XtGem Forum catalog
Không Xứng

Không Xứng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 328632

Bình chọn: 9.00/10/863 lượt.

ại, ánh mắt nhìn như không có tiêu cự.

“Em đi bước nữa là đụng tường.”

Khuôn mặt tuấn mỹ của Trữ Mạt Ly gần trong gang tấc, đuôi mày khẽ cong, khóe mắt mỉm cười, tâm trạng tốt không thể nói bằng lời.

Khoảnh khắc này, trong lòng Trầm Khánh Khánh sông cuộn biển gầm, trong bụng như xoắn vào nhau, kéo đến tận trái tim. Cô nhìn anh giữ chặt tay mình, chợt cảm thấy thực chói mắt, không hiểu sao nội tâm lại trào lên phản cảm, phản ứng lại, gạt tay anh.

Sắc mặt Trữ Mạt Ly thay đổi, nhưng bình thản thu tay: “Tâm tình không tốt?”

Trầm Khánh Khánh vừa muốn mở miệng, ai ngờ lại vang lên một giọng nói trẻ con: “Dì Khánh Khánh, tâm trạng dì không tốt ạ? Mặc kệ tâm trạng không tốt, chúng ta lập tức xuất phát đi chơi thôi ~!!”

Trầm Khánh Khánh giật mình, cúi đầu nhìn, cô bé con ôm thắt lưng cô, khuôn mặt nhỏ bé tươi cười rạng rỡ. Cơn giận thiêu đốt Trầm Khánh Khánh phút chốc bị nuốt vào cổhọng, chú ý đến Liễu Liễu, cô cố gắng mỉm cười, làm bộ như không rõ lắm: “Đi rangoài chơi? Liễu Liễu, hôm nay dì không thể chơi với con được, dì vừa mới tantầm, cần nghỉ ngơi đó.”

“Dì Khánh Khánh, dì không thể nuốt lời, nuốt lời là cúncon.” Liễu Liễu ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn, “Dì đồng ý ra biển chơi cùng ba bavới con rồi mà.”

Trầm Khánh Khánh sửng sốt: “Cái gì?” Cô lập tức hỏi Trữ MạtLy, “Hôm nay xuất phát? Rất vớ vẩn, tôi chưa chuẩn bị gì cả, anh định để tôi đithế nào hả?”

Trữ Mạt Ly cười không nói, chỉ về phía sau cô.

Trầm Khánh Khánh quay đầu lại, sau đó cô thấy Ada đầu đầy mồ hôi kéohai va li hành lý lớn từ nhà cô đi ra, thở hồng hộc nói với cô: “Chị KhánhKhánh, đồ đạc linh tinh của chị em đều chuẩn bị cẩn thận lắm, chị yên tâm, đầyđủ mọi thứ rồi. Phía đạo diễn Lí đã có Ted xin nghỉ giúp chị, tất cả đều ổnthỏa, chị yên tâm đi nghỉ phép đi.”

Trầm Khánh Khánh đứng hình, lập tức cười lạnh, khó trách hômnay đạo diễn Lí đặc biệt ngừng việc sớm, bây giờ nhớ lại, khi cô đi, dường nhưánh mắt đạo diễn Lí nhìn cô có phần mờ ám.

Cô bước quanh hai va li hành lý kia, nói: “Nói cách khác thìtôi không được chọn, phải đi rồi.”

Giọng điệu Trầm Khánh Khánh khó chịu, vừa lạnh lùng vừa hơichua ngoa, Trữ Mạt Ly không trả lời trực tiếp, anh chỉ hơi tự hỏi, nói: “Nếu emvì chuyện của Phương Thuấn, thì giải quyết cũng rất dễ dàng.”

Trầm Khánh Khánh ngang bướng cắt đứt lời nói của Trữ Mạt Ly,giọng điệu khá khinh thường: “Trước kia sao không thấy anh nhiệt tình như vậynhỉ.”

