
à? Trong con mắt
anh, Jang Chul Oh luôn giữ khoảng cách với người trong tôt, vì sao chỉ
có Đường Vũ Tân là giọng điệu nói chuyện khác hẳn? lễiữa cấp trên và cấp dưới nói chuyện phải lễ phép, đi đâu mất rồi? Được rồi, tuy anh không
thể không thừa nhận tính Đường Vũ Tân trước giờ rất thân thiện, nhưng
Jang Chul Oh chắc chắn không phải. Bây giờ Jang Chul Oh lại nói chuyện
với Đường Vũ Tân kiểu này, hay là đúng như Hwang Soon Bum nói, trưởng
phòng Jang với Đường Vũ Tân… không phải chứ?!
Nghĩ đến đó tim Min Tae Yun khẽ thắt lại.
“Haiz…” Đường Vũ Tân nghe giọng Jang Chul Oh là biết sắp xui xẻo. Kết quả nhìn
vẻ mặt Min Tae Yun, đúng như cô dự đoán, chắc Min Tae Yun đã bắt đầu
nghi ngờ quan hệ không bình thường giữa cô và Jang Chul Oh rồi. Ngay từ
lúc Jang Chul Oh đến thăm cô lần đó, trong lòng cô đã bắt đầu đắn đo.
Tuy không thể phủ nhận sau khi tấn công cô, đại boss đột nhiên thay đổi, mặc dù tốt hay xấu còn chưa nói được nhưng theo như Đường Vũ Tân thấy,
nét mặt Jang Chul Oh đã hiền hòa hơn trước nhiều, nụ cười có thêm vài
phần chân thật, tuy là thế… nhưng dù sao sự thật còn chưa vạch trần, bộc lộ quá sớm có nên chăng? Đường Vũ Tân cũng không chắc chắn lắm.
“Vũ Tân?” Yoo Jung In thấy Đường Vũ Tân ngơ ngác cả nửa ngày, không nhịn được huơ tay trước mắt cô.
“Hả! À! Nói chuyện đạo diễn mang theo USB là chuyện bình thường nhỉ? Mọi
người có chú ý không, ngay khi Kim Eun Sang lấy USB ra thì tay hơi khựng lại, chứng tỏ trong lòng ông ta đang do dự. Hơn nữa, mọi người có phát
hiện ra không, lúc năm người còn lại lấy đồ ra thì đều thấp thỏm, ánh
mắt không tự chủ được mà liếc về phía đạo diễn Kim. Đặc biệt là lúc đạo
diễn Kim lấy USB ra, lúc đó đồng tử mắt nam số 1 đứng bên cạnh tôi hơi
co lại, cái này chứng tỏ bọn họ rất chú ý tới nó. Cho nên tôi nghĩ, nó
có phải là chứng cứ chúng ta vẫn đang tìm hay không? Đương nhiên là
không chần chừ mà cầm lên rồi.”
“Ồ, tôi còn đang thắc mắc, “Hwang Soon Bum nghe xong thì ngộ ra “Tôi còn
đang thắc mắc vì sao khi đó công tố Đường lại muốn tôi điều chỉnh lại
thiết bị chiếu sáng, làm đèn trong phòng sáng hẳn lên, hóa ra là để quan sát phản ứng từng người kỹ hơn sao?”
“Ừ. Bởi vì lúc đó chúng ta không biết nó có phải là thứ chúng ta cần không, nếu chứng cứ thật sự nằm trên người bọn họ vậy chắc chắn bọn họ sẽ chú ý đến nó. Huống chi bọn họ lại không phải nhân tài đã qua huấn luyện,
trên phương diện tâm lý, trong lúc ra sức che dấu hành vi của mình nhất
định sẽ để lộ sơ hở. Như việc sau khi giết người, phải mất một thời gian mới về tới sơn trang chẳng hạn nhưng bọn họ lại về sơn trang với tốc độ thật nhanh. Nó có ý gì, tôi nghĩ đến giờ bọn họ cũng chưa hiểu.”
“Ý gì?” Yoo Jung In đã chạy tới chạy lui giữa sơn trang và trên núi nhiều lần để diễn thử, hỏi.
“Đây là tiết mục có liên quan đến chuyện yêu đương mà. Vì sao bọn họ lại vội vội vàng vàng thế? Núi sông gấm vóc, ngày lành cảnh đẹp, không phải là
thời điểm bồi dưỡng tình cảm tuyệt hảo sao? Trừ người bị từ chối, bởi vì tâm tình không vui mà bực dọc ra, nữ số 1 và nam số 3 vì sao xuống núi
còn nhanh hơn những người khác? Rất hiển nhiên, trên sườn núi có xác
chết ở chung với bọn họ, một giây cũng không muốn ở lại thêm, biểu hiện
chột dạ đo!”
“Thì ra là thế! Tôi chạy bao nhiêu lần cũng không nghĩ đến điểm này!” Yoo Jung In vò đầu bực bội.
“Quá xuất sắc!” Jang Chul Oh vỗ tay “Lần đầu tiên tôi nghe cô suy luận trực
tiếp, lúc trước toàn xem báo cáo, không có hiệu quả hay như ở hiện
trường.”
“Cám ơn.” Đường Vũ Tân mỉm cười.
Nghe Đường Vũ Tân suy luận rồi đại boss Jang mới tin. Mặc kệ mình có che
giấu giỏi cỡ nào, đến cuối cùng cũng sẽ bị Đường Vũ Tân lần ra. Năng lực suy luận cỡ đó, có lẽ chỉ có Min Tae Yun và mình mới có thể bắt nhịp
được mạch suy luận của Đường Vũ Tân, phỏng chừng mình che giấu chẳng có ý nghĩa gì. Còn Min Tae Yun thì sao? Đến chừng nào mới nhận ra mình trong vô vàn mối liên hệ rối rắm? Mình có nên thừa nhận trước không? Nếu thú
nhận rồi liệu có phải đưa Yoon Ji về lại bên cạnh Min Tae Yun không?
Thành thật mà nói có chút quyến luyến…
Đột nhiên một loạt tia sáng lướt qua mắt mọi người, chói đến nỗi mọi người
đều bị chứng mù tạm thời. Hoàn hồn lại, thì ra bạn nhỏ Choi Dong Man cầm một cái máy chụp hình bấm đèn flash chụp cho mọi người một tấm ảnh
chung.
“Dong Man, sao cậu cũng tới đây?”
“Tôi dẫn cậu ấy tới.” Jang Chul Oh giải thích.
“Chúng ta liên hoan đi!” Choi Dong Man cười hì hì bỏ máy ảnh xuống, giơ xiên nướng thịt trong tay lên.
“Liên hoan? Bây giờ? Ở đây?” Yoo Jung In hỏi liền một mạch, tỏ vẻ ngạc nhiên.
“Có vấn đề gì sao?” Choi Dong Man nhìn chung quanh, cậu cảm thấy phong cảnh ở đây đẹp lắm mà, lại nhìn mọi người “Chắc chắn mọi người còn chưa ăn
đúng không?”
“Cô chưa ăn cơm?” Min Tae Yun cau mày hỏi Đường Vũ Tân. Bệnh nhân này sao có thể sơ sẩy bản thân, khó khăn lắm mới khỏe lại?
“Có ăn cháo, anh biết giờ tôi ăn gì cũng không có khẩu vị mà.
Tuy Min Tae Yun vẫn nhăn mặt nhưng gật đầu tỏ ý đã hiểu.
Choi Dong Man đã bắt đầu gác giá nướng lên, thức ăn cũng đặt hết l