
y chính là đang làm một bóng đèn Philips siêu lớn.
"Đã như vậy, tôi phải tin tưởng anh thôi, giờ đem Anna giao cho anh, cố gắng chiếu cố nàng cho tốt nha!"
Lại nhìn thoáng qua Anna đang cười trộm, tôi xấu xa ở bên tai Lưu Vũ mập mờ lớn tiếng nói :"Anna cô gái nhỏ này đã tỉnh, trở về cho nàng một đêm lửa tình nóng bỏng khó quên nha, đem gạo nấu thành cơm, nhanh chóng kết hôn đi! Ha ha!"
Quả nhiên, Anna mắc cỡ lập tức kéo Lưu Vũ ngồi xuống, hai người đều đỏ bừng cả khuôn mặt nhìn tôi, ha ha, thật là trong sáng, rất đáng yêu.
Đã hoàn thành nhiệm vụ, hồng nương tôi đây cũng nên xuống sàn a.
(Hồng nương : bà mối)
Tôi tiêu sái rời đi, mới ra khỏi PUB đã nhận được liên hoàn đoạt mệnh CALL của mẹ già.
"Hi! Mẹ!" Tôi ra vẻ đáng yêu nói: "Đã trễ như vậy mẹ còn chưa ngủ à?"
"Con cũng biết trễ rồi sao! Còn không mau trở về thu thập hành lý đi? Con muốn tạo phản hả! Mẹ bây giờ đang ở trong chuồng heo của con, nhanh lên trở về mau lên!" Mẹ già nói không ngoa, miệng nàng không khác chi sư tử Hà Đông. . . . . .
Tốt thôi. . . . . .
Làm gì dữ vậy. . . . . .
Về thì về . . . .
Thời điểm tôi về đến nhà đã trông thấy mẹ già đang ngồi trên cái sôfa nhỏ nhắn, đáng yêu của tôi, một bên pha trà một bên gọi điện thoại, rất sung sướng.
Kỳ thật tôi chỉ xếp một ít đồ thôi.
Tôi đã nghe qua tình trạng nhà cửa của Cao Phàm trước khi dọn qua, hắn sau khi thành niên chính mình chuyển ra ở riêng, nhà rất lớn, phòng ốc rất nhiều, bởi vậy trong nhà cái gì cũng không thiếu, cho nên mấy thứ đồ đạc trong nhà tôi... căn bản cũng không có cơ hội mang theo để trưng bày.
Vốn đau đầu nhất chính là chuyện phòng và đồ đạc trong nhà, cũng may Duẫn Phi huynh kịp thời nhảy ra hùng hồn đưa tiền, tiếp tục đưa tiền thuê cho tôi, lý do là sợ tôi vạn nhất muốn ly hôn hoặc là làm sai gì đó còn có một chỗ đặt chân.
Ừ thì. . . . . .
Việc làm cũng tốt đó, nhưng mấy lý do này hình như hơi . . . . . . Quá ư là độc địa đi a. . . .
Mặc kệ như thế nào, đáy lòng vẫn dâng lên một niềm cảm kích đối với hắn.
Nhờ hỗ trợ của mẹ già, chúng tôi nhanh chóng xếp xong vali, bởi vì mấy thứ đồ của tôi cũng không được nhiều lắm.
Sau khi chuẩn bị chu toàn, chúng tôi nằm trên giường, nhưng đều ngủ không được.
Đã rất lâu không cùng mẹ im lặng nằm với nhau như vậy, cảm giác thỏa mãn trong trí nhớ khiến cho mũi tôi có cảm giác ê ẩm.
Mẹ nói, có một bác già trung niên anh tuấn người ngoại quốc đang tích cực theo đuổi mẹ, mà mẹ cũng hiểu được nam nhân này là mùa xuân thứ hai của bà, đem tôi gả đi ra ngoài có Cao Phàm chiếu cố tôi, bà cũng an tâm, thoải mái mà đi cảm thụ tình yêu lần thứ hai.
Kỳ thật làm con gái lúc nào cũng mong mẹ của mình hạnh phúc, dù cho người nọ không phải là cha ruột của mình. Chứng kiến mẹ yêu xuân quang đầy mặt, tôi đương nhiên là giơ hai tay, hai chân ủng hộ mẹ rồi.
Đêm nay, chúng ta nhớ lại rất nhiều chuyện trước kia, nhớ lại những lúc cảm động hoặc thương tâm chúng ta đều lặng yên rơi lệ, cảm giác này quả thực chính là mẹ không đành lòng gả con gái, con gái cũng không nỡ gả mẹ đây mà.
Khi gặp nhau thời gian cứ như thoi đưa, ngày hôm sau mặt trời công công (ông) rất cần lao dậy sớm đi làm, mà Cao Phàm cũng rất đúng giờ tới đón tôi.
Tại tôi lần nữa nhấn mạnh chuyện hành lý không nhiều lắm, Cao Phàm lẻ loi một mình đi vào nhà tôi, xem hành lý, trong mắt Cao Phàm hiện lên một tia kinh ngạc.
Tôi nhìn với hắn cười cười, đã nói hành lý không nhiều lắm mà, một bộ bàn để máy tính, một cái laptop, một rương quần áo, vài đôi giầy, nhiều nhất cũng chỉ có ba rương sách mà thôi, kỳ thật cũng không phải sách gì a, chính là truyện tranh với tiểu thuyết ..., ngoài một thùng linh tinh lộn xộn nữa, thì còn có tôi chính là cái bao đồ bự nhất.
Sau vài lần khiêng đồ, toàn bộ đồ đạc của tôi đều ngoan ngoãn nằm trên xe Cao Phàm, mà mẹ dặn dò Cao Phàm vài câu ráng chăm sóc tôi gì gì đó ... Sau khi nói nhảm một hồi, lại tựa như ngựa mất cương cùng cái chú ngoại quốc nọ chạy biến. . . . . . Ừ thì. . . . . . Hẳn là hai người đi du lịch rồi.
Có lẽ là do tối hôm qua ngủ quá muộn, tôi vừa lên xe đã bị Chu công triệu hồi đi chơi cờ.
Chờ tôi tỉnh lại thì phát hiện Cao Phàm vừa vặn đem xe lái vào bãi đỗ xe, ha ha, tôi thật sự là hình mẫu lên xe ngủ, xuống xe tỉnh.
Dưới sự trợ giúp của bác bảo vệ và nhân viên bảo an, chúng tôi chỉ một lần đã khiêng hết đồ lên nhà Cao Phàm, sau khi cảm ơn họ, tôi hảo hảo đánh giá một chút nơi sắp là nhà mình.
Cả tòa lâu 25 tầng, nhà Cao Phàm toạ lạc tại tầng 18, độ cao không tệ, nhưng tôi rất lo lắng thời điểm mất điện hay máy phát điện không chạy, phong thuỷ rất tốt, đồ dùng rất đắt giá, trong nhà thu dọn cũng rất sạch sẽ, lúc đứng trước gian phòng của tôi, khi hắn mở cửa phòng tôi đây có chút khẩn trương chốc lát, chỉ sợ trông thấy cái gì hồng nhạt, phong cách mơ mộng.
Không biết tại sao, tôi từ nhỏ đối với mấy cái này hồng nhạt đã không ưa rồi. Khi thấy cả không gian tràn màu xanh đậm, tôi thoả mãn thở phào một cái. Gian phòng rất lớn, giường chiếu cũng rất lớn, tôi không có tật phải ngủ ở giường quen, hơn nữa nhìn cái giường