Polly po-cket
Khổ Vì... Đại Gia

Khổ Vì... Đại Gia

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323691

Bình chọn: 8.5.00/10/369 lượt.

chúng ta cũng từng là người yêu kia mà vã lại còn là đối tác làm ăn nữa đấy

- cô biến đi trước khi tôi đá cô ra khỏi đây

- anh vẫn nóng tính như xưa nhĩ, nói chuyện thì cộc cằn ko coi ai ra gì

Hương tự nhiên ngồi xuống ghế cứ như thể đây là nhà mình, phớt lờ bộ mặt đang bừng bừng sắc giận của Minh, cô điềm nhiên cầm ly trà lên

- lâu mới gặp lại thế mà anh lại đối xữ với em như thế, dù ko thể làm người yêu nhưng vẫn là bạn kia mà

- nói hay lắm

Minh nhếch mép, đúng là đồ trơ trẽn mà cô ta có như thế thì mới xứng với lão Tô bễ kia chứ

- hôm gặp anh ở khách sạn, xém chút nữa ko nhận ra anh đấy, nhìn anh

khác quá, cái vẽ phong lưu lãng tử của anh đâu hết rồi, mà cái cô bé

theo sau anh là ai thế

- ko liên quan đến cô, nếu cô đến vì công việc thì xin lỗi tôi tôi ko

muốn bàn chuyện làm ăn với cô, còn nếu đến để khích tướng nhau thì cửa ở kia mời cô đi cho

- anh đừng có hết lần này đến lần khác đuổi em đi như thế chứ. Anh tỏ vẽ bất cần như thế sẽ khiến em đau lòng đấy

Hương đến gần, bàn tay thon dài của cô ta trượt trên áo vest của Minh, ánh mắt đưa tình đẫy đưa cố quyến rũ anh

Vẫn ngồi im trên ghế nhưng cảm giác buồn nôn khiến anh chỉ muốn 1 phát sút cô ta ra ngoài

- cô quả thật vô liêm sĩ hơn tôi nghĩ đấy Hương.

- Vô liêm sĩ hay không thì em cũng sắp trở thành đối tác quan trọng của

anh đấy Minh, anh mà cứ như thể sẽ khiến em suy nghĩ lại về vụ làm ăn

này đấy

Ném cho cô ta cái nhìn khinh bỉ, anh đứng lên phủi phủi chiếc áo cứ như

thể nó bị cô ta làm bẩn vậy, hành động đó khiến Hương đỏ mặt tức tối.

Anh mĩa mai, đáy mắt ánh lên tia nhìn âm lãnh

- Muốn hay ko thì tùy cô, còn với tôi thì kễ từ khi cô tham gia vào bản hợp đồng này tôi đã chẵng còn hứng thú với nó nữa rồi

- Anh …!

Nhìn khuôn mặt đỏ bùng tức giận của Hương anh nhếch mép cười.

Đành rằng đấy là 1 phi vụ làm ăn lớn nhưng khi biết cô ta là người đứng

ra quyết định thì anh đã biết đây ko phải là 1 cuộc giao dịch thông

thường, chắc chắn có 1 âm mưu nào đó và ko thể ko kể đến sự góp mặt ánh

đại gia Tô

2 bên nhìn nhau gườm gườm, không khí căng thẳng đến nghẹt thở. Nếu ko có tiếng chuông điện thoại của Minh thì có lẽ anh sẽ ko nhân nhượng mà

tống khứ cô ả đi

- alo, gì đây nhóc

- …

trời ạ, có thể mà ko giải đc à

Minh vừa nghe điện thoài vừa cầm bút hí hoáy viết, hoàn toàn ko để ý đến khuôn mặt sững sốt của Hương, cô hoàn toàn ko thể tin vào tai mình nữa. cái giọng nói ôn nhu, dịu dàng kia thật sự là của Minh sao, anh từ

trước đến nay luôn cộc cằn, đối với chính Hương dù từng là người yêu cũ, anh cũng chưa bao giờ đối với cô như thế. Sự thay đổi của Minh khiến cô tò mò muốn biết, cái người đang nói chuyện cùng anh là người như thế

nào có thể khiến anh quan tâm đến thế.

- Này cô! Nếu không phiền thì cô làm ơn ra ngoài và đóng dùm cánh cữa

- Anh … được lắm

Thu hương tức nghẹn ngào xoay lưng bước ra ngoài, cô cũng ko quên ném

cho Minh cái nhìn căm tức, nhưng Minh nào có thèm đễ ý, anh còn đang mãi mê giải bài tập vật lý cho ai đó, mãi cho đến khi cánh cữa bị đóng sập 1 cách thô bạo anh mới ngẫng đầu , khóe miệng nhếch hơi nhếch lên Tâm tình sáng nay của Thảo ko được tốt, con nhỏ đến trường với cái mặt đằng đằng sát khí. Vì sao ư? Chung

quy tất cả đều cho ông chồng kiêm gia sư của nó gây nên

Sáng nay khi vừa mở măt, khuôn mặt đầu tiên nó nhìn thấy là của Minh,

hơi giật mình 1 chút vì khuôn mặt tuấn mĩ đang say ngũ khiến người khác

phải chãy nước miếng của anh, nó đang thầm mắng bản thân háo sắc thì

bang hoàng nhận ra bản thân đang bị anh ôm cứng ngắc, cả 2 đứa đang nằm

trên giường, đắp chung 1 cái chăn

Con nhỏ thét lên 1 tiếng kinh hoàng rồi sau đó ra sức mắng chữi, nhưng đáp lại nó là thái độ thờ ơ khiếu khích của Minh

“ ôm nhóc ngũ giống như ôm bao cát vậy, ko thoải mái chút nào. Với lại

tại ai mà bổn thiếu gia đây mấy tháng liền phải nằm so pha, phải làm gia sư miễn phí, lại còn phải bế ai đó ngũ gật lên giường nữa, thật đúng là tiểu ô quy ko biết tốt xấu”

Càng nghĩ càng thấy tức, ông chú dám xem nó là bao cát hừ hừ … đúng là

ko thể tha thứ được. nhưng nghĩ đến những lúc Minh thức khuya cùng nó

giải bài tập, rồi ngũ trên sô pha thực sự khiến nó cảm thấy có chút ko

đành lòng

Đang chuẩn bị đi canteen ăn cơm, ngẩng đầu lên nó lại phát hiện cách đó

không xa có mấy nam sinh đang áp sát 1 nam sinh khác từ phía sau, có vẽ

như sắp thanh toán cậu bạn đeo kính xấu số đó

Thảo ko kìm được đi theo, bình sinh nó ghét nhất cái trò ỷ đông hiếp yếu này, con nhỏ hô to khi thấy 7, 8 nam sinh bắt đầu vung tay vung chân

- Này dừng tay, các người đang làm gì đấy?

Tiếng Thảo vang lên khiến bọn chúng hướng ánh mắt phẩn nộ về phía nó

- Con ranh, bớt lo chuyện người khác đi.

Một thằng nam sinh hung tợn đe dọa. Nhưng con nhỏ đâu có vừa, nó lớn tiếng uy hiếp

- Các người sao lại hiếp đáp bạn học như vậy, mau thả bạn ấy ra bằng không tôi sẽ đi nói với thầy giám thị

Bọn chúng nhìn nhau lộ vẽ thiếu kiên nhẫn

- Bọn mày mặc xác con nhỏ đó, mau giải quyết thằng nhóc cho xong đi

Giọng nói thâm trầm quen thuộc từ phía sau đám nam si