pacman, rainbows, and roller s
Hợp Đồng Hôn Nhân 100 Ngày

Hợp Đồng Hôn Nhân 100 Ngày

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327381

Bình chọn: 7.5.00/10/738 lượt.

cứ như muốn đem cô thiêu đốt thành tro vậy.

”Đừng như vậy………..” Uất Noãn Tâm gặp không ít khó khăn, anh giữ lấy khuôn mặt của cô, đôi môi mỏng cứ nhẹ nhàng mấp máy, khiêu khích dây thần kinh của cô. Điều này, làm cho cô trở nên ngây dại.

“Em sợ anh em sạch em sao? Hử?” Nam Cung Nghiêu thì thào ở bên tai cô, tay cũng không hề nhàn rỗi, vuốt ve hai má mềm mại của cô. Chạm vào mềm mại như đậu hũ, không thể tốt hơn nữa. Vừa sờ vào cứ như bị nghiện, không nỡ buông tay. Cơ thể của cô mềm mại thơm ngát, khiến anh không thể khống chế, muốn đem toàn bộ con người cô nhập vào cơ thể của chính mình.

“Anh….anh đừnng như vậy…..em sẽ…..sợ hãi……..” Uất Noãn Tâm giống như một con vật nhỏ bị ăn hiếp, lùi về sau trốn, hơi thở nam tính tràn đầy quyến rũ bao vây quanh cô, cái cảm giác này vừa rõ ràng vừa mơ ảo, tay chân cô không còn sức lực, không thể chống cự lại.

Lồng ngực to lớn của anh càng ngày càng đến gần, nhiệt độ cơ thể như đang nung cô, huyết áp tăng vọt. Trong hơi thở tràn đây mùi hương tự nhiên của yên thảo, như uống phải rượu làm cho chóng mặt, hô hấp không thông. Cô không ngừng lùi ra phía sau, anh thì không ngừng tiến lên phía trước, cho đến khi cả người hoàn toàn bị ép chặt trên xích đu.

Anh nở một nụ cười nhạt, hàm răng trắng tinh, đôi mắt gợi cảm. “Em vẫn còn muốn chạy trốn đến chổ nào? Hử? Uất Noãn Tâm đem chính bản thân mình cuộn lại thành một cuộn nhỏ. “Em…..em đâu có ý muốn chạy đâu……chỉ là như vậy rất kỳ cục……”

“Giữa vợ chồng với nhau, xảy ra chuyện gì, không phải rất bình thường sao?” Nhìn dáng vẻ ngơ ngác như nai con của cô, Nam Cung Nghiêu càng muốn trêu chọc cô. Không thể không nói diễn xuất của cô rất tốt, là dùng những chiêu này khiến cho bọn đàn ông mê mẫn đến xoay vòng vòng sao?

Cô vừa tắm xong, trên người chỉ mặc một chiếc váy ngủ bằng cotton, phía trước ngực rộng thung thình được viền bằng vải ren có thêu hoa, mái tóc đen xõa tung trên vai, theo làn gió nhẹ bay lên, phong tình vạn chủng (phong tình vạn chủng: ý chỉ cảm xúc biểu lộ ra bên ngoài của người đàn ông đối với người phụ nữ vô cùng nhiều). Dáng người mảnh mai, làn da trắng như tuyết, trong suốt sáng ngời, đem lại cho người khác một loại cảm giác tựa như trong bùn không hề tanh mùi bùn, vẻ đẹp tinh khiết và trong sáng.

Đôi chân trần, giống như một tiểu tinh linh về đêm, đẹp đến không thể tin được, mùi vị ở trên người rất thơm rất ngọt, quyến rũ anh.

Anh không khỏi xích lại gần hơn, ngón tai thon dài của anh nương theo hai gò má chạy xuống cánh môi tựa như hoa của cô.

“Đừng….đừng như vậy có được không?”

Bởi vì thẹn thùng nên mặt của cô đỏ ửng lên, giọng nói mềm mại yếu ớt, không giống cự tuyệt, mà giống như mời gọi. Quả thực cô rất đẹp, Nam Cung Nghiêu đã mất không chế, ngoại trừ âu yếm, trong đầu không có một ý nghĩ nào khác.

Anh men theo khát vọng, hôn lên môi cô.

“Ua…..” Uất Noãn Tâm muốn tránh qua một bên, nhưng Nam Cung Nghiêu dùng một tay cố định đầu cô, theo ý của mình. Ban đầu chỉ có dãy dụa, khắc họa trên kẻ môi của cô, dịu dàng hôn nhẹ, từ từ xâm nhập sâu vào, nhẹ nhàng ngậm lấy cánh môi của cô. Thừa dịp môi cô mở ra, anh bá đạo đi vào dò xét. Mút cái lưỡi mềm mại non nớt như cánh hoa, hấp thụ mùi hương ngọt ngào, quyến rũ cô cùng anh nhảy múa.

Hơi thở bao quanh Uất Noãn Tâm dày đặc, cô cảm thấy cả người khô nóng, một loại khát vọng từ trong lòng ngực lan rộng ra ngoài. Vô cùng căn thẳng, ở bên dưới người của anh run rẩy, đầu lưỡi như muốn rút lại.

Cảm giác hôn sâu triền miên như vậy, cô chưa từng nếm thử qua, hoàn toàn không biết nên đáp lại như thế nào.

Khát vọng một khi bị đánh thức, như ngọn lửa của thần chết lập tức bốc cháy hừng hực. Ánh mắt khiến người khác ngày càng nghẹt thở của Nam Cung Nghiêu, dấy lên một ánh lửa dục vọng.

Toàn bộ cơ thể của Uất Noãn Tâm bị anh đè chặt trên xích đu, hôn cô một cách hung hăn và bá đạo. Lồng ngực cường tráng đè lên cô, tuyên bố năng lực đàn ông của bản thân.

Trong nụ hôn kích thích như vậy, không có bất kỳ người phụ nữ nào có thể chống cự lại được. Uất Noãn Tâm cũng từ từ mất đi lý trí, tay không biết lúc nào đã để trên cổ anh, cái lưỡi đinh hương có chút trúc trắc liếm bờ môi của anh.

Hành động trúc trắc vộ tội đó, khiến cho Nam Cung Nghiêu hận không thể ực một phát nuốt cô vào trong. Hô hấp của anh càng ngày càng sâu, cơ thể ở chổ nào đó xao động không yên.

Nụ hôn đáp trả của Uất Noãn Tâm càng ngày càng bạo gan, cùng với sự kích thích của anh quấn chặt lại một chổ, đến nỗi đôi mắt màu xanh lục của Nam Cung Nghiêu bởi vì dục vọng đã trở nên đục ngầu, đôi môi lạnh băng cũng trở nên nóng bỏng.

Đầu óc thả lỏng, đường rãnh ở giữa lộ ra càng sâu, làm cho anh muốn phạm tội, Nam Cung Nghiêu không nhịn được thầm rủa một tiếng, xoa nơi đầy đặn của cô, dùng sức vuốt ve.

Uất Noãn Tâm bất thình lình thức tỉnh, đây mạnh ra. “Không cần! Không cần! Đừng như vậy….”

Nam Cung Nghiêu thở có chút hổn hển dừng lại, thấp giọng hỏi: “Vì sao?”

“Em không muốn!” Uất Noãn Tâm quay đầu đi, không dám nhìn anh.

Không muốn? Nghĩ là sao? Cô đang giở thủ đoạn lạc mềm buộc chặt, hay cô thực s