Duck hunt
Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Của Dạ Tiên Sinh

Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Của Dạ Tiên Sinh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322495

Bình chọn: 7.5.00/10/249 lượt.

on của một người bạn của mẹ con kết hôn trưa mai, gọi vài cuộc điện thoại quốc tế kêu bà ấy nhất định phải về.” Dạ Quốc Duy đẩy đẩy kính mắt, kỳ lạ hỏi:“Bác Vũ đâu?”

“Anh ấy đi công tác, ngày mốt mới về.” Hạ Đậu Khấu nhìn thoáng qua cầu thang. “Mẹ ở nghỉ ngơi sao?”

“Bà ấy để lái xe chở đi làm mặt, tối mới về.”

“Chú Dạ, cháu đi lấy mấy thứ trong xe. Chú muốn ăn chút hoa quả không?” Hạ Đậu Khấu hỏi.

“Cũng tốt.” Dạ Quốc Duy gật gật đầu.

Hạ Đậu Khấu vội vàng vào gara, chuyển hết đồ vào phòng bếp.

Cô nhuần nhuyễn cắt bốn năm loại hoa quả, đặt trên dĩa.

Dạ Quốc Duy nhìn hoa quả thịt nguội, ăn hết một nửa mới cười nói: “Năm đó cháu nói với mẹ cháu là muốn nhận làm việc nhà, chú không nghĩ cháu sẽ quản lý mọi chuyện tốt như vậy. Mấy năm nay, mọi người đều nhờ cháu chăm sóc .”

“Chú Dạ mới là người chăm sóc cháu nhiều hơn ạ.” Hạ Đậu Khấu chân thành nói.

Tuy rằng Dạ Quốc Duy không hỏi han ân cần nhiều, nhưng ý thức trách nhiệm với gia đình và công ty, chưa từng lơi lỏng.

“Bác Vũ hai năm nay đứng vững ở công ty, đều nhớ có cháu là trợ lý. Cháu vào công ty rồi, nó giống như là hổ thêm cánh ấy.” Dạ Quốc Duy nói.

“Chú Dạ khích lệ, năng lực anh ấy vốn đã mạnh.” Hạ Đậu Khấu mỉm cười nói, biết Dạ Bác Vũ nhất định sẽ thực vui vẻ khi biết Chú Dạ khen ngợi.

Dạ Quốc Duy nhìn cô gái nhỏ luôn im lặng làm tốt mọi chuyện, lúc này mới phát hiện đây đúng là cơ hội để ông nói chuyện nghiêm túc với cô.

“Cháu có biết Bác Vũ thích cháu không?” Dạ Quốc Duy hỏi.

Khuôn mặt trắng nõn của Hạ Đậu Khấu đột nhiên đỏ hồng.

“Gần đay mới biết.” Cô nhẹ giọng nói.

“Cháu thích nó sao?”

“Thích.” Cô kiên định gật đầu.

“Nếu chú nói, chú không tán thành hai người cùng một chỗ thì sao?”

Tâm Hạ Đậu Khấu trầm xuống, nhưng thần sắc của cô không thay đổi, chỉ thản nhiên nói: “Lúc trước chú Dạ không nên để cháu làm trợ lý cho anh ấy, chúng cháu về công về tư đều ở cùng một chỗ, cảm tình đương nhiên sẽ tốt hơn người khác.”

“Hai năm trước, lúc Bác Vũ vừa mới vào công ty, công ty đối thủ dành mất một khách quen của chú, chú cần nó nhanh chóng tiếp nhận chuyện công ty giải quyết tình huống xấu này, mà cháu chính là thuốc an thần của nó, chú nhất định phải tìm cháu.” Dạ Quốc Duy nói.

Bởi vì cô đã không còn giá trị lợi dụng, cho nên nên bị đá văng đi? trong lòng Hạ Đậu Khấu đau đớn, nhưng thần sắc vẫn như không có việc gì hỏi: “Như vậy nguyên nhân Chú Dạ không tán thành việc cháu và anh ấy ở cùng một chỗ là gì?”

