XtGem Forum catalog
Hoàng Tử Nhỏ Mẹ Yêu Con

Hoàng Tử Nhỏ Mẹ Yêu Con

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324222

Bình chọn: 7.5.00/10/422 lượt.

o ông ngoại bị bệnh nên căn hộ khó khăn lắm mới mua được cũng mang đi rao bán. Nhờ số tiền kia mà mẹ cứu được ông ngoại, còn dư trả góp đợt đầu một căn hộ nhỏ…Nếu mẹ mang theo Tiểu Hằng, tiền sữa bột, tiền quần áo, tiền thuốc khi con bị bệnh sẽ phải làm sao đây? Mẹ không muốn dì hai con phải bỏ dở việc học, không muốn ông ngoại con đã bệnh nặng như vậy lại phải tìm cách kiếm tiền nuôi mẹ. Mẹ thà giao con cho ông bà nội và ba con…Họ rất giàu có…Họ có thể lo lắng cho con….

Thiên Hằng im lặng. Thiệu Tường Phong chợt nhận ra một chuyện. Thằng bé ấy thường hay nói lời cay độc, nhưng cũng rất biết lắng nghe lời người khác. Chẳng qua là chưa bao giờ có ai nói qua cho nó mọi khó khăn họ đang gánh chịu. Mọi người đều lẳng lặng nhường nhịn nó nên Thiên Hằng cứ nghĩ, chỉ có xung quanh xấu xa với nó. Nó không sai…Nó không làm tổn thương ai.

Lạc Ân lại nhẹ nhàng nhìn sâu vào mắt của Thiên Hằng:

-Mẹ không quên con, nhưng mẹ xấu hổ vì đã bỏ rơi con. Tiểu Hằng, mẹ có lỗi với con…Nhưng con hiểu cho mẹ. Mẹ không nỡ nhìn con chết….Con muốn chết là quyền của con, nhưng tìm mọi cách cứu con là quyền của mẹ. Tiểu Hằng, coi như con cho mẹ một cơ hội cũng được….Mẹ muốn cùng con sống một cuộc sống bình thường nhất. Mẹ mong con được như một đứa trẻ bình thường…Về sống với mẹ đi Tiểu Hằng….Được không con?

Thiên Hằng không quyết định ngay. Nhưng Thiệu Tường Phong thì đã quyết. Ra khỏi bệnh viện, anh nhấc máy lên:

-Ba mẹ, ngày mai con sẽ cùng Tiểu Hằng chuyển ra ngoài sống….Chỉ có cách đó mới khiến Tiểu Hằng đồng ý phẫu thuật. Ba mẹ thu xếp đồ đạc của Tiểu Hằng giúp con….Con cảm ơn ba mẹ nhiều.

Căn nhà nhỏ chỉ có 2 phòng, nhưng rất ấm áp. Hôm nay mọi người trong nhà Lạc Ân đều có mặt trong phòng khách, không khí khác hẳn sự náo nhiệt thường ngày.

-Ân Ân..

Chuyện Lạc Ân mang thai hộ, sau đó sinh em bé cho Thiệu gia mọi người trong nhà đều biết. Lạc Đào cũng mấy lần hỏi thăm tin tức, muốn tìm hiểu đứa bé ấy sống thế nào nhưng tiền ít, lại không có thế lực gì nên chuyện cũng trôi vào quên lãng. Không ngờ hôm nay lại bị khơi lại, Lạc Ân chẳng những gặp lại con trai mà đứa bé ấy còn bị ung thư máu, buộc cô phải sinh thêm một đứa em cùng cha cùng mẹ thì mới mong cứu được mạng con mình.

-Ba…Mẹ….Chị hai….Con rất muốn được làm tròn trách nhiệm với Tiểu Hằng. Nhưng hơn nữa, con không muốn chỉ là một người mẹ trên danh nghĩa. Con muốn được chăm sóc và yêu thương Tiểu Hằng hết sức của con.

