Khi Công Chúa Trở Thành Nữ Hầu

Khi Công Chúa Trở Thành Nữ Hầu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324162

Bình chọn: 9.5.00/10/416 lượt.

Đây là một thời đại hỗn loạn. Tại bên ngoài Trường Thành, người Hồ theo dõi đã lâu, thừa dịp vương triều Đại Tề náo động thời điểm, tấn công Trường Thành. Kinh thành bị chiếm đóng, những hoàng thân quốc thích gia tộc ngày thường cao cao tại thượng, tác quai tác quái, nay đều bỏ kinh thành, trốn hướng Giang Đông.

Nhưng đối với người bình thường mà nói, trừ phi khói lửa chiến tranh đốt tới cửa nhà, ngày vẫn là như vậy trôi qua. Dựa vào Trường Giang là nơi hiểm yếu, chiến tranh còn chưa có tới Giang Đông bên này, cũng coi như là thái bình.

Ngoài thành Kiến Khang, bên trong Kim gia trang, tuy mới tới canh năm, nhưng nhiều người làm đã thức dậy chuẩn bị phục vụ chủ nhân. Tại tiểu viện Kim gia tiểu thư cũng không ngoại lệ, Vương mụ là nhũ mẫu của Kim gia tiểu thư, mỗi ngày chính là canh giờ này tỉnh, nàng vừa thắt dây đai lưng, vừa ngáp một cái, hỏi tiểu nha hoàn Tiểu Lan ngủ ở phòng ngoài : " Phòng bếp chuẩn bị xong điểm tâm của Tiểu thư chưa?"

Tiểu Lan là một nha hoàn lanh lợi, đã sớm đi vào, thấy Vương mụ mặc quần áo, đưa tay thay Vương mụ vuốt phẳng y phục, ngọt như mật nói: "Nô tỳ thu thập nơi này xong, phải đi phòng bếp nhìn." Vương mụ tán dương gật đầu, nhìn một vòng, thấy còn thiếu người, vừa chải đầu vừa hỏi: "Tiểu Viên nha đầu đi đâu rồi?" Tiểu Lan còn chưa lên tiếng, một người khác tên là tiểu Ngọc nha hoàn vừa đúng vén mành đi vào, nghe lời này, đem chậu nước rửa mặt cho Vương mụ để xuống, quệt mồm nói: "Mụ mụ, chẳng lẽ ngươi không biết, mấy ngày nay, Tiểu Viên cùng Đại gia liếc mắt đưa tình , đã sớm không chịu khó làm việc, hiện nàng ta còn chưa dậy đâu ."

Nghe xong lời này, Vương mụ mặt liền biến sắc, dậm chân nói: "Đợi nàng ta mai kia dời đi nơi này, trở lại sẽ không thèm nghe lời ta nói." Vừa nói vừa đẩy các nàng ra, mở cửa đi tới phòng Tiểu Viên, Tiểu Lan lôi kéo tay áo Tiểu Ngọc, nhẹ nhàng xua tay, Tiểu Ngọc mới không nhìn nàng, chẳng qua là hừ một tiếng, Tiểu Lan thở dài, hai người tự đi làm việc.

Một nha hoàn đang ngủ say. Nàng ấy khoảng mười lăm mười sáu tuổi, dáng người nhỏ xinh, dung mạo tú lệ. Tuy rằng trên giường chỉ có rơm rạ, hé ra một cái sàng đan (tấm trải giường), trên người cũng chỉ là một cái chăn mỏng, nhưng nàng vẫn ngủ rất say sưa. Bên môi còn lộ ra nụ nười ngọt ngào, giống như này không phải ngoài thành Kiến Khang , phòng hạ nhân Kim gia, mà là Cung Chiêu Dương ngày xưa, nhuyễn giường áo ngủ bằng gấm. Nàng cũng không phải Tiểu Viên, vẫn như cũ là Lang Gia công chúa Phùng Viện do Hoàng hậu sinh.