Trữ Mạt Ly cũng dần thu lại gương mặt tươi cười, đứng lên,không nhìn thái độ của cô, quay lưng lại: “Thời gian rất gấp, lấy ít đồ, rồi đivới tôi. Có lẽ trên máy bay, tôi có thể nghe một chút xem ai lại đắc tội vớiem.”

Liễu Liễu theo sau Trữ Mạt Ly, có phần khó hiểu tình hìnhbây giờ, bé dừng lại quay đầu, khuôn mặt nhỏ bé cau lại, rụt rè hỏi: “Dì KhánhKhánh không đi chơi với con ạ? Sao lại không đi chứ, vì sao dì không đi?”

“Liễu Liễu, lên xe.” Giọng nói lạnh lùng thản nhiên của TrữMạt Ly vang lên từ cửa kính xe.

“Con không cần, con phải đi với dì Khánh Khánh, dì không đi,con cũng không đi!” Lần đầu tiên cô bé cáu kỉnh trước mặt ba ba, sống chếtkhông lên xe.

Trữ Mạt Ly đen mặt từ trong xe đi xuống, Liễu Liễu vừa thấysắc mặt anh liền sợ tới mức ngậm miệng lại, nhưng Trữ Mạt Ly lại ôn hòa kéo bévề phía sau, sau đó nói với Trầm Khánh Khánh: “Đừng quên, em đồng ý phục tùngvô điều kiện, có hiệu lực từ giờ trở đi.” Cuối cùng, cười lạnh nói, “Tôi chưabao giờ thích uy hiếp người khác.”

Trầm Khánh Khánh luôn nhẫn nại, những lời phản bác đều đangbừng lên trong cổ họng, nhưng rốt cuộc vẫn dùng ánh mắt ngập nước của nai conđáng thương giơ tay đầu hàng.

Trầm Khánh Khánh hít một hơi, phân phó Ada: “Mang hành lýlên xe.”

Cô lập tức ngồi vào trong xe, lại thay đổi vẻ mặt, mỉm cườithật chuẩn rồi vẫy tay: “Con lại đây đi, chúng ta đi thôi.”

Liễu Liễu lại sửng sốt, đột nhiên vui vẻ chạy lên xe, ngồibên cạnh Trầm Khánh Khánh: “Ôi chao, dì Khánh Khánh, con tưởng dì lại cãi nhauvới ba ba chứ.”

Ở trước mặt đứa nhỏ, cô luôn không có cách nào nói dối, khicô đang xấu hổ, Trữ Mạt Ly khởi động xe, sau đó nhẹ nhàng giải thích với congái: “Con à, chúng ta không cãi nhau, nếu chúng ta mà cãi nhau, mọi thứ sẽkhông như bây giờ.”

Liễu Liễu lại nghiêng đầu suy nghĩ, gật đầu cười nói: “Vâng,nếu hai người cãi nhau, dì Khánh Khánh nhất định sẽ chửi biến thái, ha ha.”

Trầm Khánh Khánh nhất thời 囧, ánhmắt Trữ Mạt Ly ẩn chứa ý tứ khó hiểu: “Em dạy hư trẻ con rồi.”

Khóe miệng Trầm Khánh Khánh co rụt lại, dặn dò bản thân,phải nhẫn.

Lần này Trữ Mạt Ly tự mình lái xe đến sân bay, thời gian vừađúng, sau đó ba người lớn nhỏ tiến vào đại sảnh sân bay, Trầm Khánh Khánh cáigì cũng chẳng quản, có phần vui sướng khi người ta gặp họa lúc thấy Trữ Mạt Lygiải quyết mấy va li hành lý lớn, để mình anh đi làm thủ tục đăng ký, cô thìtrốn ở góc với Liễu Liễu. Chờ Trữ Mạt Ly chuẩn bị ổn thỏa, ba người đi vàokhoang máy bay bằng cửa VIP.

Người trong khoang hạng nhất rất ít, bọn họ ngồi hàng ghếbên trái ở tận cùng, thêm nữa không ai ngờ Trầm Khánh Khánh và Trữ Mạt Ly dámlộ liễu đi cùng nhau, còn không mang theo quản lí nào, n