
ngay đến một tay giang hồ lão luyện như Phí Nguyên cũng
không tránh được bị mắc bẫy của nó.
Phí Nguyên dằn lòng nói:
“Dương huynh đệ hãy nói với ta đi mà! Ở đây ta có mười lạng bạc, Dương
huynh đệ cứ nhận lấy trước đã, nếu sau này phải mời cơm thì cứ dùng tiền của ta.”
Tiểu Huyền có chút do dự. “Sao ta có thể nhận bạc của ngươi được? Hơn nữa, việc này chưa chắc đã liên quan tới ngươi.”
Phí Nguyên nghe nó nói như vậy thì lại càng tin tưởng, nghĩ bụng dù gì hôm
nay cũng đã thua mất mấy chục lạng bạc, lần này cứ coi như lại thua thêm một ván lớn là xong, nhân tiện còn có thể lấy lòng Nhật Khốc quỷ. Hắn
bèn kìm nén nỗi đau tiếc tiền, móc ra thêm mười lạng bạc, tổng cộng là
hai mươi lạng nhét cả vào tay Tiểu Huyền, nói: “Không giấu gì Dương
huynh đệ, gia phụ từng nói thân thế của ta khá kỳ lạ, chỉ là lão nhân
gia qua đời sớm nên ta không thể hỏi kĩ. Hôm nay, nếu có thể nghe được
chút tin tức gì từ chỗ huynh đệ, nói không chừng tâm nguyện kia của ta
sẽ được giải quyết, và ta cũng có thể buông bỏ một tảng đá lớn trong
lòng.”
Tiểu Huyền cười thầm trong bụng, sau khi thoái thác mấy lần rốt cuộc đã không cự lại được “thành ý” của Phí Nguyên, đành miễn cưỡng nhận bạc. “Được rồi, ta sẽ nói cho ngươi biết. Có điều, ngươi phải đồng ý với ta là bất kể việc này có liên quan tới ngươi hay không, ngươi
cũng không được nói với người nào khác.”
Phí Nguyên vội vàng gật đầu đồng ý.
Tiểu Huyền hắng giọng, nói: “Thải Kiếm môn là một gia tộc thần bí ở Giang
Nam, võ công cực kỳ quỷ dị, xưa nay không truyền cho người ngoài, đã mấy chục năm không xuất hiện trên võ lâm, những người còn ít tuổi vốn không thể nào biết được, còn những người cao tuổi thì tuy có biết nhưng lại
không dám nhắc đến.” Nó thấy trên khuôn mặt Phí Nguyên thoáng hiện vẻ
nghi ngờ, liền bổ sung: “Chỉ vì Thải Kiếm môn này hành sự cổ quái, kỵ
nhất là bị người ta tiết lộ hành tung, hơn nữa, một khi đã kết thù với
người nào thì sẽ giống như oan hồn bám lấy người đó, chưa chết chưa
thôi, do đó nếu có thể không nhắc tới bọn họ thì tốt nhất là không nhắc
tới. Ngươi thử nghĩ xem, có ai lại muốn vì sướng miệng nhất thời mà rước phải một kẻ thù như vậy chứ! Ta chẳng qua vì có chút giao tình với mấy
đệ tử của nhà họ Phí nên lần trước chỉ tốn mất ít bạc là xong việc. Thêm vào đó ta vẫn còn là trẻ con, bọn họ cũng không làm khó ta quá...”
Phí Nguyên cất tiếng tâng bốc: “Dương huynh đệ tuy còn nhỏ tuổi nhưng hành
sự lão luyện, tất nhiên là có mối quan hệ tốt với rất nhiều người.”
Tiểu Huyền nghe thấy lời tâng bốc của Phí Nguyên thì không khỏi cảm thấy
lâng lâng, bèn cười hà hà một tiếng, nói tiếp: “Thải Kiếm môn này không
cầu dương danh, vì vậy tuy được công nhận là có kiếm thuật lợi hại nhất
giang hồ nhưng ít khi làm những chuyện kinh thiên động địa. Để ta nói
cho ngươi một bí mật nữa...” Nó thấy Phí Nguyên có vẻ hoảng hốt, vội
vàng bổ sung thêm một câu: “Bí mật này là tặng kèm, không thu bạc.”
Sắc mặt thoáng dịu đi, Phí Nguyên nở một nụ cười ngượng ngập. Tiểu Huyền
thì lại nghiêm túc nói: “Ngươi có biết Trùng đại sư không?” Từ nhỏ nó đã được cha kể cho nghe nghĩa cử của Trùng đại sư, mà đêm đó Nhật Khốc quỷ cũng nhắc tới nhân vật này nên không kìm được muốn bịa một câu chuyện
về ông ta.
Phí Nguyên nghe thấy cái tên lừng danh giang hồ này, đến nói năng cũng trở
nên khó khăn, chỉ biết gật đầu lia lịa. Tiểu Huyền lại kể tiếp: “Ngươi
nói xem, tại sao Trùng đại sư lại có thể xuất quỷ nhập thần, giết quan
tham dễ như lấy đồ trong túi? Chẳng lẽ ông ấy thật sự có thuật phân thân sao?”
Phí Nguyên nói: “Đó là bởi dưới trướng ông ấy có bốn đại đệ tử là Tần Linh Vận, Tề Sinh Kiếp, Thư Tầm Ngọc, Mặc Lưu Bạch, tất nhiên làm việc gì cũng thuận lợi.”
Thực ra Tiểu Huyền cũng chẳng mấy tỏ tường các sự tích về Trùng đại sư, lúc này nghe Phí Nguyên nói vậy thì
thầm xao động, muốn hỏi cho rõ ràng nhưng như thế há chẳng phải tỏ rõ là mình đang nói bừa hay sao? Nó đành cố kìm nén sự tò mò, đồng thời ngầm
ghi nhớ bốn cái tên này, chờ ngày sau sẽ hỏi Nhật Khốc quỷ. Ngoài mặt nó vẫn thản nhiên như thường, còn liếc mắt nhìn Phí Nguyên vẻ tán thưởng,
tựa như đang khen hắn biết không ít các điển cố trên giang hồ. “Cũng
không hẳn là như vậy. Thực ra, người ra tay thay Trùng đại sư còn có các nhân vật của Thải Kiếm môn. Chẳng hạn như việc giết tham quan Lỗ Thu
Đạo một năm về trước, đó chính là “kiệt tác” của con cháu nhà họ Phí.”
Một năm trước, Trùng đại sư treo tên của tham quan Lỗ Thu Đạo trên Ngũ Vị
Nhai, tuyên bố rằng sẽ giết hắn trong một tháng. Khi đó, đại tổng quản
Thủy Tri Hàn của phủ tướng quân và hắc đạo đệ nhất sát thủ Quỷ Thất Kinh đã cùng đi theo bảo vệ Lỗ Thu Đạo, nhưng cuối cùng vẫn để Trùng đại sư
đắc thủ, Lỗ Thu Đạo bị giết chết trong thành Thiên Châu. Việc này đã lan truyền rộng rãi trên giang hồ, nhưng rất nhiều người không đoán được
với thực lực kinh người của Thủy Tri Hàn và Quỷ Thất Kinh, cớ sao lại
không bảo vệ được Lỗ Thu Đạo? Sau lần ấy, danh vọng của Trùng đại sư đã
lên cao tột độ, còn uy thế của Minh Tướng quân thì giảm đi nh