Polaroid
Không Nhận Người Tình Cũ

Không Nhận Người Tình Cũ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323133

Bình chọn: 9.5.00/10/313 lượt.

i xuất hiện lần nữa, lòng của cô làm sao có thể không rung động?

Đây là lần thứ hai chịu đựng nỗi khổ ly biệt, cô đã đau đến không thể chịu đựng.

Đào Khuynh ôm đầu gối vùi ở trên ghế sa lon, khuôn mặt nhỏ nhắn chôn giữa hai đầu gối, trong đầu không ngừng hiện lên hình ảnh của Hạ Lâm Đế, khóc rống thất thanh.

Chuyện vô sinh, cô sớm nên nói với anh, anh có quyền quyết định có muốn hay không rời khỏi cô. Nhưng tình huống lúc đó, cơ hội để cô nói với anh cũng không có.

Cho tới giờ, kỳ sinh lý của Đào Khuynh đều không đều đặn, lúc trước khám phụ sản, bác sỹ chỉ kê thuốc điều kinh cho cô, sau khi uống thuốc, kỳ sinh lý vẫn thường xuyên không có quy luật, dần dà, cô liền không để ý chuyện này nữa.

Từ khi cùng Hạ Lâm Đế có quan hệ, mặc dù bọn họ có sử dụng biện pháp ngừa thai, nhưng có một lần kỳ sinh lý của cô đến chậm, đúng đợt đó cô lại thường xuyên cảm thấy thân thể khó chịu, vì vậy lo lắng có thể đã mang thai. Lúc ấy Hạ Lâm Đế mới tiếp nhận chức vụ tổng giám đốc, hết sức bận rộn, Đào Khuynh không muốn làm anh lo lắng, mới nhờ Hạ Lâm Ngọc giúp đỡ.

Cô vốn coi Hạ Lâm Ngọc hơn cô mười tuổi như chị ruột, mà Hạ Lâm Ngọc luôn có thói quen chăm sóc người khác cũng rất thích cô, hai người quan hệ rất tốt.

Khi Hạ Lâm Ngọc biết Đào Khuynh có thể mang thai, cực kỳ cao hứng, lập tức mang cô đi bệnh viện làm kiểm tra.

Vậy mà kết quả lại là không phải, Đào Khuynh thở phào nhẹ nhõm, Hạ Lâm Ngọc lại thấy thất vọng.

Khi đó Hạ Lâm Ngọc cho là, nếu đã tới bệnh viện thì nên tiện thể kiểm tra kỹ càng, tìm ra nguyên nhân khó chịu, sau lại điều dưỡng thân thể cho tốt.

Đào Khuynh cảm kích ý tốt của Hạ Lâm Ngọc, liền đồng ý, không ngờ việc này làm cho cô từ thiên đường rơi xuống thẳng xuống địa ngục.

Kết quả kiểm tra kết luận, ống dẫn trứng của cô quá nhỏ, trứng khó di chuyển, tử cung cũng có vấn đề, tóm lại là thể chất khó có thể thụ thai. Là cô quá mức coi thường, mới có thể trễ như vậy mới phát hiện thân thể có vấn đề.

Đang lúc Đào Khuynh không biết nên nói thế nào với Hạ Lâm Đế thì Hạ Lâm Ngọc tìm tới cửa. Đào Khuynh vĩnh viễn sẽ không bao giờ quên tình huống khi đó . . . . Ngày ấy, Hạ Lâm Ngọc mang thuốc bổ đi tới chỗ ở của cô.

"Tiểu Khuynh, thân thể khá hơn không?"

"Có, sau khi uống thuốc xong tốt hơn nhiều." Đào Khuynh từ trên giường ngồi dậy.

"Chuyện này em định nói thế nào với Lâm Đế?" Hạ Lâm Ngọc ngồi bên mép giường, nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt trước mắt, nhẹ giọng hỏi.

