
g cô và Dục Phong cùng đến dự."
Sau đó Dĩnh Hồng lấy danh thiếp trong túi da, ở phía sau viết tên khách sạn với thời gian, rồi đẩy tới trước mặt Quý Ly. "Không phải trường hợp đặc biệt, chỉ là chúc mừng tôi thành lập phòng làm việc, cho nên không nên đông người."
Kỳ thật Quý Ly không muốn đi chút nào, bỏ qua thân phận là bạn gái trước của Tào Dục Phong, Giang Dĩnh Hồng cũng không phải là bạn bè thân thuộc của cô, chẳng qua vì phép lịch sự cô cũng nhận lấy danh thiếp mà Giang Dĩnh Hồng đưa.
"Tôi sẽ nói với Dục Phong". Cô không có hứa đi hoặc không đi, chỉ biểu đạt sẽ truyền lời.
Giang Dĩnh Hồng gật đầu, lấy giấy lau lau nước mũi, lại uống ngụm cà phê, Quý Ly cũng cúi đầu uống trà, hai người lại rơi vào im lặng.
Quý Ly vô ý thức cử động ngón áp út mang nhẫn, đang muốn tìm lý do rời đi, Giang Dĩnh Hồng lại nói: "Bỗng nhiên nhớ đến tôi chưa có đưa quà cưới cho hai người".
Ánh mắt của Dĩnh Hồng dừng lại ở trên chiếc nhẫn của Quý Ly, cùng một cặp với chiếc nhẫn cưới của Tào Dục Phong, đơn giản trang nhã, cô cho là Quý Ly sẽ chọn chiếc nhẫn kim cương 2, 3 Carat, không ngờ lại là phong cách đơn giản này.
"Không cần". Quý Ly lập tức nói.
"Kỳ thật lúc hai người kết hôn tôi vốn nghĩ sẽ về tham dự được, nhưng lúc đó đang bận rộn, không có thời gian rảnh, nghĩ muốn nhờ người gửi tiền mừng lại cảm thấy quá bình thường ". Giang Dĩnh Hồng nói.
Quý Ly không trả lời, không phải lạnh lùng hoặc giả bộ, mà là thật sự không biết đáp lại như thế nào.
Giang Dĩnh Hồng nhìn cô một cái, tiếp tục nói: "Tôi làm cho cô không được tự nhiên sao?"
"Không có."
"Thật ra cô không cần đa tâm, tôi cùng với Dục Phong chia tay là quan điểm không hợp, tôi về nước thuần túy là phát triển sự nghiệp cuả mình, lần này nếu không phải bất đắc dĩ, cũng sẽ không tìm Dục Phong hỗ trợ, kỳ thật người yêu sau khi chia tay vẫn có thể làm bạn bè".
Quý Ly khẽ cau mày, không hiểu Dĩnh Hồng có ý gì, cô ấy muốn cùng Tào Dục Phong duy trì quan hệ bạn bè sao?
Bỗng nhiên, Quý Ly nhớ tới lúc Giang Dĩnh Hồng cùng Tào Dục Phong quen nhau thì hai người từng gặp mặt một lần, Giang Dĩnh Hồng cũng giống ngày hôm nay, mời cô uống cà phê.
Lần đó nói chuyện rất ngắn, khoảng chừng 5 phút, đầu tiên là hàn huyên vài câu, Giang Dĩnh Hồng liền nói thẳng vào vấn đề chính.
"Tôi biết hiện tại phải nói lời khó nghe thậm chí có chút chói tai, tôi không phải hoài nghi cô cùng Dục Phong có gì mập mờ, nhưng nói thật, tôi không thích bên cạnh bạn trai có vị hồng nhan tri kỷ, loại quan hệ này quá nguy hiểm, cho nên hi vọng cô cùng Dục Phong về sau không nên thường liên lạc, loại yêu cầu như vậy tôi biết rất quá đáng, nhưng đều là phụ nữ, mong cô thông cảm. . . . . ."
Lúc ấy Dĩnh Hồng còn nói điều gì đó, nhưng Quý Ly không nhớ rõ, chỉ nhớ đại khái chính là như vậy, lời nói ngay lúc đó nghe qua quả thật không tự nhiên và thoải mái, nhưng chói tai thì không, Quý Ly cũng hiểu được sự băn khoăn của Giang Dĩnh Hồng, nếu là cô, cô cũng không hi vọng bên người bạn trai có bạn gái quá tốt dù chỉ là bạn bè.
Tuy rằng cô không cảm thấy mình là hồng nhan tri kỷ của Tào Dục Phong, nhưng vì tránh cho tình ngay lý gian, cô liền từ chức rời đi, càng lúc càng xa Tào Dục Phong.
Nay vị trí đã đổi, Giang Dĩnh Hồng cũng không yêu cầu cô như trước, chính mình lại nghi ngờ, đây không phải là rất hoang đường sao? Con người quả nhiên đều ích kỷ, đều yêu cầu người khác, chính mình lại không thấy, làm sao có thể làm được, đây chính là điểm xấu sao?
"Ý của cô là muốn làm bạn của Tào Dục Phong sao?" Quý Ly hỏi thẳng.
"Nếu cô không ngại." Giang Dĩnh Hồng nói.
"Nếu tôi nói tôi để ý, cô sẽ không liên lạc với Tào Dục Phong nữa sao?" Quý Ly hỏi, cô muốn biết cuối cùng Giang Dĩnh Hồng nghĩ gì.
Không dự đoán được Quý Ly lại trả lời như vậy, Giang Dĩnh Hồng nhíu mày. "Nếu cô thật sự để ý, tôi sẽ kiêng dè, chính là, hi vọng cô đừng để ý – hơi chút là chuyện bé xé ra to, cô thật sự không cần xem tôi là kẻ thù………"
"Tôi không có xem cô là kẻ thù, chính là phát hiện cô luôn lựa lời nói có lợi cho mình để nói, cô còn nhớ rõ trước kia tìm tôi, hi vọng tôi không nên thường xuyên liên lạc với Tào Dục Phong, không phải cô thủy chung luôn ôm chặt thái độ hoài nghi đối với tình bạn nam nữ sao? Tôi không cùng cô tranh cãi, nghe lời rời đi, hiện tại địa vị đảo lại, cô lại đến chỉ trích tôi chuyện bé xé ra to, thái độ của cô làm cho tôi không biết nghĩ như thế nào". Quý ly nói rõ suy nghĩ của mình.
Mặt của Giang Dĩnh Hồng liền hiện lên vẻ xấu hổ và khó chịu, cuối cùng thẹn quá thành giận nói: "Thì ra trong lòng cô vẫn ghi hận chuyện trước kia".
"Không phải". Quý Ly lạnh nhạt nói: "Là lời nói của cô trước sau không giống nhau làm tôi hoang mang."
"Tôi không có trước sau không giống nhau". Giang Dĩnh Hồng tức giận giải thích. "Tình huống trước kia và bây giờ không giống nhau, lúc ấy tôi cùng Dục Phong là người yêu, mà nay cô đã cùng Dục Phong kết hôn, người đã là của cô, cô còn không yên tâm cái gì? Đàn ông nếu quản quá chặt sẽ chỉ làm họ hít thở không thông."
"Tôi không cần lời khuyên của cô". Quý Ly nhìn xuống đồng