"Hừ, còn ngủ làm gì, nha đầu lười biếng, còn không mau đứng lên đi làm việc cho ta." Theo thanh âm tức giận, Phùng Viện chưa mở mắt, liền cảm giác được cái mông đã trúng mấy gậy. Phùng Viện, không, hiện tại kêu Tiểu Viên, là nha hoàn Kim gia ở ngoài thành Kiến Khang, còn chưa có mở mắt, Tiểu Viên liền ý thức được điểm ấy, vội lăn một cái đứng lên.

Vương mụ mụ một tay chống nạnh, một tay cầm cái mộc lớn (gậy gỗ), thấy trên mặt Tiểu Viên còn buồn ngủ, nhấc tay vừa muốn đánh, Tiểu Viên vội mở miệng nói: "Vương mụ, nô tỳ hôm qua thay tiểu thư thêu khăn nhỏ, ngủ muộn một chút". Vương mụ vứt bỏ cái gậy trong tay, một bàn tay đưa tới nhéo lổ tai của nàng, tay còn lại tát lên mặt của nàng, tiếp tục lải nhải mắng: "Xú nha đầu, chỉ nghĩ đến câu thượng thiếu gia, là có thể có cuộc sống nhàn hạ? Ta nói cho ngươi hay, thiếu gia ngốc kia, bất kể cái gì cũng không thể mạo phạm."

Tiểu Viên tùy ý nàng mắng, chính là cúi đầu, không nói một lời. Vương mụ thấy nàng vẻ mặt kính cẩn nghe theo, trong lỗ mũi hừ một tiếng, mắng: "Còn không đi đun nước rửa mặt, tiểu thư sắp tỉnh." Tiểu Viên đang muốn xuất môn, vương mụ lại bảo nàng dừng lại: "Trở về, khăn nhỏ ngươi thêu đêm qua đâu, tiểu thư muốn dùng."

Tiểu Viên vội trở lại, từ cạnh gối đầu cầm một khối khăn nhỏ lại đây, vương mụ tiếp nhận, nhìn kỹ vừa thấy, trong lỗ mũi lại hừ ra một tiếng: "Tính ngươi nha đầu kia còn thông minh, biết lưu mấy châm cấp tiểu thư." Ngẩng đầu thấy Tiểu Viên còn đứng đó, phất tay ghét bỏ nói: "Còn không mau đi chuẩn bị nước rửa mặt, thật sự là cái nha hoàn không có mắt."

Tiểu Viên vội thi lễ, ra cửa phòng. Lúc này ngoài trời mưa phùn lất phất, xem ra là so với bình thường dậy trể một ít. Đêm qua không biết vì cái gì, lại mơ thấy Chiêu Dương Cung. Chẳng lẽ là ban ngày nghe cô gia nói, Huệ hoàng hậu Dương thị, thuận theo người Hồ không nói, còn ở Trường An xưng đế , thông cáo lên vị trí hoàng hậu, là kẻ phản bội, thật sự là nỗi sỉ nhục của nữ tử thiên hạ.

Tiểu Viên không khỏi thở dài một hơi thật sâu, đó là mẫu hậu của nàng. Cho dù là trong truyền thuyết người Hồ ăn thịt người, giết người không chớp mắt, cũng tốt hơn phụ hoàng u mê không biết thế sự, phụ hoàng trong trí nhớ vĩnh viễn đối ăn uống cảm thấy hứng thú, bây giờ vô lực bảo vệ cho thê tử và con gái.

Cảm thấy thùng nước nặng trĩu, Tiểu Viên đem thùng nước kéo lên, một đường xách tới phòng bếp nhỏ trong viện. Phòng bếp bất quá là ngày thường nấu nước, một ngày ba bữa cơm có đại trù phòng chuẩn bị. Tiểu Lan đã muốn đốt lửa lên, lúc nấu nước, thấy nàng đến đây, cười n


Disneyland 1972 Love the old s