"Em còn chưa biết phải mở miệng thế nào, cho nên. . . . . ." Đào Khuynh cúi đầu, nghĩ tới tình trạng thân thể của mình, lòng chua xót không dứt.

"Đúng vậy a, chuyện như vậy là rất khó nói ra khỏi miệng, chị có thể hiểu được." Hạ Lâm Ngọc vỗ vỗ vai của cô, thở dài, vẻ mặt vô cùng phức tạp.

"Chị Lâm Ngọc, chị cảm thấy em . . ." Đào Khuynh tâm tình hết sức rối loạn, cần tìm người trò chuyện.

Hạ Lâm Ngọc ngắt lời cô, mở miệng trước: "Tiểu Khuynh a, chị Lâm Ngọc vẫn coi em là em gái mà đối đãi đúng không?"

"Dĩ nhiên, chị Lâm Ngọc đối với em rất tốt, em rất cảm động." Đào Khuynh lập tức gật đầu, chân thành tha thiết mà nói: "Em là con gái một, có vài phần không biết cảm giác anh chị em ruột là thế nào, từ khi biết chị Lâm Ngọc, em giống có thêm một chị gái vậy."

"Có thể làm cho Lâm Đế thích như vậy, em đúng là cô gái tốt, từ sau khi quen biết, chị cũng rất yêu thích em, nếu không sẽ không giúp hai đứa thuyết phục ba mẹ. Hiện giờ phải nói với em những lời này, chị cũng rất khổ sở."

Hạ Lâm Ngọc đã suy nghĩ thật kỹ mới quyết định tới gặp Đào Khuynh, rõ ràng sau khi những lời kế tiếp được nói ra khỏi miệng, quan hệ của hai người sẽ thay đổi.

"Chị có ý tứ gì? !" Đào Khuynh sững sờ, không hiểu cô vì sao lại nói như vậy.

"Chị hơn Lâm Đế tám tuổi, giống như là trưởng bối của Lâm Đế vậy. Lâm Đế là người nối dõi duy nhất của Hạ gia, vừa sinh ra đã là con cưng của cả nhà, em hiểu ý của chị không?"

Nghe vậy, đầu óc hỗn độn lập của Đào Khuynh tức trở nên rõ ràng, hơi nhếch môi: "Chị Lâm Ngọc. . . ."

"Chị biết rõ em rất khổ sở, nhưng chuyện cần đối mặt dù không muốn vẫn phải đối mặt. Nếu chuyện em vô sinh bị cha mẹ chị biết, bọn họ chắn chắn không thể tiếp nhận em, càng không có khả năng để em và Lâm Đế kết hôn."

Đào khuynh bị lời nói của Hạ Lâm Ngọc đả kích trầm trọng, vội vàng cầm tay của cô, lòng như lửa đốt nói: "Bác sỹ nói, bác sỹ chỉ nói là tỷ lệ mang thai thấp, chỉ cần em cùng Lâm Đế cố gắng, muốn trẻ con tuyệt đối không thành vấn đề đâu."

Trừ phi không có tử cung mới hoàn toàn không có cơ hội, cô chỉ là tỷ lệ thụ thai thấp hơn so phụ nữ bình thường, cũng không phải hoàn toàn không thể sinh con!

Nhưng câu nói tiếp theo của Hạ Lâm Ngọc đánh nát hy vọng của cô.

"Vậy em nhẫn tâm nhìn Lâm Đế chịu khổ sao?"

Đào Khuynh sắc mặt trắng xanh, thân thể bắt đầu run rẩy.

"Em. . . . . . Không phải vậy, em không có ý muốn anh ấy cùng em chịu khổ, em chỉ . . ." Vừa nghĩ tới Hạ Lâm Đế phải chịu khổ sở, cô đã đau lòng không thôi.

"Em chỉ là ích kỷ muốn sở hữu toàn bộ người yêu, không muốn buông nó ra."

Những lời này giống như con dao sắc hu