
đem cậu ấy dọn dẹp rất phục tùng!"
Vi Vi liếc mắt, tức giận nói, "Được, anh không làm mình tức, mình đã cầu trời lạy phật rồi!"
"Hai ngươi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Vi Vi vỗ vỗ tay của cô, than thở, "Nói rất dài dòng, về sau sẽ nói cho cậu biết, mình thấy cậu thật mệt mỏi, ngủ một lát đi!"
Tiếu Tử Hàm gật đầu một cái, nghe mùi dầu gội thơm ngát của cô, chậm rãi nhắm mắt lại. Tựa hồ là tâm ý tương thông, khi đèn phẩu thuật vừa tắt, Tiếu Tử Hàm bỗng dưng mở mắt.
Cửa phòng giải phẫu mở ra, bác sĩ mổ chính lấy khẩu trang xuống đi tới, "Giải phẫu vô cùng thành công!"
Đơn giản sáu chữ khiến tất cả mọi người ngoài cửa thở phào nhẹ nhõm!
Chung Soái được trực tiếp đẩy vào ICU, Tiếu Tử Hàm kéo Tôn Y Sinh lại, khổ khổ cầu khẩn, "Chú Tôn, con muốn đi vào cùng anh ấy."
Bác sĩ Tôn có chút khó xử, cuối cùng vẫn là Trần Viện Trưởng cho lệnh đặc xá, chấp thuận cô sau phẫu thuật 6 giờ có thể tiến vào phòng chăm sóc đặc biệt.
Tiếu Tử Hàm ngồi ở trước giường bệnh, ngưng mắt nhìn Chung Soái còn đang ngủ mê man, an tĩnh trong phòng bệnh chỉ có máy theo dõi phát ra tiếng tí tách, ngoài cửa sổ màu da cam ánh đèn xuyên thấu qua thủy tinh rải vào phòng bệnh, cô cúi đầu xuống, đến gần bên cạnh anh, nín thở trầm ngâm, nghe anh hô hấp thật chậm.
Giải phẫu đi qua, sắc mặt của anh vẫn còn rất yếu ớt, lông mi nồng đậm thon dài an tĩnh rủ, đôi môi bởi vì thời gian dài thiếu nước đã có chút khô nứt. Cô đau lòng vươn tay, nhẹ nhàng vuốt ve môi của anh, còn có mặt mày tuấn lãng cùng sóng mũi cao. . . . . . nghiêm túc, thận trọng, giống như chỉ có cảm xúc chân thật mới có thể xác nhận anh bình yên vô sự, xác nhận anh không có bỏ rơi cô.
"Cảm tạ trời xanh!" Cô chắp tay trước ngực, nói nhỏ.
Nước mắt ẩn nhẫn rốt cuộc xông lên hốc mắt, cô hít hít lỗ mũi, đưa ra tay nhỏ bé, nắm chặt bàn tay to của anh, sau đó tựa vào bên lỗ tai anh, dùng thanh âm nhỏ nhất nói, "Chờ anh khỏe lại, em muốn anh ôm em về nhà."
"Còn phải làm trị liệu khôi phục. . . . . ." Bên tai truyền đến giọng nam hơi yếu.
Tiếu Tử Hàm hưng phấn ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy tròng mắt đen tràn đầy tình yêu, khóe miệng nâng lên nụ cười kiên định mà hạnh phúc, "Không vội, chúng ta còn có một đời!"
End Tên của mình là Chung Tiếu Duệ, chỉ là bà nội cùng bà cố đều gọi mình là Tiểu Bảo. Nhìn đến tên tuổi mình mọi người nên đoán được tên mẹ mình đi? Không sai, mẹ mình họ Tiếu, là một mỹ nữ, mặc dù Chu Tử Tinh nói mẹ của cậu ấy xinh đẹp, nhưng mình đã lén lút hỏi những bạn nhỏ khác, bọn họ đều nói là mẹ mình càng đẹp mắt, ngay cả các thầy giáo cũng sẽ nói, "Mẹ Duệ Duệ rất đẹp!"
Dĩ nhiên dáng dấp baba mình cũng rất được, nhưng mà cùng mình so kém một chút. Mọi người đừng cho là mình khoác lác, phàm là người nào gặp qua mình đều nói "Thật đúng là di truyền tốt nhất của cha mẹ!" Mọi người suy nghĩ một chút,1+1 phải lớn hơn 1 chứ?
Trừ diện mạo, baba mình còn có rất nhiều thứ không bằng mình, tỷ như so với mình ba ba còn sợ mẹ mình hơn!
TV nói nô lệ của vợ, mọi người nhất định phải hiểu, tới xem một chút baba mình sẽ hiểu.
Cưng chiều bà xã không sai, nhưng không giống baba mình, đối với mẹ mình muốn gì được đó cưng chiều vô pháp vô thiên là không quá thỏa đáng, mọi người có ai gặp qua người làm baba nào mỗi lần về nhà chuyện đầu tiên chính là tìm bà xã, mà bỏ rơi con trai hoạt bát đáng yêu sao? Mình có thời điểm cũng hoài nghi, nếu như mà mẹ mình nói cái rắm là hương , baba cũng sẽ ôm mẹ gật đầu nói phải. Này không biết có phải hay không giống với trong sách nói "Anh hùng khó quá ải mỹ nhân"!
Về vấn đề quỳ dưới gấu quần mẹ mình, baba mình từng nghiêm túc thẳng thắn nói cho mình biết, ba đối với mẹ tốt không phải bởi vì mẹ xinh đẹp, mà là yêu mẹ! Ngày đó baba vỗ đầu mình, làm bộ thâm trầm nói, "Con trai, con bây giờ còn nhỏ, trưởng thành liền biết cái gì là yêu."
Làm ơn, mình có cái gì không hiểu, mấy ngày trước còn có nữ sinh hướng mình thổ lộ, nói yêu mình ! Yêu không phải là đem chocolate của bạn ấy chia cho mình ăn, đem Anime cậu ấy thích đưa cho mình sao?
Nói cho cùng, baba đối với mẹ mình quá mức cưng chiều, quá chân chó.
Chuyện thứ hai baba mình không bằng mình chính là hẹp hòi. Mình ở vườn trẻ là tiểu thiên sứ là người hào phóng, đặc biệt là đối với bạn nữ, rất có phong độ thân sĩ. Không giống baba, luôn ăn hơi dấm với chú Tần, còn đặc biệt trong ngoài không thống nhất. Mình rõ ràng nghe baba cùng mẹ mình nói, "Không có chuyện gì, bà xã, anh còn không tin em sao?" Nhưng mẹ mình mới ra cửa, baba liền cắn răng nghiến lợi oán trách, "Con nói hắn thế nào còn chưa kết hôn?" Có mấy lần còn mượn danh nghĩa mình, nói dối mình đang khóc tìm mẹ, đem mẹ lừa gạt trở lại. Thật ra thì mình muốn khiếu nại, mình thật sự không phải là dạng người giống như baba rời đi mẹ mình một phút cũng sẽ đứng ngồi không yên..., mình sớm dứt sữa rồi mà!
A, nói đến sữa, mình bỗng nhiên nhớ tới, baba mình còn đặc biệt tham ăn, khi dễ mình