Polly po-cket
Không Thể Buông Tay

Không Thể Buông Tay

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324704

Bình chọn: 9.00/10/470 lượt.

ng nói cuội trước mặt phóng viên à? Cô ấy tự bảo vệ cái

gì? Chẳng phải là mất việc sao? Chuyện này ít nhiều cũng liên quan tới

anh, cùng lắm thì anh cho cô ấy một khoảng tiền, khiến cô ấy ăn sung mặc sướng cả đời, rồi cút thật xa cho anh.”

Vệ Lam nhíu mày, hơi bất mãn mà đẩy anh ra: “Anh đừng thế, ai cũng có nỗi khổ mà, Trần Vũ Yên làm thế không chỉ vì tiền đâu.”

Đoàn Chi Dực nhìn cô rồi im lặng giây

lát. Anh kéo cô ngồi xuống sô pha, rồi thở dài một cái thật nặng nề, hơi thở mang theo vẻ chán chường.

Anh ôm cô thật chặt: “Anh thật sự không

muốn xảy ra chuyện thế này. Trước giờ anh đã làm quá nhiều chuyện có lỗi với em, mẹ em vốn không thích anh. Anh còn nhớ năm đó bà ấy đến tìm

anh, ánh mắt nhìn anh đầy vẻ oán hận và khinh khi, cái bạt tai ấy đánh

mạnh giống như anh là kẻ tội ác tày trời vậy.”

Vệ Lam cả kinh, vội ngẩng đầu lên: “Năm ấy mẹ em đánh anh sao?”

Hỏi xong, cô nghĩ lại thì thấy cũng

phải. Với tính cách của mẹ cô, tìm được Đoàn Chi Dực thì nhất định sẽ

cho anh một bài học. Có điều không ngờ là Đoàn Chi Dực lại lẳng lặng mà

chịu ăn tát, xem ra vẻ ngang ngược hoành hành của anh cũng chỉ là bề

ngoài mà thôi.

Đoàn Chi Dực thờ ơ gật đầu: “Anh đáng bị vậy mà, anh không nên làm thế với em, dù sao lúc ấy em chỉ mới 17 tuổi. Sau này khi anh gặp lại em, lúc đầu cũng không tính cưỡng ép em đâu,

nhưng anh không kìm nén được mình, cũng không biết phải làm thế nào,

không ngờ lại giẫm lên vết xe đổ. Anh ngỡ rằng chúng ta sẽ cứ như thế,

anh ép em ở bên anh được ngày nào thì hay ngày ấy, không ngờ em lại chấp nhận anh, thật lòng chấp nhận anh, anh thật sự rất vui mừng, trước nay

chưa bao giờ vui mừng như vậy. Anh đã nghĩ chúng ta cũng sẽ như những

người khác, yêu đương, kết hôn, sinh con đẻ cái, có gia đình thuộc về

hai chúng ta, mãi mãi bên nhau. Anh bắt đầu nghĩ đến việc phải làm sao

để mẹ em có thể thay đổi cách nhìn về anh, chấp nhận anh. Cho nên khi

khi Trần Vũ Yên nói vậy thì anh rất sợ, anh sợ mẹ em tin những gì cô ấy

nói không cho em ở bên anh.”

Trước giờ anh không biết cách ăn nói,

đây là lần đầu tiên Vệ Lam nghe anh nói nhiều đến thế, giọng anh còn hơi run run, mang theo nỗi sợ hãi và buồn bã.

Thấy cay cay nơi khóe mắt, cô đứng dậy

ôm anh vào lòng: “Anh đối với em thế nào em đều biết hết. Trần Vũ Yên

nói đúng, chúng ta còn nhiều thời gian, mẹ em nhất định sẽ chấp nhận

anh, cho dù bà không thích anh thì em thích anh là đủ.”

Chuyển ngữ: nhoclubu

***

Thời đại công nghệ thông tin, tốc độ lan tuyền tin tức đến kinh người.

Vệ Lam ngồi xe còn chưa về tới nhà, khi mở điện thoại ra, khuôn mặt của Đoàn Chi Dực đã chiếm cứ các trang web lớn.

Anh đứng dưới tòa nhà Azre, cùng Trần Vũ Yên sánh vai đối mắt với đám phóng viên chật như nêm cối. Trên mặt rõ

ràng là vẻ phẫn nộ và bực bội, nhưng giới truyền thông hình như không

nhìn thấy, tổng tài thần bí của Azre, người thừa kế trẻ tuổi của Đoàn

Thị, lại điển trai tài giỏi như vậy, đây mới là tiêu điểm được mọi người chú ý.

Đứng bên nữ chủ trì tiết mục xinh đẹp, đúng là một đôi trai tài gái sắc.

Trần Vũ Yên thản nhiên khoát tay Đoàn

Chi Dực cho phóng viên tùy ý chụp ảnh. Cả quá trình, mặt Đoàn Chi Dực

đều bình tĩnh, không mở miệng nói gì. Nhưng anh thể hiện thái độ như vậy đủ để giải thích hết tất cả.

Tất cả những đồn đoán và hoài nghi về

Trần Vũ Yên lúc trước, giờ phút này đều tan thành mây khói. Không ai tin một cô gái có bạn trai với thân phận như thế, sẽ đi làm mấy cái chuyện

mất mặt như vậy. Sẽ giống như chính lời cô ấy nói, bị chụp những tấm ảnh không đứng đắn đều là bị người khác hãm hại.

Mà người yêu có thân phận cao quý lại

không bỏ rơi không giận dỗi, vẫn đối với cô như trước, đúng là một tình

yêu cảm động và sâu sắc biết bao.

Vệ Lam nhìn lướt qua các tin tức được

diễn đạt cường điệu, ngồi phía sau xe taxi, thở dài một tiếng, không

biết sao lại cảm thấy khó chịu.

Nhưng lúc này cô biết, người khó chịu hơn cả mình có lẽ là Đoàn Chi Dực.

Từ trong ảnh, cô hầu như có thể nhìn thấy anh cắn chặt khớp hàm, cố gắng kiềm chế phẫn nộ.

Về đến nhà, tiếng tivi ở phòng khách rất lớn, đài truyền hình đúng lúc đang phát tin tức giải trí. Mẹ Vệ Lam

ngồi trên sô pha, vẻ mặt chán nản nhìn đôi nam nữ đang bị ánh đèn loang

loáng truy đuổi.

Nghe thấy tiếng mở cửa, cũng không quay đầu lại, chỉ lạnh lùng nói: “Con còn muốn biện minh vì loại người này sao?”

Vệ Lam biết đây không phải là lúc thích

hợp để tranh luận với mẹ, cũng không muốn giải thích, nghĩ xong thì nói: “Con cũng không có gì để nói, con và anh ấy hiện cũng không còn liên

quan gì.”

Mẹ cô ngẩn người, quay đầu lại nhíu mày

nhìn cô, thấy vẻ mặt cô hơi buồn, cuối cùng vẫn động lòng trắc ẩn của

một người mẹ, bà đứng lên đi đến trước mặt cô, kéo lấy tay cô: “Lam Lam, vì loại người này không đáng đâu.”

“Mẹ, Đoàn Chi Dực không phải loại người

như mẹ nghĩ đâu…” Nói xong lại sợ bị phát hiện ra gì đó, bèn nhanh chóng sửa miệng, “Tóm lại con và anh ấy không còn quan hệ nữa, con cũng không sao, mẹ cũng đừng bận tâm. Con nhớ ngày nghỉ của mẹ cũng hết rồi, ba

còn đợi mẹ v