
tên là Đỗ
Tắc Tư, gần đây ba mẹ cậu ấy muốn ly hôn, cho nên ngày nào cũng hỏi cậu
ấy thích ai hơn, muốn ở với ai?"
"Mẹ đùa thôi mà." Tần Dư Kiều cười tủm tỉm nhìn Hi Duệ, "Duệ Duệ, nếu như ba mẹ ly hôn, con ở sẽ cùng ai?"
Lục Hi Duệ chớp mắt mấy cái.
Tần Dư Kiều vội vàng giải thích: "Là nếu, mẹ chỉ hỏi thế thôi."
"Cái này...." Lục Hi Duệ rối rắm, đúng lúc này, giọng nói không mặn không
nhạt của Lục Cảnh Diệu vang lên từ phía sau, "Nếu như ly hôn thì Duệ Duệ hãy ở cùng mẹ đi, bởi vì ba nhất định sẽ quay về tìm mẹ con, nhưng mẹ
con có lẽ sẽ đi tìm ba mới đấy...."
Tần Dư Kiều quay đầu, Lục
Cảnh Diệu khẽ cong môi, giọng nói tự nhiên giống như đang nói giỡn, cười ranh mãnh nhìn Tần Dư Kiều: "Mẹ nó à, em nói đi?"
"Đừng có mà
đùa giỡn em trước mặt con." Tần Dư Kiều đi lên khoác tay Lục Cảnh Diệu,
"Hơn nữa tìm ba mới không tốt sao, không chừng Duệ Duệ sẽ thích anh ta
hơn ấy chữ."
Lục Hi Duệ cũng gật đầu tham gia náo nhiệt: "Đúng vậy, con đã sớm liền muốn đổi ba khác rồi."
Một tay Lục Cảnh Diệu ôm lấy con trai ném vào trong xe. Khi Hi Duệ đột
nhiên bị Lục Cảnh Diệu ôm lấy còn cố ý nằm trên vai Lục Cảnh Diệu hô mẹ
cứu mạng, Tần Dư Kiều cười híp mắt đi theo Lục Cảnh Diệu .Tiêu Kha ⊰⊹ng – Diễn đàn ♫Lê Quý ♥Đôn
***
Buổi tối một nhà ba người cùng
nhau ăn tối, sau khi Tần Dư Kiều dỗ Lục Hi Duệ ngủ xong liền đi tới thư
phòng của Lục Cảnh Diệu. Lục Cảnh Diệu đang gọi điện thoại trong thư
phòng, thấy cô liền nói mấy câu rồi cúp điện thoại. Anh gọi Tần Dư Kiều
đến bên cạnh mình: "Kiều Kiều, anh có chuyện muốn nói với em."
....
Tần Dư Kiều vẫn cảm thấy cái tên Lục Cảnh Diệu này có lúc lạnh nhạt đến mức làm cho người ta hận nghiến răng nghiến lợi.
Ngày hôm sau Lục Hi Duệ đi học, Lục Cảnh Diệu không đến công ty mà nhàn nhã
vừa xem báo vừa ăn bữa sáng, chỉ có Tần Dư Kiều là sốt ruột nhìn anh.
Sau đó Lục Cảnh Diệu cười nhạt với cô: "Lo gì, chỉ là đổi chỗ ăn cơm mấy ngày thôi mà."
Tần Dư Kiều đột nhiên không nói được gì, cúi đầu: "Em theo anh...."
Khóe miệng Lục Cảnh Diệu giật nhẹ: "Nghĩ một đằng nói một nẻo."
"Vậy sao?" Tần Dư Kiều ngẩng đầu nhìn Lục Cảnh Diệu, "Nếu lần này anh không
ra được thì đừng hy vọng em sẽ đi vào đưa cơm cho anh."
"Ha ha." Lục Cảnh Diệu đứng lên, sau đó ngửi quần áo trên người mình một cái, "Anh muốn lên tắm trước đã."
