Teya Salat
Không Thể Ngừng Yêu Lục Xu

Không Thể Ngừng Yêu Lục Xu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325334

Bình chọn: 9.00/10/533 lượt.

về nhà hay không? Chờ mong cũng là một loại hạnh phúc

Nhâm Niệm muốn từng bước nâng anh đến lầu 3, nhưng anh rất nặng, sức nặng của hơn một nửa thân thể đều dồn lên người cô, cô đi rất vất vả, mỗi lần đưa anh đi lên một bước thì quần áo đều ướt đẫm

Sau khi đến chỗ lầu 3, cô đem chìa khóa giấu ở góc tường mở cửa sau đó đỡ Chu Gia Trạch lên giường, cởi quần áo đầy mùi rượu của anh ra, sau đó dùng nước lau thân thể cho anh, sau đó giặt bộ quần áo đầy mùi rượu, phơi khô, dọn dẹp phòng khách, làm xong hết tất cả, cô mới rời khỏi

Cô để chìa khóa ở góc tường sau đó chậm rãi xuống lầu, trước đây, một mình cô không dám đi ra đường, bây giờ lại trễ như vậy vẫn còn ở bên ngoài

Cái chìa khóa giấu ở góc tường không thể lộ ra ánh sáng, giống như sự tồn tại của cô, vào một đêm nào đấy sau khi cô đưa anh trở về, cô đã trộm chìa khóa về đánh riêng cho mình một chiếc, lúc đó đã quá muộn, chỗ đánh chìa khóa cũng không còn làm việc, cô phải ở đó không ngừng gõ cửa, thậm chí khóc không ngừng

Chủ tiệm hùng hổ mở cửa vốn định mắng cô một trận, nhưng mà nhìn thấy mặt cô đầy nước mắt cũng không nói được gì. Nhâm Niệm cũng cảm thấy mình không nên nên đã trả tiền gấp đôi cho chủ tiệm, chủ tiệm lại lắc đầu, một đồng cũng không nhận, nói cô đã gấp như vậy nhất định là vì có chuyện xảy ra, xem như ông làm việc tốt thôi

Gió đêm thổi qua quần áo ướt đẫm mồ hôi, cả người đều lạnh cóng, giờ phút này cô nhớ đến trước kia, mẹ cô từng giải thích ý nghĩa tên của cô cho cô nghe, tên của cô là Nhâm Niêm, ý là cha mẹ rất thương yêu cô, nhưng mà sau này đọc không suông miệng cho lắm, cho nên đổi thành Nhâm Niệm, nghe rất giống như bị phụ tình

Thì ra, có rất nhiều thứ cũng có ý nghĩa sâu sắc như vậy…

Hôm nay, thời gian Nhâm Niệm đến quán bar hơi muộn, một vị tiền bối tạm thời có việc nên về trước, nên năn nỉ cô giúp giải quyết tốt công việc còn lại.

Bình thường vị tiền bối này đối xử với cô cũng không tệ, những chỗ cô không biết anh cũng rất dụng tâm giải thích, cho nên khi tiền bối nhờ giúp đỡ cô lập tức đáp ứng, chỉ là có một số thứ cô không quen thuộc lắm nên mới bận đến như vậy

Hiện tại, mỗi ngày sau khi tan tầm cô đều chạy đến quán bar, trở thành một loại hành động như phản xạ, thậm chí cô còn cảm thấy vui vẻ một cách biến thái, chỉ cần nghĩ tới một lát nữa có thể nhìn thấy Chu Gia Trạch, tế bào trong cơ thể cô bắt đầu hưng phấn, thế nào cũng không đè nén được. Một chút vui vẻ nho nhỏ khiến cô quên mất anh vô cùng chán ghét cô

Chỉ là hôm nay cô đến quán bar, đầu tiên không nhìn thấy Chu Gia Trạch, cô lập tức hoảng hốt, trước kia mỗi lần cô đến đây chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nhìn thấy anh ngồi ở chỗ nào, huống chi mỗi lần anh đều ngồi ở cùng một vị trí.

Chẳng lẽ bây giờ anh không mượn rượu giải sầu nữa! Tốt, đây đúng là một chuyện tốt, nhưng cô không khỏi cảm thấy mất mát

Hay là anh không đến quán bar này nữa mà đến chỗ khác? Hoặc là anh đã xảy ra chuyện gì? Cô không ngừng suy nghĩ mien man, trong đầu hàng loạt suy nghĩ rối rắm thành một đoàn

“Cô đã đến rồi à, cô mau đi xem một chút đi, người ấy…”

Người phục vụ cũng không biết nên gọi người đàn ông kia là gì của cô, người yêu chăng? Chắc không phải? Ai lại để cho bạn trai mình ngày ngày mượn rượu giải sầu? Vợ chồng sao? Càng không.

“Bên kia có đánh nhau”

Lúc này Nhâm Niệm mới chạy về phía bên đó, cô chạy đến thì nhìn thấy có rất nhiều người vây quanh ở đó chỉ chỉ trỏ trỏ, có mấy người đàn ông vây lấy Chu Gia Trạch không ngừng đánh:

“Xem mày còn dám quyến rũ bạn gái người khác hay không? Tao nhổ vào”

Nhâm Niệm đẩy những người xung quanh ra, vọt vào bên trong, lôi đám người đó ra, đứng bảo vệ trước người Chu Gia Trạch:

“ Đừng đánh anh ấy, các người đừng đánh anh ấy, tôi cầu xin các người đừng đánh anh ấy…”

“Ơ, thật đúng là khuôn mặt thật thanh tú, lại đi yêu người như vậy” Một người châm chọc cười: “Đánh cho tao, đánh cho đến chết”

Nhâm Niệm che chở cho Chu Gia Trạch không cho bọn họ ra tay

“Cô tránh ra, nếu không tôi đánh luôn cô” Người đàn ông lộ ra mặt mũi hung ác

“Các người muốn đánh thì đánh, tôi không cho các người đánh anh ấy”

Nhâm Niệm quật cường nhìn vào mắt người đàn ông kia, tay của cô không ngừng run rẩy nhưng không nghĩ sẽ rời xa anh một bước, cô trở nên quá to gan rồi, trước kia ngay cả nhìn đám con trai trong lớp kéo bè kéo phái đánh nhau cũng không dám, nhưng bây giờ có thể đứng ngăn ở trước mặt người khác rồi

Người đàn ông kia nhìn cô mấy lần, lúc này mới kêu mấy người đồng bọn giải tán:

“Tôi không đánh con gái, lần này coi như xong, lần sau cũng không may mắn như vậy đâu”

Chu Gia Trạch vẫn còn hùng hổ, không ngừng nguyền rủa, Nhâm Niệm sợ đám người kia nghe thấy sẽ trở lại đánh anh, cô cắn răng một cái dùng tay che miệng của anh lại

Chờ mấy người đàn ông ấy đi xa rồi, cô mới lấy tay của mình ra cũng là lúc Chu Gia Trạch đẩy cô ra:

“Ai cho phép cô xen vào chuyện của tôi?” Ánh mắt của anh nhìn cô chằm chằm

Cô giống như một cô dâu nhỏ làm sai chuyện, giờ phút này cúi đầu, nhẹ nhàng nói mấy chữ: “Thật xin lỗi”

Chu Gia Trạch chán ghét vẻ mặt