nhìn nàng chầm chầm, trong con ngươi đen láy thâm thúy trào dâng ánh lửa mãnh liệt, nút áo sơ mi đã mở ra được 1 nửa
Taybịt miệng nàng “Suỵt, là anh” giờ phút này, dục vọng của hắn đang tăng vọt, hắn ko muốn âm thanh chói tai phá hư bầu ko khí
Nghe được tiếng nói quen thuộc, Lôi Dĩnh mới cảm thấy an tâm, nàng liền nhớ
lại, ko phải hắn nói thứ tư mới trở về sao? “Anh sao lại trở về nhà?”
“Em ko hy vọng anh về nhà sao?” Nghe được câu hỏi của nàng, hắn có chút tức giận
“Ách……ko có, anh lần trước nói thứ tư mới trở về nhà, em ko ngở anh lại trở về
sớm” Lôi Dĩnh có chút bối rối giải thích, nàng ko muốn làm cho hắn hiểu
nhầm ý tứ trong lời nói của nàng
Đột nhiên, ngực cảm
thấy một trận mát mát, khiến nàng chú ý, nàng chậm rãi cúi đầu nhìn lên, trời ạ, hắn cởi nút áo của nàng khi nào vậy?…..nàng vội vàng ngồi dậy,
đem nút áo vội vã cài lại
Cung Thần Hạo cũng phải ngồi
dậy, vội mở đèn ra, căn phòng nhất thời phát sáng, hiện tại đã gần 3 giờ “Làm việc xong, anh liền trở về”
“A! Vậy anh có đói bụng ko, em đi nấu cho anh chút mỳ” Lôi DĨnh nói, vừa đáp máy bay, chắc là hắn đã đói bụng rồi
“Trên máy bay có cung cấp thức ăn, nhưng mà, hiện tại anh thật sự đói bụng,
nhưng mà…………….” Hắn nhìn nàng trong mắt tràn đầy hoa lửa dục vọng
Lôi Dĩnh có cảm giác như mình là con cừu non đang chờ bị sói ăn thịt, một
tiếng sấm cùng với một đạo ánh chớp chói mắt tình cờ bổ xuống, Lôi Dĩnh
căn thẳng lủi vào lòng Cung Thần Hạo
Cung Thần Hạo tiện
tay tắt đi đèn, lưu manh cười nói “Đây chính là tự em dâng mình tới cửa
nha!” Giây tiếp theo, đã thấy môi hắn lần nữa in lên môi nàng, nàng có
biết hắn đã “nhịn” nhiều ngày rồi ko? Hắn hiện tại muốn thu lại cả vốn
lẫn lời “Tiểu DĨnh, ngươi hôm qua đi trộm hả?” Tiểu Mễ nhìn Lôi Dĩnh trêu chọc nói
“Đúng vậy a! có trộm được quốc bảo ko? (*đồ quý)” Cao Tuyết xoay xoay ghế dựa, đồng thanh phụ hoa
Nàng hiện tại ko còn sinh lực đi để ý lời nói của các nàng nữa, nàng hiện
tại chỉ muốn 1 thứ, chính là….muốn ngủ a! Hắn tối hôm qua, đúng là đòi
hỏi vô độ, mãi đến 6 giờ mới chịu buông tha cho nàng, có thể thấy, Lôi
DĨnh vốn là ngủ ko bao nhiêu, hiện tại còn có thể đi làm đã là kì tích
Tiểu Mễ cùng Cao Tuyết thấy nàng ko quan tâm, liền nhún nhún vai trở về vị trí làm việc của mình
Lúc nàng rời giường thì hắn còn ngủ, chắc hẳn phải vậy, hắn khẳng định là
cũng rất mệt mỏi, cho nên nàng cũng ko muốn đánh thức hắn, nàng cần thẩn rời khỏi ngực hắn, làm bữa sáng, viết tờ giấy , rồi đi làm, tuy rằng
