Old school Easter eggs.
Khéo Dụ Nữ Tổng Giám Đốc

Khéo Dụ Nữ Tổng Giám Đốc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322330

Bình chọn: 7.00/10/233 lượt.

- “Chị Ngô là quản gia nhà

tôi, bởi tôi thật sự không có thời gian chỉnh lý, cũng không thích ăn

bên ngoài, cho nên tìm một người giúp việc, vừa khéo con trai anh tới

thăm, có chị Ngô ở đây, tôi cũng không đến mức luống cuống. Anh không

cần lo tôi sẽ ngược đãi con trai anh, tôi dù không thích cũng sẽ không

làm thế.”

“Anh sẽ lo lắng em ngược đãi nó sao?” - Hắn cười khẽ, cùng cô ra ngoài đi dạo.

Đừng có trừ lúc tan ca thì luôn dùng giọng điệu báo cáo thương vụ nói chuyện với hắn được không? Việc đấy của cô sẽ chỉ làm hắn cảm thấy rất khó

chịu.

“Anh không ở cùng cậu bé hả?” - Đây là kiểu bố gì vậy a?

“Nó đã ngủ rồi, anh không muốn đánh thức nó, anh muốn tâm sự với em.” -

Xuống cầu thang, hắn nhìn cô, cũng nhìn căn phòng khách được trang hoàng tràn ngập hơi thở nghệ sĩ.

“Anh với tôi?” - Ngồi ở trên sofa,

Lan Hâm Ân có chút ngớ ra, nhưng không có lâu lắm, cô lập tức lại hỏi -

“Anh có mang bao không?”

Cô tưởng rằng hắn không có hứng thú với cô, nào ngờ. . . . .

“Bao?” - Hắn ngậm điếu thuốc, tay đang bật lửa sửng sốt, lông mày rậm khép lại.

Lan Hâm Ân lập tức hiểu ra bản thân đã hiểu nhầm, lập tức nói sang chuyện

khác - “Anh tính ở đây bao lâu? Tôi có một phần kế hoạch sắp đưa ra thị

trường phải làm gấp, có lẽ không có thời gian chiêu đãi hai người.”

Trời ạ, cô còn tưởng rằng… Rõ là mất mặt quá đi.

Lỗ tai nóng lên, cô cố gắng giữ trấn tĩnh, tuyệt đối không để hắn nhìn ra suy nghĩ trật đường ray của cô.

Chung Ly Minh Khiết gật gật đầu, đột nhiên minh bạch lời cô vừa nói.

Cô ấy tám phần nghĩ hắn muốn cùng cô lên giường đây hả? A, hắn thật đúng

là không cười nổi; hắn không biết thì ra trong lòng cô, hắn chỉ là một

tồn tại như vậy thôi. Hắn chỉ là muốn tìm cô nói chuyện phiếm, lại bị cô coi đó là thuật ngữ cầu hoan.

“Cơ thể em không phải không khỏe

sao? Một thời gian trước anh có muốn A Dã tới đây giúp em, muốn em nghỉ

ngơi vài ngày, thế nào mà hiện tại lại đưa tới một kế hoạch nào khác

rồi?” - Nếu cô không muốn hắn phát hiện, hắn tự nhiên cũng sẽ không nhẫn tâm vạch trần cô, chỉ là cô ấy có cần thiết ngược đãi bản thân như thế

không?

“Tôi hiện tại không sao rồi.” - Ho nhẹ hai tiếng, Lan Hâm

Ân cố gắng để mình thoạt nhìn tự nhiên - “Nhờ có A Dã hỗ trợ, tôi nghỉ

ngơi chừng một tuần, cơ thể đã khỏe như trâu rồi.”

“Khỏe như trâu?” - Có con trâu nào gầy như cô không?

“Dù sao tôi bây giờ khỏe lắm, làm việc không thành vấn đề.” - Cô có chút

không quá quen nói chuyện đơn thuần giữa hai người, bởi vì trước kia

cũng chưa từng có.

Hắn dường như chỉ coi cô như là đồ chơi, lúc

hắn cần thì sẽ tới gặp cô, giữa bọn họ vẫn luôn là ngôn ngữ yêu cầu, chỉ cần dùng hành động đổi lấy lợi nhuận thực chất. Chính là hỗ động đơn

thuần như thế, chung quy vẫn tốt hơn việc muốn cô tán gẫu với hắn.

Huống hồ giữa bọn họ cũng chưa từng có hình thức ở chung này.

“Công việc này của chúng ta tất nhiên cần giành trước, nhưng mà không có thân thể khỏe mạnh, đoạt được tiên cơ cũng là dư thừa.” - Hắn không biết đã

tận tình khuyên nhủ cô bao nhiêu lần, nhưng phí công vẫn là phí công.

“Dù cho có người thân thể khỏe mạnh cũng không sản xuất được.” - Lời nói ngầm của cô hắn nhất định có thể hiểu được.

Nhưng thế thì sao? Hắn ôm chặt tâm tính chuộc tội với cô, mặc kệ cô châm chọc khiêu khích như thế nào, hắn vẫn hoàn toàn khoan nhượng; mà cô cũng

không phải ăn hết hắn, chỉ là theo thói quen tự nhiên.

“Đó là bởi vì anh có một tổng giám đốc đại lý với năng lực làm việc xuất sắc, anh

mới có thể nhẹ nhàng như vậy.” - Hắn đã hiểu lời cô, cũng không phản

bác, bởi vì cô ấy nói là sự thật; ngay cả công ty này cũng không phải

hắn sáng lập, hắn chẳng qua là một thiên chi kiêu tử thôi.

“Ung dung quá khiến anh nhàn rỗi sinh con sao?” - Cô tận lực xóa đi ghen tuông trong lời nói.

Năm đó, cô vì hắn sinh một đứa con, là vì cô đã không đếm xỉa đến, coi như

là lấy đứa bé đổi lấy lợi ích, dù sao cô cũng không thích trẻ con, thế

nhưng gặp đứa bé này, rất dễ nhận thấy, năm đó hắn nói dối lừa cô.

Hắn nói, hắn không muốn kết hôn, nhưng anh cả lại buộc hắn kết hôn để nối

dõi tông đường, cho nên hắn muốn một đứa con làm lý do cự tuyệt làm đám

cưới.

Nếu chỉ là vì cự tuyệt kết hôn, một đứa đủ rồi, hắn sinh nhiều thế để làm gì?

Tuy cô hiện tại chỉ gặp được một, ai biết đến cùng hắn còn có bao nhiêu cái một đó?

“Anh không rảnh đến mức đó, chỉ một Tiểu Phần thôi cũng khiến anh thấy đủ

phiền rồi.” - Chung Ly Minh Khiết lười biếng thổi một vòng khói, lại

phát hiện thủy mâu sáng trong của cô đang nhìn thẳng hắn. - “Tiểu Phần

là con của anh với em, em điểm này hẳn phải nhìn ra được chứ?”

Có thể đừng nghĩ hắn tồi tệ thế được không?

Hắn không phủ nhận cho dù không có cô ở bên cạnh hắn, phụ nữ bên cạnh hắn

vẫn không ngừng như trước, nhưng không có nghĩa là hắn muốn người phụ nữ khác sinh con cho hắn.

“Đứa bé đó?” - Lan Hâm Ân bỗng chốc đứng lên.

“Em không phát hiện ra nó rất giống em sao?” - Hắn thực sự là không còn lời nào hỏi trời xanh a! - “Thằng bé một chút cũng không giống anh, ngay cả tính cách cũng thế.”

“Nhưng. . . .