Không Thể Buông Tay

Không Thể Buông Tay

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323893

Bình chọn: 9.5.00/10/389 lượt.

môi nhếch lên nụ cười lạnh lẽo, cậu cũng buông tay thật, chỉ là một giây sau, cậu đã cho một nắm đấm vào mặt Triệu Phi.

Lúc Triệu Phi lùi về sau vài bước, nghe thấy cậu nói từng chữ từng câu: “Cậu ấy là của tôi.”

Vệ Lam vẫn còn vì biến cố đột ngột này

mà chìm trong sương mù, lại nhìn thấy Đoàn Chi Dực đánh người, hoảng sợ

đến tim muốn nhảy ra ngoài, rồi lại nhìn thấy mũi Triệu Phi chảy máu, lo lắng sốt ruột, cho nên không để ý đến lời nói của cậu.

Mặt Triệu Phi bỗng hiện ra vẻ kinh ngạc, nhìn ánh mắt bị Đoàn Chi Dực ngăn ở phía sau, sốt ruột đến luống cuống, rồi lại nhìn sắc mặt đen thui của Đoàn Chi Dực, vẻ mặt giống như đau

khổ muốn chết.

Cậu không phải thằng ngu, lời nói của Đoàn Chi Dực có ý gì, cậu hiểu rất rõ.

Nhưng Vệ Lam, tại sao lại có thể cùng người này… Nhất định cậu ấy bị ép buộc, nhất định là như vậy.

Một học sinh thường ngày luôn nề nếp,

bây giờ vì người con gái mình thích, đột nhiên lại trở thành chàng dũng

sĩ không sợ trời không sợ đất. Triệu Phi gào to một tiếng, xông về phía

trước, đánh nhau với Đoàn Chi Dực.

Quán ăn rất nhỏ, chỉ có mười mấy cái

bàn, hai ba người khách nghe tiếng nhìn qua, thấy hai anh hotboy, ở

trong một cái quán eo hẹp, gây chiến với nhau, mà bên cạnh còn có một cô gái, đang cuống cuồng ngăn lại.

Con trai đánh nhau vì con gái, đó không

phải là chuyện kỳ lạ gì, hơn nữa đây lại là hotboy, có chuyện tốt nên

nhiều người vây xem, thậm chí trong lòng còn đoán xem ai sẽ là người

chiến thắng.

Thực tế là, trong cái quán nhỏ xíu như

vậy, Đoàn Chi Dực và Triệu Phi cũng đánh tới rất khó coi, vô cùng nhếch

nhác, trên mặt hai người đều nở hoa.

Vệ Lam thấy không thể khuyên được, lại

nhìn thấy Đoàn Chi Dực ra tay không thương tiếc, còn Triệu Phi thì sắp

sửa không chịu nổi nữa. Đành phải nghiến răng, dùng sức ôm Đoàn Chi Dực

từ phía sau, rồi cố hết sức mình, kéo Đoàn Chi Dực đang mất kiểm soát

ra.

Sau một hồi đấm đá cuối cũng cũng bình yên trở lại.

Vệ lam vội thừa dịp này thở hì hụt, vẻ mặt tức giận nói: “Tôi đi theo cậu, tôi lập tức đi theo cậu, cậu đừng đánh nữa.”

Đoàn Chi Dực quẹt vết máu ở trên miệng,

lấy ra vài tờ tiền nhét vào trong tay chủ cửa hàng lúc nãy đến khuyên

can, rồi hừ lạnh với Triệu Phi đang ôm lồng ngực của mình, kéo Vệ Lam

vào trong lòng mình, rồi bỏ đi.

Lên xe rồi cơn tức giận của Đoàn Chi Dực vẫn chưa lắng xuống, nắm chặt tay Vệ lam, cảm giác được trong cổ tay cô có vật gì là, bèn kéo mạnh nó ra, làm đứt sợ dây màu đỏ cũ kỉ phai màu, rồi quăng nó ra ngoài cửa xe.

