Polaroid
Học Viện Nổi Loạn

Học Viện Nổi Loạn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322211

Bình chọn: 8.00/10/221 lượt.

mắt lắc mạnh đầu lần nữa) MN!(nhìn lại hoàn cảnh của

mình lúc này) Cô bắt tôi vào đây làm j???

MN(cười đểu) Làm j àh?! Ko làm j cả!(nhún vai)

TN: Cô…(tỉnh hẳn rồi đấy)

MN(cười nửa miệng)Tôi sẽ thả cô với một điều kiện(đừng bảo

chị này cũng mún hẹn hò vs TN giống như Quỷ ra điều kiện chứ =.=”) Cô hãy tránh

xa Ki ra. Nói đúng nhất là hội trưởng hội học sinh trường Bạch Dương Bạch Gia

Vĩ(cái tên chị ý nhấn mạnh nè)con trai ông Bạch Tuấn Kiệt, gia đình đứng thứ nhất

thế giới!(bà này có cần lôi cả họ hàng hang hốc ng` ta ra thế ko??? =.= Anh Ki

thôi là ko ai nhầm đc đâu. Cả truyện có mỗi mình anh ý tên Ki thôi mà!)

TN(nhìn MN ánh mắt nảy lửa, lời nói chắc như đinh đóng cột)

Dù cô có nhốt tôi đến chết tôi cũng ko làm theo!

MN(ánh mắt bình thản mà cương quyết tất nhiên ko quên nụ cười

nửa miệng trên môi rồi) Cô nói hay đó! Bravo!(cô ta vỗ tay nhưng rồi cũng nhanh

chóng dừng lại, dùng ánh mắt lạnh như băng Bắc Cực chiếu vào ng` TN đương nhiên

lúc này thì TN cũng chẳng kém cạnh j) Vậy thì…cái cô nhi viện của cô tôi đành

phải nhờ ng` xem xét lại thôi! Chỗ đấy có vẻ đẹp để xây khu chung cư cao tầng đấy!(vừa

nói vừa mỉm cười nhưng là nụ cười nham hiểm cơ)

TN(trừng mắt) Cô…

Tại bệnh viện,(chỗ TN thám thính đến đấy thôi)

Kô: LA ăn táo đi! Anh mua vào đấy!

Ly: Này! Đừng có Lý Thông cướp công Thạch Sanh nhé!

Kô: Chẳng đúng àh! Tôi trả tiền chứ cô àh!

Ly: Nhưng tôi vào mua!

Kô: Nhưng tiền tôi!(2 anh chị đang ở trong bệnh viện đấy ạh!

=.=)

LA(phì cười) Thôi cho tôi xin! Cả hai ng` cùng mua đc chưa!

Ly: Ko nhưng mà chính ra đúng là em mua!

Kô: Đã ko trả tiền còn cứ cố cãi hả con nhỏ nhìu chuyện này!

Ly: Thôi tôi ko có thời gian đâu để tranh luận vs anh. Chúng

ta giải quyết theo cách ng` lớn đi! Hãy xử nhau như 2 thằng đàn ông đi!(giọng

hoành tráng. Vâng chị ý đàn ông)

Kô(hoành tráng ko kém) Cách j?!?

Ly(hoành tráng hơn) Oẳn tù tì!

Kô: Hả!?!

LA(cười thành tiếng lun) Hahaha!

Sau một hồi giải quyết theo kiểu ng` lớn thì chị Ly chị ý thắng(trò

tủ của chị ý mà)

Ly: Háhá! Tôi mua nhé!

Kô: Ko tính!

Ly: Kệ anh có chị LA làm chứng cho tôi! Đúng ko chị?!?

LA: Haha! Yeah!

Kô: Cái j? Sao em theo phe con nhỏ nhìu chuyện này?!?

Cười thế thôi chúng ta quay lại ko khí căng thẳng ở chỗ TN

nhé! Giờ thì TN đang ở trên xe rồi. Chuyện còn lại ở nhà kho thì Bi ko kịp cập

nhật rồi!(tiếc quá)

Cười thế thôi chúng ta quay lại ko

khí căng thẳng ở chỗ TN nhé! Giờ thì TN đang ở trên xe rồi. Chuyện còn

lại ở nhà kho thì mình ko cập nhật đc rồi!(tiếc quá)

TN(khóc, suy nghĩ, thực ra là nhớ lại hoàn cảnh lúc chúng ta chạy ra bệnh viện)

MN: Cô hãy chuyển nhà đi! Muốn đi đâu thì tùy!