nàng cũng muốn ngủ, nhưng mà, nàng còn phải họp a! Cũng chẳng thể xin
phép được
Sau khi về nhà tối hôm qua, nàng đã suy nghĩ thật lâu,
đối với nỗ lực của Thiên Mạch, nàng thực rất cảm động, nhưng mà bây giờ
nàng đã ko còn xứng để được hắn yêu, nhất là từ khi hợp đồng này bắt
đầu, nàng đã ko còn xứng để cho bất kì kẻ nào yêu. Nàng ko phủ nhận lúc
còn học đại học, nàng đã thâm yêu hắn, muốn ỷ lại hắn, thích hắn, nhưng 3 kia năm trôi qua, rất nhiều chuyện đã thay đổi, huống chi là con người
Có lẽ 3 năm trước, lúc hắn rời đi, nàng đã định trước chuyện nàng và hắn
sẽ ko có kết quả!! Nên cũng muốn bỏ qua, nhưng từ khi khi nàng bắt đầu
yêu Cung Thần Hạo, tất cả tất cả mọi chuyện có vẻ như đều có kết quả,
nàng bây giờ cảm thấy rất hạnh phúc!!
Nàng ko muốn mất người bạn
tốt như Thiên Mạch, đồng thởi cũng muốn hắn có thể gặp được một người
khác thương hắn, yêu hắn, đây chính là đáp án của một đêm nàng suy nghĩ
Tút tút tút
Cung Thần Hạo đè nút trò chuyện xuống, tâm tình hôm nay của hắn rất tốt “Chuyện gì?”
“Tổng giám đốc, 10 giờ rưỡi ngài phài cùng trợ lý bên Pháp khai mạc hội nghị, ngày hôm nay lúc vào công ti ngày đã dặn tôi báo cho ngài trước 10 phút ” Lâm thư kí nói ngắn gọn
“Ừ, đã biết” Cung Thần Hạo buông điện
thoại ra, buổi sáng lúc hắn rời giường thì đã phát hiện nữ nhân bên cạnh đã ngủ dậy từ lúc nào, mà trong phòng tắm cũng ko có tiếng động, hắn
quay mắt nhìn đồng hồ báo thức đặt ở đầu giường, đã 9 giờ, vào lúc này,
chắc hẳn nàng đã đi làm
Tắm rửa xong đi ra khỏi phòng ngủ, lại
nhìn thấy bữa sáng đã được chuẩn bị đầy đủ trên bàn, nàng còn để lại tờ
giấy,chỉ viết ngắn gọn vài câu vài chữ thanh tú,nhưng khiến hắn thực hài lòng
Hạo, em đi làm, bữa sáng có nguội thì anh bỏ nó vào lò vi ba hâm nóng 1 chút. Lôi Dĩnh
Tút……tút….
Điện thoại lại vang lên, làm gián đoạn suy nghĩ của hắn, hắn nhấn nút trò
chuyện xuống, giọng điệu có chút nóng giận “Còn có chuyện gì sao?”
Lâm thư kí có ngưng lại trong giây lát, một lúc sau mới nhanh chóng đáp trả
“Tổng giám đốc, chủ tịch Lôi Vệ Cảnh của Lôi thị muốn gặp ngài”
Lôi Vệ Cảnh? Ba tháng nay, hắn đã rất nhanh quên mất con người này ” Bảo hắn đến phòng khách ngồi 1 chút, tôi lập tức đi ra”
“Vâng, tổng giám đốc” Lâm thư kí buông điện thoại, liền dẫn Lôi Vệ Cảnh hướng
đến phòng khách mà đi, giúp hắn pha 1 ly cà phê, rồi lại trở vè vị trí
làm việc cũ
Cung Thần Hạo đẩy cửa phòng khách ra, nhìn cái người
được gọi là “nhạc phụ”, lạnh lùng mở mi