Duck hunt
Khu Vườn Bí Mật

Khu Vườn Bí Mật

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322971

Bình chọn: 7.00/10/297 lượt.

chuyển xe theo hình zích zắc, len lỏi giữa xe này với xe khác và ngắt đuôi chiếc xe hơi, mô tô vẫn cố chấp đuổi theo ở đằng sau.

Ngay tại vị trí cua đầu xe, Ra Im lấy chân phải đạp từ từ vào bàn thắng. Đúng lúc này, bỗng nhiên có một chiếc SUV lao tới từ con đường giao bên phải đường chính từ.

- Á á á á á...

Ra Im dùng hết sức mình quặt tay lái sang bên trái, giẫm mạnh chân ga. Rầm!!! Kíííít!!!! âm thanh kêu rít của phanh xe vang dội khắp con đường. Chiếc xe SUV đang lao tới không kịp phanh lại, đâm mạnh vào bên hông xe của Ra Im, đẩy xe cô vào vệ đường. Chỉ trong tích tắc ngắn ngủi ấy, trong đầu cô thoáng vụt qua hình ảnh khuôn mặt của Joo Won. Chuyện gì đã xảy ra? Không có đau đớn. Cô đang dần rơi vào trạng thái hôn mê. Từ phía xa, trong những âm thanh hỗn loạn có tiếng kêu gào, có âm thanh gọi tên cô. Ý thức cô mơ hồ một lúc rồi mất hẳn.

Anh.

Dường như trên đời này không có mối tình nào dễ dàng. Chiều nay, em đã gặp Ra Im trên đường đến trung tâm thương mại của Joo Won. Cô ấy đứng tựa lưng vào vách tường khóc rất nhiều. Nhìn cô ấy khóc thảm thương như vậy, em không cách nào vờ đi qua như không trông thấy gì. Em đã để cô ấy lên xe, dạo qua vài con đường trong thành phố. Em hỏi cô ấy đã xảy ra chuyện gì khi cô ấy gần như ngừng khóc, đột nhiên cô ấy nhờ em chở đến phòng trưng bày mỹ thuật. Cả khi đã đến đó, cô ấy vẫn không cho em biết chuyện gì đã xảy ra. Cô ấy nói, giữa mình và Joo Won có một khoảng cách quá lớn không thể vượt qua được. Cô ấy nói vì cô ấy mà Joo Won phải chịu nhiều đau khổ. Vừa nói xong câu ấy, Ra Im lại rơi nước mắt. Thật sự em không biết nên nói gì, trước mắt chỉ là một khoảng tối. Muốn an ủi cô ấy một chút, nhưng lại không biết phải làm như thế nào.

Linh tính mách bảo em rằng, dường như Ra Im đang muốn chia tay với Joo Won.

Em bèn nói, đừng làm thế, so với nỗi đau chia tay, nỗi đau khi yêu nhau dù có lớn đến mức nào chăng nữa, thì hãy cứ vừa yêu nhau vừa đau khổ. Nếu chọn ly biệt, chúng ta sẽ phải một mình chịu đựng nỗi đau, nhưng nếu đau khổ khi yêu nhau thì hai người vẫn có thể đau khổ cùng nhau. Như thế sẽ tốt hơn rất nhiều. Em muốn nói tất cả những điều đó với cô ấy, nhưng không thể cất nên lời. Áp đặt suy nghĩ cá nhân của mình vào tình yêu của người khác cũng rất nực cười. Vì thế, em đã không nói.

Anh.

Bây giờ, em không cần phải chịu đau khổ một mình nữa, đúng không?

Bộ nhớ đặc biệt của Oska

Sở cảnh sát. 3 giờ chiều, thứ Hai

Tác giả đã bị bắt. Tôi vẫn chưa biết có nên xử phạt hay không. Nếu cô ta có biểu hiện nhận lỗi, tôi cũng sẽ đồng ý hòa giải. Đã thấy trước những ngày tháng sau này của cô ta mờ mịt lắm rồi, không ai muốn bị đóng thêm chữ A màu đỏ trong cuộc đời cả. Tuy nhiên, đó là nếu cô ta thật sự hối lỗi. Nhờ những vụ việc xảy ra gần đây mà tôi phát hiện ra một sự thật, cuộc đời này không có thứ gọi là sự giúp đỡ không mưu lợi.

Văn phòng của Seuli. 4 giờ chiều, thứ Ba

Từ sở cảnh sát đi ra, tôi mua vài miếng đậu khuôn trắng rồi mang đến văn phòng Seuli. Cô ấy ném cho tôi cái nhìn thất vọng. Tôi chìa miếng đậu khuôn trong tay ra, cười điệu cầu tài.

- Em ăn không? Khi nãy anh vừa mới từ sở cảnh sát ra.

- Thế à?

- Này. Em lo lắng cho anh hơn một chút không được sao hả? Em chính là người làm lộ bản thu âm cơ mà?

- Chẳng phải tôi đã nói anh cứ yêu cầu bồi thường tổn hại rồi sao? Nói chuyện chính đi. Tôi bận lắm.

- Có thật là em không hề lo lắng cho anh không? Anh đã giải quyết ổn thỏa cả rồi. Cherry cũng giúp đỡ nhiều. Anh đặc biệt muốn chia sẻ niềm vui này với em.

- Tại sao lại muốn chia sẻ với tôi? Anh đi mà chia sẻ với Cherry. Tôi có việc phải đi.

- Em đi đâu.

- Trung tâm Thương mại LOEL.

- Sao lại đến đó? Lẽ nào em vẫn còn có ý định gì với Joo Won?

- Không có mới lạ đấy. Người đàn ông tuyệt thế cơ mà?

- Tuyệt cái gì mà tuyệt! Em có biết bản chất thật của cậu ta không hả?

- Không biết nên tôi mới đi tìm hiểu đấy thôi.

- Này! Anh cũng đi.

- Đi làm gì?

- Anh phải mua túi cho Cherry. Nếu em có thời gian thì đi lựa túi giúp anh nhé?

- Anh muốn tôi lựa túi giúp để anh đem tặng con nhỏ khác?

Seuli giương đôi mắt sắc lạnh nhìn tôi không mấy thiện cảm. Bộ dạng của cô ấy quả thật dễ thương đến mức tôi chỉ muốn nhảy vào cắn một cái. Hình như tôi là kiểu người thích tự ngược thì phải.

- Sao anh lại thấy cái liếc mắt của em rất đáng yêu nhỉ? Bên nhau thế này, anh có cảm tưởng nhất định chúng ta sẽ quay trở lại giống như trước kia.

- Quay lại? Ai đồng ý quay trở lại thời gian trước kia? Ai lại tùy tiện quay trở lại thời gian mà tôi đau khổ nhất? Sao anh có thể dễ dàng tha thứ cho bản thân mình đến thế?

Lời nói của Seuli như cơn rét buốt chạy dọc người tôi. Cô ấy lạnh lùng bước ra ngoài. Con đường tôi phải đi vẫn còn dài lắm.

Tòa soạn báo. 2 giờ chiều, thứ Ba

Tôi đến tìm một anh bạn phóng viên thân thiết, người phụ trách chuyện mục nghệ sĩ. Tuy phương pháp này có chút thô lỗ, bất lịch sự, nhưng tôi đã quyết định tung tin đồn để tấn công cô ấy. Thông báo cho tất cả mọi người trên thế gian này, Yoon Seul là người phụ nữ của Oska!! Nói trắng ra, đây chẳng phả