Khi Yêu Ai Cũng Liêu Xiêu

Khi Yêu Ai Cũng Liêu Xiêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326562

Bình chọn: 7.00/10/656 lượt.

đợi tôi ba năm, tôi không muốn làm tổn

thương cô ấy. Cậu cũng biết đấy, cô Lệ Quyên lần trước chờ đợi tôi suốt năm năm

không phải cũng bị tôi khuyên đi lấy người khác sao? Cậu nói với Mỹ Na, chúng

tôi thực sự không hợp nhau, tôi luôn rất nghiêm túc và thận trọng với chuyện

tình cảm”.

Ai là Mỹ Na? Ai là Lệ Quyên?

“Cậu biết đấy, chuyện này không thể miễn cưỡng được.”

Qua điện thoại, tôi nghe thấy tiếng lão Đường đột nhiên rất xa xăm, “Xin lỗi em

nhé Tiểu Uyển, sắp xong rồi, haizz, em ăn đi…”

“Lão Đường, cậu bị động kinh gián đoạn à? Lại còn chơi

trò diễn xuất với tớ nữa?” Tôi hơi bực rồi đấy.

Lão Đường hoàn toàn không tiếp chiêu của tôi, tiếp tục

tự biên tự diễn: “Được rồi, đừng nói nữa Tiểu Biết (ba ba), tôi biết Mỹ Na rất

đẹp,nhưng cậu hiểu tôi mà, với bạn gái tôi không coi trọng ngoại hình, tôi chỉ

coi trọng nội tâm của họ thôi! Thế nhé, bảo với Mỹ Na tôi chúc phúc cho cô ấy,

tôi đang ăn cơm với bạn, tôi cúp trước đây!”

“Shit…” Tôi còn chưa nói xong thì đầu bên kia đã cúp

máy.

Có câu thơ thế này: Có người đã chết, hắn thì vẫn

sống; Có người còn sống còn hắn thì đáng chết!

Không còn nghi ngờ gì nữa, cái thằng lão Đường đó đang

muốn biểu diễn trước mặt Tiểu Uyển, thấy tôi gọi đến liền không buồn kiêng nể,

cái gì mà Mỹ Na, Lệ Quyên, ba năm, năm năm, thế mà cậu ta cũng nói ra được! Mẹ

nó đúng là… mà khoan lúc nãy cậu ta gọi mình là cái gì ấy nhỉ? Tiểu Biết á? Cậu

ta chết chắc rồi! Chết chắc rồi!

Giết chết lão Đường! Giết chết lão Đường! Tôi đang đấm

lấy đấm để vào thành ghế sofa để xả tức thì ngoài cửa đột nhiên có tiếng động!

Cửa mở ra, có tiếng bước chân, tiếp đó là giọng nói

của một cô gái: “A! Anh ấy về rồi, đang ở nhà đây này!”

Là Cao Lộ Khiết! Cái tên Hán gian bán… tôi này.

Tôi đang định nổi điên thì chợt nghe thấy một giọng nữ

khác: “Có người à? Thế có sao không?” Một giọng nói hoàn toàn xa lạ! Ai vậy

nhỉ?

“Không sao đâu, vào đi, cứ tự nhiên như ở nhà nhé!”

Giọng nói đầy mãn nguyện của Cao Lộ Khiết vang lên.

Tôi ngồi nghe trên sofa, bóp bẹp dí lon bia trong tay,

tự nhiên như ở nhà á?... Tại sao, tại sao lại ép tôi giết người!

Tiếng thay dép ồn ào vang lên, hai bóng người xuất

hiện trong tầm mắt tôi, Tiểu Khiết và một cô bé cũng tầm tuổi như cô nhóc,

trang điểm rất kì quái, tóc bông xù như bị điện giật, xoăn tít thò lò, trên tai

đeo rất nhiều đồ trang sức như đang muốn tra tấn vành tai mình ấy, váy thì

không chịu mặc tử tế, bên trong lại mặc cả quần, quần cũng không chịu mặc tử

tế, bên ngoài còn đi tất dài.

