
g để cho Yên nhi rời đi?”
“Lời của ta cũng không có nói lần thứ hai, bất quá bởi vì là ngươi ta sẽ phá lệ.”
Thật đúng là điên cuồng kiêu ngạo a, nàng bởi vì vinh hạnh đặc biệt mà cảm thấy vui vẻ sao?
Bị ánh mắt nàng lên án, nhưng Chu Hạo Hi vẫn là nhất quán thản nhiên, “Ngươi là nữ nhân của ta, ta là không thể nào buông ngươi ra.”
“Không để ý đến ý nguyện của ta?” Nàng trong mắt bốc lửa.
Đối mặt với lửa giận của nàng, tròng mắt đen của hắn lại hiện vẻ ôn nhu, “Trên đời này chỉ cần là ta nghĩ muốn có nữ nhân nào thì ta liền có được, ngươi cũng không ngoại lệ!”
Khẩu khí thật lớn! Vì vậy, mặc dù hắn lúc này vẻ mặt động lòng người, nhưng đã hoàn toàn phá hư một tia hảo cảm cuối cùng của nàng đối với hắn. Nàng thật sai lầm rồi, thật sai khi đem đại hắc lang này cho là người lương thiện!
“Chu gia như thế thì cùng Thiệu Hoằng Văn có gì khác nhau?”
“Hắn là bỏ thuốc người, ta là vì cứu ngươi mà thu nạp người, tự nhiên đã khác nhau rồi.”
Hừ! Nàng giận đến run rẩy, nhưng nhìn trong mắt hắn vẫn là thấy được sự khinh thường. “Cãi chày cãi cối.” (giống như cãi cùn ý)
“Coi như cãi chày cãi cối dùng từ tốt lắm.” Hắn đột nhiên vươn tay, hơi dùng lực đem nàng ôm vào trong lồng ngực, “Đột nhiên cảm giác như vậy chính là không lừa được người, ngươi cảm thấy sao?”
Nàng đầu tiên là không vui muốn tránh thoát khỏi hắn, nhưng bàn tay không cẩn thận đụng chạm lấy thân người nóng bỏng của hắn. Khuôn mặt nàng ngập tràn xấu hổ vội vàng rút tay về, cũng không dám lộn xộn mà đụng loạn nữa.
Trong không khí an tĩnh này, cho dù cách mấy lớp quần áo. Nàng vẫn cảm thấy trên má phấn đỏ hồng càng thêm rõ.
“Ta khát vọng ngươi.”
Hắn nhẹ nhàng mà nói, đột nhiên đem nàng ôm mà lấy hướng phía gian phòng mà đi tới. Nàng nhìn chằm chằm dung nhan anh tuấn gần trong gang tấc, ý thức được hắn muốn làm cái gì, bị làm cho sợ mà liều chết lắc đầu, “Không nên, ta, ta… ta không thoải mái.”
Hắn dừng bước chân lại. Biết rõ nàng cự tuyệt, thân phận thiên tử tôn quý chưa từng để nữ nhân vào lòng nhưng chỉ gặp nàng mấy ngày thiện cảm dành cho nàng càng tăng. Tự nhiên đã làm cho thân thể hắn phát ra khát vọng nàng càng thêm mãnh liệt.
“Ta hiểu được.”
Nói thì nói như thế, bất quá hắn vẫn chưa để nàng xuống. Một đường đem nàng khuôn mặt cảnh giác sợ hãi mà ôm vào trong phòng. Mềm nhẹ nâng niu thả nàng nằm xuống trên giường sau đó ôn nhu khẽ đắp chăn cho nàng, lúc này mới nhẹ nhàng ở trên môi của nàng lưu lại nụ hôn.
“Nghỉ ngơi thật tốt.”
Nàng kinh ngạc nhìn hắn đứng dậy rời đi. Hắn thế nhưng không có bắt buộc nàng?
Chẳng lẽ nàng sai lầm rồi, hắn nhưng thật ra là một quân tử?
Không, hắn không để cho nàng rời đi cũng không phải là quân tử, điểm này không cần hoài nghi. Nàng ngồi dậy ngay sau đó xuống giường, đứng ngồi không yên ở trong phòng bước đi qua lại.
Sư phụ đã dạy bộ công phu câu dẫn nam nhân kia. Có lẽ, nàng có thể thử một chút.
Sư phụ đã nói, bộ mỵ công này có thể sánh bằng bất kỳ võ công cao cường nào, trừ phi đối thủ là người tự chủ cực mạnh!
Nói không chừng trước mắt chính là cái này? Trong lòng nàng thế nhưng toát ra một đạo thanh âm khác.
Không! Nàng có thể nào ngừng suy nghĩ? Nàng phải thử một chút, nàng không thể bị vây ở chỗ này.
Cũng không biết trải qua bao lâu, phía ngoài đột nhiên truyền đến tiếng bước chân, nàng vội vàng trở lại trên giường nằm xuống, nhắm mắt giả vờ ngủ say.
Tiếp theo, tiếng bước chân càng lúc càng gần.
“Cùng đi ăn ít đồ, giờ cũng qua buổi trưa rồi. Khẩu vị của ngươi thế nào? Ta đã phân phòng bếp mang một ít món ăn nóng đi vào.”
Hắn biết nàng là tỉnh!
Nàng ở trong lòng than nhẹ một tiếng, mở đôi mắt đẹp ra, liếc thấy một tuấn nhan ôn nhu, lòng của nàng lần nữa phanh phanh đập mạnh. Nàng nghĩ đến mình muốn câu dẫn hắn, nên thử lúc này nhưng cũng không biết sao nàng một chút lòng tin cũng không có. Nàng làm được sao?
“Ánh mắt của ngươi thế nào nhìn ta lại tương đối có khẩu vị?”
Chu Hạo Hi này lời nói được coi như khách khí. Trên thực tế nàng mặt kia muốn nói nghỉ ngơi nhưng đôi mắt đẹp lại lưu chuyển lên mỵ quang, giống như muốn mời hắn càng tiến một bước tiếp xúc…
Nàng không nói gì chỉ nhìn hắn. Hắn nghĩ như vậy cũng tốt không biết nàng sẽ còn muốn câu dẫn hắn như thế nào?
Nhìn hắn thả chén canh trong tay ra, nàng len lén hít sâu, nghĩ tới lời của sư phụ ——
Từ xưa anh hùng không qua ải mỹ nhân. Chỉ cần ở trên giường nắm nam nhân trong tay, nam nhân sẽ đối với ngươi nói gì nghe nấy…
Khi hắn muốn ôm nàng, nàng khóe miệng khàn khàn nói, “Để cho ta tới…”
Nàng âm thầm nuốt ngụm nước miếng lấy lên dũng khí đưa tay nhẹ nhàng cởi quần áo của hắn ra. Thân thể nàng mềm mại tương phản với cơ ngực bóng loáng của hắn tựa như bức tranh. Một đôi mắt đẹp như sương mỉm cười với hắn, hai tay nữa chậm rãi đi lên vòng qua cổ của hắn. Chủ động đưa lên môi của mình nhẹ nhàng thăm dò xâm nhập thật làm cho hắn điên đảo.
Đối mặt với sự trêu chọc cùng kích thích của nàng, Chu Hạo Hi ra sức hưởng thụ. Hắn từ bị động chuyển sang chủ động cùng nàng đinh hương triền miên.
“Ngô, ngô…” Nàng muốn ngăn cản hắn nàng đáng