Đã là người làm cha làm mẹ, ông bà Lạc hiểu rất rõ mong muốn đó. Lạc Ân đã làm tròn chữ hiếu, bây giờ nó phải tiếp tục vai trò làm mẹ đang dang dở. Âu cũng là chuyện nên làm.

-Ba mẹ không có ý kiến gì. Con cứ đưa Tiểu Hằng về nhà mình đi.

-Không được đâu ạ -Lạc Ân nói ngay- Chị hai và con đều đi làm, nếu để Tiểu Hằng ở nhà mình thì phải lại phiền ba mẹ phải chăm sóc cháu nữa. Ba của Tiểu Hằng đã thuê một căn hộ nhỏ, con sẽ sống ở đó với Tiểu Hằng.

-Thế cũng được -Lạc Đào ôm vai em gái- Em cứ chăm sóc Tiểu Hằng thật tốt. Thỉnh thoảng chị và ba mẹ sẽ qua thăm.

Lạc Ân cũng không mấy tin tưởng vào hiệu quả của cách làm “cả nhà ba người cùng chung sống này” của Thiệu Tường Phong. Nhưng anh chỉ bằng lòng nhượng bộ đến vậy. Hơn nữa ba mẹ cô cũng đã lớn tuổi, ông Lạc sau phẫu thuật vẫn không đi đứng nhanh nhẹn được, thêm Tiểu Hằng trong nhà sẽ càng tăng thêm công việc cho ông.

Cô vào trong thu dọn hành lý. Lạc Đào cũng đi theo.

Ông Lạc đang đốt thuốc. Lâu lắm rồi ông không đụng đến nó rồi.

-Ông à…

-Bà…

Đôi tay hai vợ chồng già chạm vào nhau. Bà Lạc hiểu, suốt thời gian qua ông luôn áy náy với việc Lạc Ân đã hy sinh rất nhiều để mình được sống. Bây giờ con nó lại phải làm tròn trách nhiệm một người mẹ, ông đành chấp nhận, nhưng lo thì vẫn rất lo.

-Chúng ta sẽ thường qua thăm con nhỏ. Ông đừng lo.

Trong phòng, Lạc Đào nhìn em gái đang thu dọn, không kềm được, phải thốt ra câu hỏi:

-Em không hối hận sao? Rồi em và Thái Tân? Hai người…

Lạc Ân khựng lại. Thời gian qua, Thái Tân là người đối xử với cô rất tốt. Anh không ngại chuyện Lạc Ân đã một lần sinh con, hai người chưa thể gọi là tình nhân nhưng tin chắc một thời gian nữa, Lạc Ân sẽ chọn Thái Tân làm nơi nương dựa. Anh ấy là người tốt, rất tốt….Chỉ tiếc là…

-Em sẽ thu xếp rồi gọi cho chị. Chị hai, phiền chị thời gian này phải vất vả ở nhà rồi.

-Ngốc nghếch. – Lạc Đào vuốt tóc em gái -Chị hai cũng hy vọng, sau chuyện này, cuộc đời em từ nay sẽ yên ổn. Khi nào ổn định thì hẹn cháu trai ra cho chị gặp mặt. Được không?

-Dạ…

Hai chị em ôm nhau một lúc…Một giọt nước mắt lặng lẽ rơi trên má Lạc Ân. Nhưng gió đã khiến nó khô đi nhanh chóng. Dù thế nào, đây không phải là lúc nước mắt phải rơi.

…..Bên nhà họ Thiệu, từ lúc Thiên Hằng về đến nhà thì đã im lặng không nói gì hết. Ông bà Thiệu đành phải hỏi Thiệu Tường Phong:

-Hai cha con sẽ đi ngay à?

-Con nghỉ ngơi một lát rồi sẽ mang theo một ít đồ đạc sang nhà mới. Tiểu Hằng cũng vậy. Ba mẹ đừng lo.

Ông bà Thiệu cũng không muốn Thiệu Thiên Hằng rời khỏi Thiệu gia. Nhưng nghĩ kỹ, đó nhiều khi lại là cách tốt nhất cho nó. Ở Thiệu gia, Lạc Ân có vẻ ch