“Anh Lại Bảo! Anh về thật đấy à!” Tiểu Khiết có vẻ vô

cùng quen thuộc với tôi, hớn hở kéo cô bé kia lại gần, nhìn đống đồ trên bàn:

“Này, lúc em ở nhà thì ăn mì tôm, lúc em không ở nhà thì ăn uống thịnh soạn vậy

sao? Anh quá đáng thế!”

Tôi không nói gì, chỉ sầm mặt nhìn hai cô bé chằm

chằm, lòng nghĩ nên giết thế nào đây, dùng dao xiên? Hay dùng dây thừng xiết?

Dùng bình rượu đập? Hay là trói cả hai đứa vào phòng bí mật sau đó ngày ngày

giày vò cho tới chết?

Tiểu Khiết nhận thấy ánh mắt của tôi liền ngượng nghịu

cười, chỉ cô bé đứng cạnh: “Anh Bảo, đây là bạn thân của em, Tu Tu, đây là anh

Lại Bảo mà tớ đã kể đó!”

“Chào anh Lại Bảo!” Cô nhóc Tu Tu đó không hề có chút

e dè, tươi cười với tôi rồi nhấc một bàn tay lên, năm ngón tay vẫy vẫy về phía

tôi vài cái.

“Em tên gì?” Tôi ngạc nhiên hỏi.

“Tu Tu.” Tu Tu lắc đầu một cái, đống đồ linh tinh trên

vai cũng lắc theo, “Tên tiếng Anh.”

“Sao không tên hừ hừ luôn đi?” Tôi nhìn vị khách không

mời này rồi quay sang nhìn Tiểu Khiết, “Thế này là sao?”

“Chơi muộn quá nên đến nhà em ngủ nhờ một đêm, chỉ một

đêm thôi!” Tiểu Khiết nheo mắt cười, giơ tay đẩy Tu Tu, “Cậu vào phòng ngủ

trước đi, cánh cửa kia kìa!”

“Đến nhà em á?” Tôi kêu lên.

Tu Tu cũng không khách khí, hoàn toàn không bận tâm

đến lời tôi nói, khẽ cười với tôi một cái rồi liền chạy thẳng vào phòng ngủ.

Làm tôi điên đến nỗi… nếu chuyện mặt dày mà cũng có

thể phân chia đẳng cấp, thì con nhỏ này chắc chắn là đạt tới cảnh giới thiên

ngoại phi tiên rồi!

“Chỉ một đêm thôi, thật đấy!” Tiểu Khiết không có chút

sợ hãi nào, “Chị Mạt nói anh là người tốt, vậy thì anh chắc chắn là người tốt

rồi! Bây giờ tìm khắp thế giới còn có mấy người tốt chứ? Chị Mạt còn nói không

cần khách sáo với anh, anh là người đàn ông thà mình chịu thiệt cũng không làm

hại đến người khác. Là đàn ông nhất định phải rộng lượng, em chỉ mang bạn thân

đến ở một đêm thôi mà, chắc chắn anh sẽ không giận vì chuyện này, đúng không?”

“Anh Lại Bảo, sao lại uống rượu một mình thế này? Thất

tình à? Hay buồn bực?” Tiểu Khiết chắp tay sau lưng, lững thững bước tới nhìn

lên bàn, “Có cần em uống với anh không? Đả thông tư tưởng cho anh?”

Cháy rồi! Tim tôi hoàn toàn bốc cháy rồi! Bây giờ nếu

trong tay mà có khẩu AK47 tôi đã bắn vỡ sọ Cao Tiểu Khiết rồi!

“Chỉ một đêm thôi, thật đấy!” Nhìn vẻ mặt muốn giết

người của tôi, Tiểu Khiết không chút sợ sệt, con bé đã bước tới trước mặt tôi,

cúi đầu nhìn đống thức ăn, mồm tiếp tục nói: “Chị Mạt bảo anh là người tốt, vậy

thì anh chắc


XtGem Forum catalog