
Lời nói thân mật, khiến trái tim đang rơi ngoài lồng ngực của anh bị kéo
giật lại, bộ dạng kinh hoảng của anh khiến chị rất vui, chị bắt đầu cười còn anh cũng không lãng phí một giây phút nào nữa mà bế xốc chị lên,
chị khe khẽ kêu lên khi anh bế chị vào phòng.
Tối hôm ấy, trên người
Đới Ngải Linh anh đã dùng hết sinh lực của mình, dưới cơ thể anh chị
liên tục rên rỉ rồi hét lớn khi lên đỉnh, sau khi mọi thứ kết thúc, chị
nép sát cơ thể đầy mồ hôi của mình vào sát anh rồi nói thầm: “Cậu đã đi
gặp cô ấy”.
Không phải là một câu hỏi.
Anh cúi đầu, lúc trả lời
còn úp mặt vào giữa khe ngực chị, nói giọng trầm trầm: “Không phải thế
liệu chị có đối xử với tôi như thế này không? Tôi đi tìm cô ấy là muốn
biết xem em có thực sự quan tâm tới tôi không, tôi yêu em, Ngải Linh,
tôi yêu em”.
Hai năm qua, Ôn Bạch Lương chưa bao giờ nói ba chữ này.
Quan hệ của hai người xây dựng trên cơ sở gì trong lòng đôi bên đều hiểu rõ nhưng không nói ra, chị không nghĩ rằng mình sẽ nghe được câu này.
Đới Ngải Linh khựng lại, khoái cảm còn sót lại vẫn chưa tan, chàng trai trẻ đang úp mặt trên ngực mình, hơi thở ấm nóng thô ráp như xuyên qua làn
da thớ thịt chị dội thẳng vào lồng ngực, khiến trái tim chị như mềm nhũn ra trong giây phút này.
Thực ra khi chị nhìn thấy anh đứng trong gió lạnh dưới gốc cây chị đã mềm lòng, đã bị anh làm cho cảm động, chị
giống như những người tự cho mình thông minh tuyệt đỉnh, chỉ tin tưởng
những gì mình muốn tin tưởng, câu trả lời của anh đã đập tan sự nghi ngờ cuối cùng của chị, thậm chí chị còn bắt đầu cảm thấy có lỗi với anh,
hóa ra anh lại yêu chị đến thế.
Anh có lý do gì mà không yêu chị chứ? Chị cho anh nhiều như thế, cho dù là một tảng đá cũng sẽ bị cảm động,
hai năm qua hai người đã có cuộc sống tình dục tốt nhất, đàn ông không
phải đều dễ chìm đắm trong khoái cảm tình dục sao? Không phải không thể
dứt ra được sao? Rất nhiều chàng trai trẻ tuổi điên cuồng vì những người phụ nữ hơn mình nhiều tuổi, Duras(12) không phải là ví dụ tốt nhất đó
sao, người tình trẻ tuổi của bà cuối cùng đã trở thành chồng bà, ở bên
cạnh bà cho tới ngày bà chết.
Ôn Bạch Lương nói đúng, nếu không phải
lần này chị nghi ngờ anh vẫn còn tình cảm với Đổng Tri Vy thì có lẽ chị
sẽ không phát hiện ra mình lại quan tâm tới anh như thế, quan tâm tới
mức chị có cảm giác sợ hãi, chị trừng phạt anh, nhưng đồng thời cũng cho mình và anh cơ hội lựa chọn cuối cùng, nếu anh ra đi chị sẽ lấy đi tất
cả những thứ chị đã cho anh, nhưng anh đã trở lại.
Anh có cơ hội tự do nhưng anh đã trở lại, nói không rời xa chị, nói yêu chị!
Đới Ngải Linh bất giác đưa tay ôm chặt người đàn ông đang nằm trên người
mình, ôm rất mạnh, như muốn mang anh vào trong cơ thể mình.
Cảm giác
sắp nghẹt thở khiến anh phấn khích lạ lùng, lần đầu tiên anh phát hiện
ra người phụ nữ nằm bên dưới mình không hề khó công kích như mình nghĩ,
không hề đáng sợ như mình tưởng tượng, khi chị dùng hết sức để ôm anh,
đột nhiên anh nghĩ mình có thể vượt chị, thậm chí có thể thay thế chị.
Cái ôm vẫn tiếp tục, và Ôn Bạch Lương vẫn úp mặt vào bầu ngực Đới Ngải
Linh, trước mắt tối đen nhưng anh lại nhìn thấy thứ ánh sáng vô hạn
trong bóng tối ấy.
Anh biết, từ giờ phút này trở đi, mọi thứ đã khác trước.
5
Cuối tuần cuối cùng trước đợt roadshow giới thiệu cổ phiếu của Thành Phương, Đổng Tri Vy bất ngờ gặp lại Trần Văn Văn, địa điểm là trước cửa nhà mẹ
Viên Cảnh Thụy.
Đổng Tri Vy tới đây vì cô nhận được điện thoại của bà Viên, bà gọi thẳng tới di động của cô. Lúc đó cô đang nghe điện thoại
của giám đốc thị trường gọi tới, giọng điệu trong điện thoại rất không
khách khí, đại ý là phòng hành chính năm nay đã giảm dự toán tài chính
mà phòng thị trường đưa ra, ông ấy không thể nào chấp nhận được.
Đổng Tri Vy dùng thái độ mềm mỏng, uyển chuyển nhất để thể hiện lập trường
kiên định của mình, cô đã giữ chức giám đốc hành chính được gần hai
tháng nay, từ không quen khi bắt đầu cho tới bình thản đối mặt như bây
giờ, thậm chí còn học được cách cùng lúc sử dụng ân huệ và uy nghiêm ở
một mức độ nào đó. Cô không thể không thừa nhận mặc dù mình không còn là thư ký của Viên Cảnh Thụy nữa nhưng cô đã học được rất nhiều từ anh, có một số thứ không cần phải dạy, bản thân cô đã học được rồi.
Còn Viên Cảnh Thụy trong những ngày qua vẫn giữ khoảng cách với cô, anh không ở
riêng bên cô nữa trừ lần ở hoa viên trong đêm đông ấy, nhưng cảnh tượng
ấy ngắn ngủi như bong bóng, thậm chí khiến cô hoài nghi liệu nó có thực
sự xảy ra.
Khi cô nhìn thấy số điện thoại của bà Viên hiển thị trên
màn hình phản ứng đầu tiên là vô cùng ngạc nhiên, cô tưởng bà đã quên sự tồn tại của cô từ lâu rồi. Dù sao Viên Cảnh Thụy cũng đã có đối tượng
mới, hơn nữa người ấy lại là mối tình đầu của anh, cho dù cô có né tránh thế nào đi nữa thì vẫn có thể nghe thấy đủ loại tinđồn về đôi tình nhân đẹp như tiên này. Viên Cảnh Thụy và Trần Văn Văn cùng xuất hiện ở buổi
tiệc nào đó, Viên Cảnh Thụy và Trần Văn Văn cùng xuất hiện ở quán bar
Tân Thiên Địa, Viên Cảnh Thụy tới chung cư của Trần