“Chú trực tiếp nói rõ luôn đi! năng lực của Bác Vũ mạnh, lại còn trẻ tuổi, tương lai nhất định sẽ đạt được nhiều thành tựu hơn chú, chú có vài người bạn làm ở xí nghiệp khác đều hy vọng nó làm con rể.” Dạ Quốc Duy nói.

“Chú Dạ, nếu chú chú để ý việc môn đăng hộ đối, làm sao có thể cưới mẹ cháu? Bà ấy cũng không có gia thế hiển hách.” Hạ Đậu Khấu thẳng lưng, phát hiện mình chính không tự chủ được muốn chiến đấu hăng hái vì quan hệ của cô và Dạ Bác Vũ.

“Chú cưới mẹ cháu là vì năng lực ngoại giao của bà ấy rất tốt, có thể bổ sung cho việc giao thiệp không mấy thuận lợi của chú. Đương nhiên, bà ấy cũng xứng chức nữ chủ nhân, chăm sóc chú rất nhiều.” Dạ Quốc Duy bình tĩnh nói rõ đoạn quan hệ hôn nhân thứ hai, giống như thảo luận chuyện kết minh xí nghiệp.“Nhưng mà, có thể Bác Vũ không có cách nhìn như chú, điều kiện chọn vợ của nó, đương nhiên cũng khác chú.”

Hạ Đậu Khấu không nói tiếp, chỉ nhắm chặt hai tay, lẳng lặng lắng nghe.“Cho nên, nguyên nhân Chú Dạ phản đối cháu là vì bối cảnh thân thế của cháu không đủ hiển hách?”

“Cháu là người thừa kế duy nhất của mẹ cháu, mấy ngàn vạn tiền mặt tài sản đương nhiên cũng không nói chơi, Bác Vũ vẫn luôn rất thích cháu. Nhưng mà, bây giờ Vương gia ở NewYork và Lưu gia ở Hongkong đều là công ty tư bản lớn thu vào cả chục triệu đô la Mĩ mỗi năm đều muốn kết giao. Chỉ cần nó gật đầu, cơ hội vô hạn.” Dạ Quốc Duy nghiêm túc nhìn Hạ Đậu Khấu, nói ra chuyện ông tâm đắc khi đi du lịch giao thiệp với vài người bạn.

Hạ Đậu Khấu hơi nhíu mày, bởi vì trừ sự nghiệp, cô không có nghe Dạ Quốc Duy để lộ ra chút thân tình gì với con mình.

“Chú Dạ cho rằng sự nghiệp đối với Bác Vũ mà nói, còn quan trọng hơn gia đình?” Cô hỏi.

“Bác Vũ vẫn có gia đình.” Dạ Quốc Duy đẩy kính mắt, đứng đắn nhìn cô. “Huống hồ, gia đình vốn không là trọng tâm của người đàn ông, nó chỉ là hậu thuẫn cho chúng ta.”

Hạ Đậu Khấu nhìn khuôn mặt của chú Dạ, càng lúc càng biết vì sao Dạ Bác Vũ lại quyến luyến cô nhiều như vậy -- bởi vì cô và Dạ Bác Vũ đều khát vọng có được một gia đình!

“Chú nói nhiều như vậy, chắc hẳn cháu đã biết ý của chú.” Dạ Quốc Duy nhìn cô nhíu mày, cảm giác được cô không nghĩ vậy.

“Ý chú Dạ là, nếu cháu thích Bác Vũ thì không nên gây trở ngại cho tiền đồ của anh ấy?” Cô hỏi.

Dạ Quốc Duy đồn ý gật đầu.

Hạ Đậu Khấu rũ mắt, dấu đi vẻ trầm tư.

Đương nhiên cô hy vọng Dạ Bác Vũ đồng thời có được sự nghiệp cùng gia đình, nhưng định nghĩa “gia đình” của Chú Dạ và Bác Vũ, hiển nhiên chênh lệch rất lớn.

Cô hiểu Bác Vũ, biết anh sẽ không vì truy cầu danh lợi địa vị mà bỏ lại cô, nhưng cô cũng không hy vọng anh vì cô mà căn