
ống.
Hắn ngồi ở bên cạnh tôi, lấy tay nhẹ nhàng dọc theo ngũ quan của tôi vuốt ve, làm cho tôi kìm lòng không được run run một chút, tên kia cực nóng, tràn ngập dục vọng, ánh mắt YY trắng trợn, càng nhìn tôi càng nhịn không được mà đỏ mặt.
"Này, cái đó, có chuyện thì từ từ nói, không nên động tay động chân." Tôi lắp bắp nói.
Cao Phàm mắt điếc tai ngơ, bên tai tôi bên cạnh mập mờ một cái, một tay mò vào sau lưng tôi, cao thấp vuốt ve.
"Sao không nói cho anh biết em là nữ thần?" Cao Phàm môi đến môi tôi, nhẹ nhàng đụng chạm tra hỏi.
"Bởi vì anh đâu có hỏi đâu. . . . . ." Giờ phút này tôi đây thầm muốn hôn hắn.
Đột nhiên nghĩ đến một vấn đề, tôi dùng tự chủ cực kỳ mạnh mẽ cùng Cao Phàm cách ra một khoảng, hưng phấn hỏi: "Chờ một chút! Hình như anh rất yêu mến nữ thần? Bắt đầu từ khi nào?"
"Từ 10 năm trước."
"Oa! Ý anh là yêu em đã 10 năm ?" Ha ha, tôi vô cùng vui sướng.
Cao Phàm cưng nựng nhìn tôi, khàn khàn nói: "Đàn bà, em quá không chuyên tâm, hơn nữa, anh yêu em sẽ không dừng lại ở 10 năm. . . . . ."
Bởi vì câu cuối cùng hắn nói rất nhỏ, tôi nghe không được rõ ràng lắm, vừa định hỏi lại, Cao Phàm lại đột nhiên hướng tôi tấn công mạnh, lập tức, trong óc của tôi chỉ còn nghĩ được hưởng thụ Cao Phàm như thế nào.
Cái này thật sự là nóng bỏng quá đi, làm cho người ta mặt đỏ tim đập nhiệt tình triền miên cả đêm. . . . . . " Diệp Nhã yêu dấu, chồng em, anh, Cao Phàm, bây giờ, sẽ chính thức công khai em, làm ơn nghiêm túc, chân thành suy nghĩ dùm anh!"
Ngồi ở vị trí mưu sinh phần lớn thời gian, tôi đau đầu nhớ lại buổi sáng ra cửa giờ nhìn thấy tờ giấy. ( vị trí mưu sinh = bàn làm việc)
Nói đến sáng nay, Cao Phàm thái độ khác thường đi trước tôi N bước ra khỏi nhà, hơn nữa ngay cả Good¬bye Kiss cũng không để lại, vốn đang có chút buồn bực, nhưng khi thấy trên bàn cơm Tuyên ngôn nội tâm đơn giản, tôi không khỏi vừa bực mình vừa buồn cười.
Chính thức công khai? Hắn muốn đình công sao!
Bất quá người này cũng thật đáng yêu, lại còn dùng giấy để ghi lại nữa.
Nói đi phải nói lại, có tất yếu phải công khai không?
Tôi chưa kịp nghiêm túc, chân thành mà suy nghĩ vấn đề này, nữ đồng sự A đã giật giọng hướng tôi triệu hồi: "Tiểu Nhã! Đã đến giờ tám giữa trưa ! Tới đây mỗi người điều có vị trí nhiệm vụ riêng! Nhanh!"
Ớ. . . . . .
Đây là phương thức mà các nữ nhân viên văn phòng giải trí khi không đủ thời gian về nghỉ trưa.
Được rồi. . . . . . Tôi thừa nhận tôi cũng nhiều chuyện một chút.
Khi tôi hoàn hồn nhìn lên, phát hiện mọi người rất ăn ý vây quanh bàn của nữ đồng sự A, giống như các bạn nhỏ trong nhà trẻ ngoan ngoãn xếp hàng có trật tự chờ chia táo, trong đó vị trí của tôi hình như đang ở trung tâm.
Hơ. . . . . . Thật là nể mặt quá.
Tôi dưới ánh mắt thúc giục của mọi người nhàn nhã đi đến vị trí kia, vững vàng ngồi xuống.
Loại chuyện này của nhân loại cũng khá kì quái, rõ ràng không có thành quả vĩ đại gì, nhưng mọi người vẫn thích bạn. Bây giờ đúng là như vậy, mọi người nhất định phải chờ tôi ngồi xuống mới bắt đầu buổi tám chuyện hôm nay .
Mới vừa ngồi vững, nữ đồng sự A lập tức lấy ra một quyển album chân dung của nhóm nhạc Mặt nạ được bao bìa cẩn thận đặt trên bàn, chỉ vào tấm hình của giọng ca chính, đưa ra nghi vấn: "Mọi người thấy thân hình của giọng ca chính và tổng giám đốc chúng ta có điểm giống nhau không!"
Wow! Bà chị này nhãn lực quá tốt. Tôi khâm phục nhìn nàng một cái.
Nghe nàng nói xong, mọi người đều gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
"Thật hâm mộ nữ người mẫu đặc biệt này có thể chụp hình chung với anh ấy!" Nữ đồng sự B vẻ mặt háo sắc nói.
Nhìn kỹ mà xem, thì ra là tấm đang chụp tôi cùng Cao Phàm đang triền miên.
Trong bức ảnh, tôi nửa thân trần đưa lưng về phía màn ảnh, Cao Phàm cũng nửa thân trần, khác một chỗ là hắn đối mặt với ống kính, đeo mặt nạ, khẽ khom lưng, nhẹ nhàng ôm lấy mặt tôi hôn. <
"Nhưng mà tớ rât bực nha “ nữ đồng sự A đột nhiên lòng đầy căm phẫn nói: “Bọn họ sao lại như bốc hơi ra khỏi thế giới vậy!"
A, quên nói cho mọi người, kể từ khi vừa xuất bản bộ ảnh kia, họ dường như lập tức bốc hơi, tốc độ nhanh đến nỗi mọi người không kịp phải ứng, mà hành tung thần bí đến mức đội paparazzi kia cũng không tìm ra được.
Lúc mọi người đang tranh nhau bày tỏ bất mãn và oán niệm điện thoại trên bàn tôi bỗng reo lên.
Căn cứ nguyên tắc gần đây, cách tôi cái bàn gần nhất Ngữ Tình thuận tay tiếp điện.
"Tiểu Nhã! Chồng tìm!" Vừa nói vừa hướng tôi mập mờ nháy mắt mấy cái.
Chồng?
Ai vậy ta?
Chẳng lẽ là Cao Phàm?
"Chồng tôi?" Tôi nhìn Ngữ Tình nghi hoặc nói.
Ngữ Tình quăng cho tôi một ánh mắt ý bảo « Nói nhảm ».
Tôi nghi hoặc tiếp điện thoại nói.
"Chồng hả?" Tôi không xác định hỏi.
"Vợ yêu thân mến!" Quả nhiên là thanh âm ôn nhu dễ nghe của Cao Phàm.
"Có thấy tờ giấy đó không?" Trong loa truyền đến giọng nói hưng phấn.
"Mm hm"
"Có nghiêm túc, chân thành suy nghĩ chưa?"
"Em rất nghiêm túc, chân thành nghiên cứu N lần."
"Kết quả ?"
"Cùng các đồng nghiệp đang tám nhảm."
". . . . . ."
"Ha ha, Chồng à!" Tôi đột nhi