
ì
Bổn vương đã bắt người dâng lên, ta nghĩ, người này nhất định cho Tào
đại nhân một cái công đạo.”
Nói xong hắn phất tay, rất nhanh có thị vệ đem một người đàn ông trung niên đưa tới đại điện.
Khi Tào Thanh Sơn nhìn đến người nọ sắc mặt càng thêm khó coi.
Mà ngay cả các thần tử khác nhìn thấy người nọ cũng không dám thở lớn tiếng.
Người này là tâm phúc Tào Thanh Sơn trọng dụng nhiều năm qua, Tô Từ Cao, hắn ở Tô phủ có thể nói địa vị dưới một người, trên mọi người, lại bị người
ta xách đến đại điện, nói vậy chuyện tình sau lưng sẽ không đơn giản.
Quả nhiên Tô Từ Cao nhìn thấy Tào Thanh Sơn thì trong nháy mắt không dám
nhìn nữa vì đối phương đang hung hăng trừng ánh mắt thâm độc đến.
Về phần lời khai của hắn khiến quan viên trên đại điện trợn mắt há hốc mồm.
Lương thảo đưa quân sở dĩ muộn, lại trộn lẫn bùn cát đúng là Tào Thanh Sơn gây nên.
Mà nguyên nhân hắn làm như vậy phải quay lại vài năm trước.
Tào Thanh Sơn vốn dưới gối có hai trai, một gái, trừ bỏ quý phi Tào Kim
Linh đã bị phế làm thứ dân cùng phế vật Tào Kim Hạo ra còn có trưởng tử
là Tào Kim Lượng.
Nói đến Tào Kim Lượng, hắn cũng từng là nhân vật làm mưa làm gió ở vương triều Kim Thịnh.
Người này mang đại tài, phi thường thông minh, Tào Thanh Sơn coi hắn là vận
mệnh của mình, yêu thương có thêm, nghĩ đến một ngày kia mang đứa con
lớn tiến vào quan trường, làm cho hắn đi theo mình hô phong hoán vũ.
Đại khái là bốn năm trước, Tào Kim Lượng dấn thân dưới trướng Triệu Nguyên
Duy, bởi vì thích việc lớn hám công to, nóng lòng xuất đầu, một mình
xuất chiến lại trái với quân quy, khiến mấy ngàn tướng sĩ chết trận sa
trường.
Dưới cơn nóng giận, Triệu Nguyên Duy dùng quân pháp xử trí trực tiếp chặt đầu của Tào Kim Lượng.
Tuy rằng Triệu Nguyên Duy làm không sai, nhưng nhi tử mình thích nhất chết
trong tay của hắn, Tào Thanh Sơn không thể nào chấp nhận được.
Hắn rốt cuộc là một lão hồ ly, biết mình đối nghịch với vị Vương gia này
khẳng định không có lợi mới động tay động chân tới lương thảo.
Triệu Nguyên Duy mặc dù viết thư phái người đưa vào trong cung cho Hoàng đế biết, nhưng từ đầu đến cuối không được hồi âm.
Bởi vì thư tín đều bị Tào Thanh Sơn phái người ở giữa chặn lại, mục đích
nhân cơ hội này làm cho huynh đệ hoàng gia bất hòa, nếu Triệu Nguyên Duy vì việc này mà tạo phản, hắn có thể mượn tay Triệu Nguyên Thừa giết
Triệu Nguyên Duy trả thù cho con trai.
Vốn tưởng rằng chuyện này
làm không chê vào đâu được, không người nào biết được, cho dù Hoàng
thượng sau này tra được đến hắn, thì hắn cũng có thể tìm kẻ chết thay
gánh tội.
Thiên tính vạn tính cũng không tính tới bán đứng mình là người tâm phúc nhất.
Việc đã đến nước này thay đổi cũng vô lực, Tào Thanh Sơn vừa nản lòng lại
phẫn hận trừng mắt nhìn Triệu Nguyên Duy cùng Tô Từ Cao.
Chắc hẳn phải vậy, hành vi của hắn làm Triệu Nguyên Thừa mặt rồng giận dữ, lập
tức phái thị vệ đưa hắn tới nhà tù Hình bộ chờ xử lý.
Tuy rằng
Hoàng thượng không có lập tức hạ chỉ phạt nặng Tào Thanh Sơn, nhưng các
đại thần làm quan nhiều năm nhìn rõ một sự thật – từ giờ phút này, Tào
gia đã hoàn toàn kết thúc.
Sau khi hoàn thành xong đại điển cùng
trừng phạt Tào Thanh Sơn, Triệu Nguyên Thừa cùng Triệu Nguyên Duy rốt
cục cũng rảnh rỗi, huynh đệ có thể nói chuyện phiến.
Lưu Phúc
biết hai huynh đệ đã lâu không gặp, lần này Vương gia hồi cung, Hoàng
thượng trên đời này còn duy nhất một đệ đệ, tự nhiên có rất nhiều lời
muốn nói, liền phân phó cung nhân chuẩn bị một bàn lớn rượu và thức ăn,
lại đuổi sạch cung nữ, thái giám hầu hạ bên cạnh.
Minh Tránh điện to như vậy, lúc này chỉ còn lại hai huynh đệ ngồi cùng một chỗ nâng cốc vui mừng.
“Hoàng huynh, ngài mang thần đệ ngàn dặm xa xôi triệu hồi về kinh thành, ở
trên đường lại phái người đưa tin cho thần đệ, nên ngài nhân cơ hội này
làm cho thần đệ bồi ngài diễn tuồng trừ gian diệt ác?” Bưng ly rượu bạch
ngọc, Triệu Nguyên Thừa cười cười: “U ác tính không thể để lâu quá, nó
nguy hại đến thân thể, đúng lúc đem cắt bỏ là vô cùng tất yếu.”
Hắn cũng không phủ nhận tràng diễn trên đại điện rất tốt, vì phá hủy thế
lực Tào Thanh Sơn, hắn đã âm thầm lên kế hoạch rất nhiều năm.
“Thần đệ thực sự bất ngờ, không nghĩ tới Tô Từ Cao là hoàng huynh phái đến
làm nội ứng bên người Tào Thanh Sơn, lần này hắn bị tâm phúc mình tín
nhiệm nhất bán đứng, nhất định bị đả kích rất lớn.”
“Hắn phạm nhiều sai lầm như vậy, đả kích này vẫn là tiện nghi cho hắn rồi.”
Triệu Nguyên Thừa lạnh lùng cười, đối với Tào Thanh Sơn từ nhiều năm trước hắn đã xem ở trong mắt, ghi tạc trong lòng.
Ngay cả lúc Tào Thanh Sơn cố ý kéo dài thời gian đưa lương thảo đến tiền
tuyến, lại che đậy việc Lục đệ đưa tin tới, việc này hắn đều biết được
rành mạch.
Sở dĩ mãi lúc này mới tìm Tào Thanh Sơn vấn tội là
không nghĩ rút dây động rừng, làm cho hắn có phòng bị, có thể đánh hắn
triệt để, không cần phải nhanh như vậy triển khai hành động.
Nếu
không phải lén mang Nhan Nhi ra cung, gặp phải đám người Tào Thanh Sơn
phái tới ám sát, hắn cũng sẽ không vội vàng triệu Lục