TN: Ý cô là...

MN(nổi cáu, lên giọng bức xúc) Đừng giả vờ nữa! Thuộc hạ của tôi thông báo là cô đang ở nhờ nhà Ki...

Tôi phải làm sao đây?!? Tôi tránh xa anh kiểu j đây?!? Tôi phải đi đâu bây giờ?!?

Tài xế: Cháu gái! Cháu là ng` tốt! Bác biết cháu đang rất đau khổ nhưng

xin cháu đừng oán trách tiểu thư! Bác đi theo tiểu thư từ nhỏ. Tính tình tiểu thư ích kỉ, ko quan tâm đến ng` khác chứ tuyệt đối ko hề độc ác

đâu! Cũng chỉ vì tiểu thư ko đc mọi ng` quan tâm từ nhỏ! Ông bà chủ đi

xem bói thấy đứa thứ 2 là con trai rồi hạ sinh lại là con gái nên sinh

ra buồn bực, trút hết giận dỗi lên ng` tiểu thư. Ông bà chủ ko quan tâm

nên tính tình tiểu thư thế! Muốn j thì phải có cho bằng đc! Bác nói cho

cháu những điều này ko mong muốn hay bắt buộc cháu phải làm theo những

điều tiểu thư nói. Những j là của cháu thì cháu hãy giữ cho cháu. Bác

chỉ mong cháu hãy dùng sự bao dung của mình mà cảm hóa tiểu thư!

TN(khóc, suy nghĩ) Lòng bao dung của cháu!? Cảm hóa!? Liệu cháu có làm nổi ko?!?

7 p.m30 tại nhà Ki, TN vừa về.

Ki(xem TV) Cô làm j mà về muộn thế?!?

NL: Yeah! Chị làm cho ông anh em lo lắng đến nỗi nhấp nha nhấp nhổm, xem TV vs ổng mà ổng chuyển kênh liên tục, ko hiểu ông muốn xem cái j lun!

Ki: Cái j mà lo lắng nhấp nhổm!? Đứa nào dọa anh là hay chị ý đi đường

làm sao!? Mà con bò đầu đất này thì làm j có điện thoại. Cô ta làm sao

thì xơ Sun nghĩ j về anh!?

TN(suy nghĩ) Phải cũng chỉ vì xơ Sun thôi! Vì xơ Sun nên anh ấy mới đối

xử tốt vs mình thế! TN ơi là TN sao mi ngốc vậy?!? Mi đag mộng tưởng cái j vậy?!? Quên đi thôi!...

(lặng lẽ lên phòng ko nói vs ai câu j)

NL(TN đi rồi, nheo mắt nhìn TN) Anh có thấy chị ấy hôm nay hơi lạ ko?!?

Ki(nhìn theo TN)…

Trên phòng Ki,

Ki: TN xuống ăn cơm!

TN: Tôi ko đói!

Ki(tròn xoe mắt nhìn TN) Cô ko ăn áh!?(hạ giọng) Có chuyện j àh?

TN(hét) Tôi bảo tôi ko đói tức là tôi ko ăn. Ko ăn. Hỉu chưa?!?(chùm

chăn nằm kín mít, thực ra thì khóc trong chăn=.=”. Khổ chị ý ghê!)

Ki(trừng mắt lên nhìn đống chăn thực ra là chị ý. Cả đời thiếu gia của

anh ý chưa bị ai quát mắng mà giờ chị ý dám to tiếng. Ảnh còn nể tình

chưa vác dao ra chém là còn may)

Phòng ăn,

NL: Chị ý ko xuống sao anh?!?

Phòng ăn,

NL: Chị ý ko xuống sao anh?!?

Ki(đăm chiêu) Lần đầu thấy cô ta bỏ cơm ko hỉu ở trường có chuyện j ko?!?

NL: Để khi nào em hỏi!(liếc Ki mặt gian xảo) Ủa sao đột nhiên hôm nay

anh lại q