Duck hunt
Không Thể Thiếu Em

Không Thể Thiếu Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324180

Bình chọn: 9.00/10/418 lượt.

cô cũng đã từng gặp nhiều người đàn ông nhiều tiền, người này mặc dù ăn mặc đơn giản nhưng cổ tay áo để lộ ra chiếc đồng hồ bề mặt cầu kỳ, tinh tế như bầu trời sao. Cô nhớ chiếc đồng hồ này, Ôn

Bạch Lương đã từng thèm thuồng nhìn nó qua lớp kính và nói với cô, nếu

có ngày anh kiếm được năm mươi triệu nhân dân tệ thì nhất định sẽ mua nó để tự thưởng cho mình. Lúc đó cô còn trả lời “Đắt quá, hay mua một căn

hộ chung cư mini đi”. Anh liền cười cô: “Có năm mươi triệu tệ thì đương

nhiên chúng ta ở biệt thự rồi, còn nói gì tới chung cư mini nữa”.

Anh ấy nói là chúng ta.

Không được nghĩ thêm nữa.

Đổng Tri Vy lập tức dẹp bỏ hồi ức vô nghĩa trong lòng, cô và Ôn Bạch Lương

đã chia tay hơn một năm, nghe nói anh đã sớm chuyển tới ở trong biệt thự của Đới Ngải Linh, có lẽ anh cũng đã có một chiếc đồng hồ như thế này

cũng nên, anh đã đạt được ước nguyện mấy năm trước của mình, chỉ là

không có cô.

Lúc ra về Đổng Tri Vy lịch sự tiễn Viên Cảnh Thụy ra ngoài cổng, cô nói: “Tạm biệt”.

Thấy anh đi tới bên xe cô nói thêm một câu: “Có tuyết rơi, anh lái xe cẩn thận”.

Anh vốn đã định lên xe nhưng nghe thấy cô nói thế liền quay đầu lại và mỉm cười với cô.

Trời nắng tươi, tuyết trắng phản chiếu ánh mặt trời, anh quả thực là một

người đàn ông đẹp trai, khi cười ánh mắt bờ mi đều tỏa sáng rạng rỡ

khiến cô lóa mắt, đúng lúc ấy có mấy người đi qua, có người ngoái lại

nhìn còn bị vấp, suýt nữa ngã dúi dụi xuống tuyết.

Đổng Tri Vy lặng lẽ quay người bước vào trong, trong lòng thầm nghĩ người đàn ông này đáng sợ biết bao.

Sau Tết âm lịch chi nhánh nơi Tri Vy làm việc có một sự thay đổi nhân sự

không lớn cũng chẳng nhỏ. Giám đốc chi nhánh bị giáng chức, một vài trợ

lý phụ trách khác cũng bị điều động khiến lòng người bất an. Có tin

không biết ai đã đắc tội với tổng giám đốc khi anh âm thầm đến vi hành

khiến nhân sự cả chi nhánh đều bị thay hết.

Lúc giám đốc mới gọi Đổng Tri Vy tới văn phòng cô còn tưởng công việc này của mình không giữ được nữa, nhưng giám đốc mới đưa cho cô giấy thông báo chuyển công tác. Cô

đón lấy rồi xem một hồi lâu, nhìn xuống dưới cùng chỗ ký tên là ba chữ

rồng bay phượng múa – Viên Cảnh Thụy.

Đúng ngày cô đến tổng công ty nhậm chức mới gặp con người thực sự mà ba chữ ấy đại diện.

Vừa nhìn thấy anh, Đổng Tri Vy lại không ngạc nhiên hay kinh sợ mà phản ứng đầu tiên của cô là ảo giác, cô thấy mình trở về ngày tuyết rơi nắng đẹp ấy, anh quay lại cười với cô giữa nắng vàng rực rỡ, ánh mắt bờ mi đều

tỏa sáng, còn trong lòng cô chỉ có một câu nói âm thầm.

Người đàn ông này đáng sợ biết bao.

Chú thích:

(1) Chomolungma: (Tên gọi khác là Êvơrextơ) hay Everest), đỉnh núi cao nhất thế giới nằm trên dãy Himalaya, quanh năm băng tuyết phủ. Độ cao so với mặt nước biển là 8.848 m (đo bằng vệ tinh là 8.872 m. Nằm ở biên giới

giữa Nêpan và Trung Quốc (ND).

(2) Morgan Stanley là một ngân hàng

đầu tư, công ty chứng khoán có trụ sợ chính tại Hoa Kỳ. Đây là một trong những thể chế tài chính lớn nhất của thế giới, phục vụ những nhóm đối

tượng là chính phủ, tổ chức tài chính và cá nhân. Trụ sở chính của nó

đặt tại New York, và các trụ sở khu vực tại London và Hồng Kông (ND).

(3) Dunhill là nhãn hiệu thời trang quốc tế nổi tiếng chủ yếu dành cho nam (ND).

Nhẫn đông đằng thường mọc trên đống đá lộn xộn, bên

đường dưới chân núi hoặc bờ dậu trong thôn xóm, giống như cỏ dại. Trong

“Thần nông bản thảo kinh” có nói nó là “lăng đông bất điếu”, có nghĩa là qua mùa đông vẫn không héo tàn. Mặc dù giống cỏ dại nhưng nó lại có một cái tên rất hay là hoa kim ngân.

1

Tối hôm sau Đổng Tri Vy vẫn

phải tăng ca cùng sếp, gọi là tăng ca nhưng thực chất là cùng anh đi ăn

cơm, lúc ngồi trên xe Tri Vy thầm thở dài trong lòng. Tối nay ăn cơm

cùng một số ông chủ ngân hàng để liên hệ tình cảm, theo lệ vẫn là mời

mấy gương mặt xinh đẹp quen thuộc tới, cũng không biết sẽ kéo dài đến

mấy giờ nữa.

Nhưng cô hiểu rất ít ông chủ có thể chịu được cảnh lúc

gọi thì không thấy thư ký của mình đâu, mặc dù anh biết cô đăng ký thi

thạc sĩ nhưng làm người cũng phải thức thời, là thư ký của Viên Cảnh

Thụy thì càng phải hiểu rõ điều đó.

Thực ra anh có rất nhiều trợ lý,

mỗi người phụ trách một việc khác nhau, còn sự tồn tại của cô giống như

một người làm việc tạp vụ, phụ trách nghe điện thoại, sàng lọc khách

hàng, sắp xếp tài liệu cấp dưới gửi lên, chỉ nghe thôi cũng đã thấy công việc này như cần Quan Âm nghìn tay làm.

Cũng may cô cũng đã quen với việc một người làm công việc của nhiều người, nếu không thì thực sự cô

không thể chịu được. Huống hồ mức lương và phúc lợi Viên Cảnh Thụy trả

cho cô rất cao, không có lý do gì mà từ bỏ công việc này cả.

Chỉ là

cô đã làm việc bên cạnh Viên Cảnh Thụy nửa năm, càng ngày càng hiểu về

người đàn ông này hơn. Mặc dù bình thường anh có phong cách lịch lãm,

luôn luôn mỉm cười, dễ gần với mọi người, làm việc lớn nhỏ gì cũng đều

ung dung, thản nhiên. Nhưng động vật có sừng đều ăn cỏ, chỉ có động vật

ăn thịt mới suốt ngày giấu móng vuốt của mình đi. Trên thương trường

Viên Cảnh Thụ