
óa ra cô cũng nhịn rất khổ sở. Có lẽ từ đầu nên chọn một cách khác, giữ cô dưới người làm tới mệt chết thì thôi.
Vì thế ở một đêm chả lấy gì làm lãng mạn, lần đầu tiên Tần Chinh từ phái bồ câu (2) thành phái chủ chiến, từ phái lý luận tiến thân vào phái hành động, dùng lý luận chỉ đạo thực tiễn, dùng thực tiễn kiểm nghiệm chân lý, tận tới khi cô nàng Chu Tiểu Kỳ phải phủ phục dưới quần tây của anh, thừa nhận đồng chí Tần Chinh “thập phần có khả năng” …
“Hu hu hu hu … Bây giờ thì không muốn nữa ...."
“Chân dạng ra, lưng ưỡn lên …”
H không phải anh muốn, muốn là có thể, không muốn là không muốn …
“Ai … A! ... em sai rồi … Phù phù … Chậm, chậm một chút …”
“Nóng quá, nhanh quá …”
“Oa ~~~~~ Tần Chinh! Anh cái đồ khốn kiếp này a …” Trước khi gặp được Chu Tiểu Kỳ, Tần Chinh là Tần thiếu.
Sau khi gặp được Chu Tiểu Kỳ, Tần Chinh không biết đào ở đâu ra một người anh, thành Tần nhị thiếu.
Nhị này không phải chỉ thứ bậc, mà là thuộc tính, không phải thuộc tính, thì là virus, có thể lây lan.
Tất cả những chữ "nhị" (= 2) trong chương này đều có ý mỉa mai, chỉ người ngốc ngếch nhé ;)
Có một loại bệnh gọi là "chứng mù mặt” (*) , không biết thì có thể Google một chút, dùng lời của Chu Tiểu Kỳ thì chính là “Xin lỗi a, Tần Chinh nhà chúng tôi nhận người không tốt, qua khỏi tầm mắt là quên ngay”. Quay đầu lại cô liền thở dài, nhìn anh chán ghét, nói: “Anh xem anh đi, đến mặt mũi người ta cũng không nhớ được, EQ lại thấp, chỉ được cái dáng vẻ dễ nhìn với IQ cao tí thôi. Mặt mũi em cũng không tồi, IQ cũng tạm được, nếu không phải em lấy thì chắc chắn là anh ở vậy cả đời!"
(*) Có chứng bệnh này thật, ai quan tâm có thể search google cụm từ "prosopagnosia"
Tần nhị thiếu cười mà không nói, nhìn cô vợ nhà mình tự mãn năm nay tốt lành hơn năm trước, khẽ gật đầu phụ họa.
Về vấn đề tại sao Tần nhị thiếu lại có thể thích Chu Đại Kỳ, đối với Chu Đại Kỳ mà nói trước giờ đều không phải vấn đề, cô lên mặt với Thẩm Phong, cười hừ hừ nói: “Chị đây có gì không tốt, anh ấy dựa vào cái gì mà không thích tao?"
Thẩm Phong tặng cô một chữ: “Xí!
Trong tất cả những món quà Thẩm Phong tặng cô, chữ “xí” này là có thời hạn bảo hành lâu nhất, nếu như muốn thêm vào một kỳ hạn, thì chính là một đời.
Cũng cùng câu hỏi như thế, Tần nhị thiếu cũng không cảm thấy có vấn đề gì. Anh nói: “Tôi có ấn tượng sâu sắc với khuôn mặt của cô ấy …”
Lần đầu tiên Tần Chinh gặp Chu Tiểu Kỳ, anh còn chưa nhị, nhị chỉ có mình Chu Tiểu Kỳ thôi. Anh vẫn còn nhớ rõ cái phát minh tả tơi rách nát của Chu Tiểu Kỳ, nữ tính tiểu tiện khí, chính là một cái quần lót khoét một cái lỗ ở bên trong rồi trùm lên một cái phễu mềm. Lúc ấy cô ấy còn rất phấn khích kéo tay anh giải thích cách sử dụng của cái thứ kia, trong cuộc đời lần đầu tiên anh hận cái trí nhớ siêu khủng của mình, đi nhớ cái phát minh bát nháo kia cả đời. Sau này khi ngồi xem show “Khang Hi đến rồi” cùng vợ, lúc có một ông chú giới thiệu cái phát minh nữ tính tiểu tiện khí của ông ta, nghe nói được giải thưởng quốc tế, vợ anh còn nhăn nhó mặt mày nói: “Tần Chinh, sao em cảm thấy cái thứ này nhìn quen quen nhỉ …”
Anh lặng lẽ gọt miếng táo nhét vào miệng cô. Có vài thứ, mình anh nhớ rõ là được rồi, chỉ là không ngờ rằng, hóa ra cái loại phát minh như này mà cũng có người tán thưởng … Loài người quả nhiên là loại sinh vật bất chấp lý lẽ, phụ nữ quả nhiên vẫn là giống người bất chấp lý lẽ nhất. (Nếu như anh biết cái thứ khỉ kia là được hoàn thành dưới sự chỉ đạo của Cố Thiệu, có lẽ cũng sẽ không cảm thấy đàn ông là cái loài lý tính gì cho cam.)
Trên thực tế, anh vẫn cho rằng là ban giám khảo lúc đó nể mặt ba cô là Chu Dịch nên mới tùy tiện cho cô một cái giải khuyến khích. Tiểu cô nương hoàn toàn không cảm thấy như vậy, khuôn mặt tròn tròn hồng hồng, đôi mắt tròn tròn đen láy, nhìn qua thật giống một quả đào mật cực lớn, bên trên lại gắn hai quả nho – đối với người mắc chứng mù mặt, nhận người kém như anh mà nói, Chu Nhị Kỳ cô nương chính là mang khuôn mặt như thế đấy. Thời kỳ đầu cải cách mở cửa, thiếu nam thiếu nữ vẫn còn kín đáo giữ lễ, cho dù có động lòng dữ dội với bạn học Tần Chinh đi nữa thì về cơ bản cũng chỉ dám thầm mến mà thôi. Bởi vậy tuy là Tần Chinh tướng mạo xuất chúng, nhưng vẫn không tự ý thức được mình là soái ca, lần đầu gặp phải cô nương nhiệt tình như lửa - Chu Tiểu Kỳ, anh cảm thấy: Thật phiền à …
Lolita nhiệt tình: “Cậu cao thật đấy, bình thường thích ăn cái gì vậy?”
Thiếu niên mặt than: "..."
Lolita nhiệt tình: “Mẹ tớ luôn bắt tớ uống sữa, bảo là có thể tăng chiều cao, còn phải ăn đu đủ, uống sữa đậu nành để ngực lớn, cậu cũng uống sữa hả?”
Thiếu niên mặt than: "... ..."
Lolita nhiệt tình: “Thật ra cao sớm quá cũng không tốt nha, nghe nói con trai mà dậy thì sớm về sau sẽ không lớn được nữa.”
Thiếu niên mặt than: "... ... ..."
Lolita nhiệt tình: “Sao cậu lại kén ăn như vậy nhỉ? Chả trách nhìn cậu trắng như vậy, hóa ra là rối loạn dinh dưỡng, mẹ tớ nói trẻ con không được kén ăn, cậu nên ăn nhiều thịt, mặt mới không bị xanh xao ..."
Một sợi dây bị kéo căng, đứt p