Vệ Lam a lên một tiếng, xoa cổ tay đau nhói của mình, trong lòn đầy bực tức, lớn tiếng gào: “Cậu nổi cơn điên gì vậy!”

Mặt Đoàn Chi Dực xanh lét không nói tiếng nào. Vệ Lam đành phải tức giận im bặt.

Cho đến khi chiếc xe dừng lại ở cái cửa

chính quen thuộc, Vệ Lam mới cảm thấy có gì đó không đúng, sau khi Đoàn

Chi Dực xuống xe, cô vẫn cố chấp ngồi khư khư trong xe không nhúc nhích, sau đó bị kéo lê lếch ra ngoài, đi thẳng vào trong căn biệt thự lớn.

“Cậu làm gì vậy!” Vệ Lam đấm đá, cũng

không làm được gì. Đoàn Chi Dực vẫn không nói chuyện, một câu cũng không nói, chỉ giữ chặt kéo cô đi, vào căn phòng mà hai người đã ngủ cùng

nhau vô số lần.

Cuối cùng Vệ Lam cũng biết được mình sắp gặp phải chuyện gì. Một hồi ức xấu xảy ra từ rất lâu, lại hiện lên

trong đầu cô. Triệu Phi, tức giận, giường lớn, hình như tình huống lặp

lại giống y như cũ.

Cho dù cô có ngốc, cũng lờ mờ biết được

chuyện này tại sao như vậy? Nhưng điều này không quan trọng, điều quan

trọng nhất là lần này Đoàn Chi Dực có bỏ qua cho cô hay không?

Đoàn Chi Dực không kéo dài thời gian, ném thẳng Vệ Lam lên giường, rồi cởi sạch quần áo của cô.

Lần này khôn ra, Vệ Lam không chống đối

quyết liệt, bởi vì cô biết rõ cho dù có chống đối cũng vô ích. Cô chỉ

che ngực mình lại, không để cho mình thấy thẹn vì bị lột sạch, cô cố

gắng giữ bình tĩnh, nhìn người kia đang hấp tấp kề sát, ở trên người cô

muốn làm gì thì làm, vuốt ve cô, hôn môi cô, gặm nhắm cô.

Lần này khác hẳn lần trước. Lần trước

Đoàn Chi Dực vẫn còn mặc quần áo, nhưng lần này, cậu không những cởi hết quần áo của Vệ Lam, mà còn cởi sạch quần áo của chính mình.

Cơ thể trẻ trung của hai người, chồng lên nhau trên chiếc giường lớn màu đen, có vẻ bừa bãi lại trong sáng.

Mọi bình tĩnh của Vệ Lam đều sụp đổ khi

bộ phận phấn chấn của Đoàn Chi Dực chọc vào trong cái đùi lớn của cô, cô thét lên một tiếng, giọng nói run rẩy, nói: “Đoàn Chi Dực, cậu từng nói cậu sẽ không làm gì tôi mà?”

“Không thật sự làm chuyện gì đó với cậu, cậu còn biết mình thuộc về ai sao?” Hai đôi mắt Đoàn Chi Dực đỏ lên,

thở gấp, tách hai chân Vệ Lam ra.

Vùng cấm của thiếu nữ liền bày ra trước

mắt cậu. Lúc trước cậu xem trên phim, nhìn chỗ này của người nữ kia cảm

thấy rất dơ bẩn. Nhưng bây giờ tận mắt cậu nhìn thấy, lại cảm thấy máu

huyết sục sôi, dù sao cậu cũng chỉ là một cậu thanh niên hai mươi tuổi,

đang lúc nhiệt huyết dâng cao mà.

Đoàn Chi Dực không có kinh nghiệm, cho

dù lý thuyết không biết được nhiều, nhưng lờ mờ vẫn biết phải làm sao.

Sau đó nghĩ đến sắp


The Soda Pop