Lục Cảnh Diệu lên tầng tắm rửa sạch sẽ, sau đó mặc tây trang phẳng phiu đi
xuống, lúc xuống anh còn cầm theo một quyển sách: "Duệ Duệ để quên sách ngữ văn ở nhà rồi. Kiều Kiều, tiết đầu của Duệ Duệ chính là tiết ngữ
văn, em đi đưa cho con đi."
Tần Dư Kiều không nói gì, vẻ mặt bình tĩnh. Sau một lát, cô cầm lấy cuốn sách trên tay Lục Cảnh Diệu, hung dữ nói: "Lục Cảnh Diệu, em thật sự không quản được anh mà!"
Lục
Cảnh Diệu tiến lên vuốt tóc Tần Dư Kiều: "Kiều Kiều, em không cần phải
lo cho anh, em chỉ cần ở nhà chờ anh ra ngoài là được rồi."
Tần Dư Kiều liếc nhìn Lục Cảnh Diệu, cầm sách của Hi Duệ ra ngoài.
***
Lúc Tần Dư Kiều lái xe đi đến trường tiểu học, một chiếc xe cảnh sát từ
phía sau vượt lên xe cô. Tần Dư Kiều nhìn chiếc xe cảnh sát rú còi lướt
qua, chầm chậm dưng xe ven đường. Một lát sau, Tần Dư Kiều không nhịn
được bật cười, cười đến nước mắt cũng trào ra. Tiêu Kha ⊰⊹ng – Diễn đàn
♫Lê Quý ♥Đôn
Tối hôm qua Lục Cảnh Diệu nói với cô: "Kiều Kiều, anh có chuyện này muốn nói với em."
"Ngày mai có thể anh sẽ phải vào đồn cảnh sát mấy ngày, em hãy lừa Hi Duệ, đừng để con biết."
"Còn nữa, em cách xa Lục Nguyên Đông một chút."
"...."
Tần Dư Kiều nhớ tới lời Tần Ngạn Chi nói với cô, thật ra cô rất muốn cùng
Lục Cảnh Diệu đồng tâm hiệp lực vượt qua khó khăn, tất cả vấn đề cứ chờ
sau khi thuyền cặp bờ rồi nói. Kết quả là Lục Cảnh Diệu lại đẩy cô
xuống thuyền trước.
Người đàn ông này, cứ để anh ta ngồi tù mọt gông thì hơn! Tần Dư Kiều nhớ có
lần Lục Cảnh Diệu kể cho cô nghe về thời đi học của anh. Anh nói trước
kia thường xuyên có nữ sinh nhét thư tình vào trong hộc bàn của anh, mỗi lần như vậy anh đều kẹp những lá thư đó vào trong vở nộp lên cho giáo
viên. Sau ấy chẳng còn nữ sinh nào dám gửi thư tình cho anh nữa.
"Anh đúng là xấu xa."
Lục Cảnh Diệu nói về những chuyện xấu của mình mà không kiêng kị gì cả:
"Hồi còn nhỏ anh chẳng bao giờ làm chuyện xấu trong lớp cả, nhưng về cơ
bản thì tất cả mọi chuyện xấu trong lớp đều có liên quan đến anh."
"Nếu như em mà là giáo viên, thì em sẽ ghét nhất loại học sinh như anh."
"Ai nói, cũng không ít giáo viên thích anh đấy nhé." Lục Cảnh Diệu cười
nói,"Thật ra anh cũng đâu có thích giật giây người ta làm chuyện xấu,
chỉ là thỉnh thoảng chán quá nên.... Nếu như anh gặp em sớm một chút,
hai chúng ta yêu nhau sớm hơn, anh cũng sẽ không rảnh rỗi sinh nông nổi
như vậy đâu."
"Vậy anh đã làm những chuyện xấu gì?"
"Đều là chuyện nhỏ ấy mà.... Đốt đuôi tóc của bạn nữ, chọc thủng lốp
bánh xe người ta ..., dù sao anh cũng chưa bị bắt quả tang bao giờ, mà
cho dù bị bắt được cũng không liên quan gì tới anh. Nếu bị bắt tại trận, nhưng anh chỉ cần nói...."
"Nói gì?"
"Đi ngang qua."
"...."
Tần D