
- Cuộc sống này không sao sống nổi, cứ năm ngày ba
trận, chị muốn ly hôn!
- Ly hôn á? Chị Đồng à, chị làm thế là không lý trí
rồi!
- Tại sao? Dù gì bọn chị cũng chẳng còn tiếng nói
chung, anh ta chẳng có gì để nói với chị, không ly hôn thì còn chờ đợi gì nữa?
Dù sao, nếu bây giờ ly hôn, có thể chị sẽ tìm được một người đàn ông khác tốt
hơn anh ta!
Ngô Liễu nói:
- Thế sao? Chị Đồng à, không phải em nói chị, nhưng
chị thử nghĩ đi, giờ chị ly hôn với anh ta, chắc gì đã tìm được một thằng đàn
ông khác yêu thương chị thật sự? Đó chỉ là một tia hy vọng thôi! Tại sao ư? Bởi
vì chị từng kết hôn, làm sao có thể tìm một gã trai tân chứ? Mà đàn ông đã ly
hôn rồi có mấy thằng tốt đẹp? Nếu tốt đẹp liệu hắn có ly hôn không? Hơn nữa,
nếu ly hôn rồi, anh ta sẽ tìm được một người đàn bà trẻ hơn. Đàn ông có tiền
thì việc này có khó gì đâu? Nhưng chị thì ngược lại, ly hôn là chị thê thảm
rồi! Nếu như không tìm được một người đàn ông phù hợp thì chị đừng ly hôn, chị
hiểu ý em chưa?
- Chưa chắc chị đã không bằng anh ta!
- Chị Đồng, chị dám chắc bao nhiêu phần trăm là có thể
hơn được anh ta?
- Chị có điều kiện xuất thân tốt, hơn nữa gia đình lại
có tiền, tìm một thằng đàn ông thì dễ ợt!
- Dễ thì dễ, nhưng vấn đề là: nhỡ hắn ta chỉ lừa lấy
tiền của nhà chị rồi đá chị thì sao?
- Đàn ông tốt thiếu gì, ở công ty chị có một đồng
nghiệp, chị phát hiện ra anh ta là một người rất nhân hậu, lương thiện, lại
thật thà, chững chạc, còn vô cùng hài hước nữa. Quan trọng là anh ta đối xử với
chị cũng không tồi!
- Chị tỉnh táo một chút có được không? Đến lúc đó chị
có thể yêu người ta như tình đầu chắc?
- Chị không tin là ly hôn rồi chị sẽ không bằng anh
ta!
Ngô Liễu thấy Y Đồng không phục liền cười bảo:
- Sao chị vẫn không chịu hiểu nhỉ? Đối với đàn ông mà
nói, nếu như lấy được gái chưa chồng thì đương nhiên chẳng ai đặt gái ly hôn
lên làm lưạ chọn hàng đầu, càng không để tâm đến những cô đã ly hôn lại còn có
con nhỏ nữa. Điều này cũng giống như việc đàn ông nếu lấy được gái trinh thì
chẳng ai thèm ngó ngàng đến gái mất trinh cả. Từ đó cho thấy, gái đã ly hôn sẽ
bị mất giá!
- Ý của em là, chị không nên ly hôn dễ dàng như vậy
phải không? - Y Đồng mở to mắt nhìn Ngô Liễu.
- Đúng thế, những thứ nên nói em đã nói cả rồi. Chị cứ
cân nhắc cho kĩ đi! - Ngô Liễu nói.
Y Đồng nói chuyện với Ngô Liễu suốt cả buổi. Ngô Liễu
giúp Y Đồng phân tích tình hình, sau đó khuyên cô không nên ly hôn, nếu không
sẽ chẳng có lợi gì cho cô cả.
Y Đồng suy nghĩ đắn đo, cảm thấy Ngô Liễu nói cũng
phải, giờ đàn bà đã ly hôn rõ ràng là mất giá, hơn nữa đàn ông ly hôn không
những mất giá mà còn được tăng giá trị. Ly hôn… bây giờ, nếu như không phải là
bước đường cùng thì tuyệt đối không thể làm.
Về đến nhà, Văn Bác mặt mày hầm hầm, trợn mắt nhìn cô,
trong tay anh là cái máy quay:
- Thế này là thế nào?
Y Đồng giật mình hoảng hốt, thầm nghĩ: “Chết rồi, làm
sao anh ta phát hiện ra được nhỉ?”. Nhưng cô vẫn bình tĩnh nói:
- Tôi sợ có kẻ trộm vào trộm đồ nên làm thế này để đề
phòng! Sao? Có vấn đề gì không?
- Y Đồng, cô thật quá quắt! Lần này tôi quyết không
tha cho cô! - Văn Bác ném mạnh cái máy quay ra trước mặt Y Đồng.
Giữa vợ chồng với nhau cũng vẫn cần có quyền riêng tư,
điều này chẳng có gì phải nghi ngờ cả. Nếu như vợ chồng không làm được điều
này, cuộc sống sẽ khó mà tưởng tượng được. Có người nói rằng, giữa hai vợ chồng
với nhau còn cần gì phải giữ bí mật, ngày ngày ăn chung, ngủ chung, còn gì nữa
mà riêng với chả tư? Nhưng trên thực tế, quan điểm này là sai lầm. Không tin ư?
Vậy thì thử nghĩ mà xem, nếu như không cần có quyền riêng tư, thử hỏi một người
phụ nữ có dám thay một cái băng vệ sinh dính đầy máu hàng tháng trước mặt chồng
không? Anh chồng nhìn thấy chuyện này, không bị mắc bệnh lãnh cảm mới lạ. Có
những cô vợ chẳng cho chồng mình chút không gian riêng nào, lâu dần, ông xã sẽ
cảm thấy không còn hứng thú với vợ nữa. Đàn bà thường có tâm lí quấn quýt bên
đàn ông, chẳng rời ra phút nào, nhưng họ hoàn toàn không hiểu rằng đôi khi xa
cách mới là tốt nhất. Sườn xào ngon thật, nhưng ngày nào cũng ăn thì đảm bảo,
sẽ có một ngày, bạn nhìn thấy sườn xào là muốn nôn.
Hành động của Y Đồng khiến cho Văn Bác vô cùng tức
giận, anh không sao chấp nhận nổi, một thằng đàn ông mà ngay cả chút tôn nghiêm
cơ bản cũng chẳng có, thế thì sống còn có nghĩa lý gì nữa? Anh chỉ thẳng vào
mặt cô, nói:
- Tôi cảnh cáo cô, chuyện lần này chưa chấm dứt ở đây
đâu! Cô cứ chờ ngày ly hôn đi, giờ thì cút đi cho tôi!
- Bảo tôi cút á? Đừng quên nhà này có một nửa là của
tôi! - Y Đồng không chịu lép vế.
- Cái gì? Của cô một nửa á? Nhà này là do một tay tôi
kiếm tiền mua được!
- Pháp luật có quy định, tài sản kiếm được trong hôn
nhân là tài sản chung của hai vợ chồng, nếu đã là tài sản chung thì đương nhiên
là của tôi một nửa rồi!
Thực ra Y Đồng nói vậy là bởi vì cô muốn hù doạ Văn
Bác, hy vọng anh vì điều này mà sẽ sờn lòng, sẽ thay đổi chủ ý. Căn nhà này đã
khiến anh vắt kiệt tâm sức, mua được đâu có dễ dàng gì,