Khu Vườn Bí Mật

Khu Vườn Bí Mật

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323093

Bình chọn: 7.00/10/309 lượt.

dong nữa, hãy xóa bỏ những ký ức không vui diễn ra ở đây, chỉ cần nhớ lại khoảnh khắc hiện tại và ngủ ngon, ăn cơm, rồi lại vui đùa mà sống.

- Cảm ơn anh. Thật sự rất đẹp. Nhưng, trông chúng có vẻ rẻ tiền nhỉ?

- Này! Cây thông này không phải là loại thông mà em đang nghĩ đâu! Thế cô Ah Young mấy giờ sẽ về?

- Vài giờ nữa sẽ về, sao?

- Được rồi, được rồi!

Đột nhiên Joo Won rút điện thoại ra. Anh gọi điện cho thư ký Kim, bảo anh ta cho dù phải bắt Ah Young tăng ca làm thêm cũng phải giữ cô ấy lại đến tận sáng mới thả ra. Ra Im sững sờ, vội vàng giật lấy điện thoại trong tay của Joo Won ra mắng cho một câu:

- Anh điên sao? Sao lại không biết xấu hổ đến thế kia chứ.

- Tại sao anh lại không biết xấu hổ thế này nhỉ?

Joo Won lộ một nụ cười nham hiểm rồi tiến về phía cô. Cô lùi dần về phía sau.

- Này! Anh còn không tránh ra?

- Ngôi nhà này thật sự quá bé, chẳng mấy chốc anh sẽ bắt được em thôi, em không nghĩ vậy à?

- Ôi, anh còn không dừng lại mau?

- Tại sao? Chúng ta đều là người lớn cả, có gì đâu mà em phải sợ?

- Anh thật là! Anh dám thử lại gần xem!

- “Thật là” cái gì? Anh có làm gì đâu chứ. Chỉ có em suy nghĩ đen tối thôi.

Joo Won nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay của Ra Im vừa ngồi phịch xuống giường.

- Anh muốn làm thế này đây. Nắm tay em như lúc này. Chỉ có vậy thôi sao mà lại khó khăn đến thế. Bây giờ chúng ta hãy thử xem, ngay bây giờ.

Hơi ấm tràn ngập mùi vị ái tình dần lan truyền đến cơ thể cô. Hóa ra tâm trạng cô cả ngày hôm nay vui vẻ đến thế là để nhận món quà ấm áp này, một món quà làm cô cảm động để quên đi những buồn đau vất vả trong thời gian qua. Mặc dù bầu trời vẫn giăng mây mù, dù mưa hay không, trong lòng cô vẫn như đang có vầng thái dương tỏa sáng.

Sau khi tiễn Joo Won về. Cô bắt tay vào dọn dẹp. Đang rửa chén bát thì điện thoại bỗng reo lên. Là phu nhân Moon Bun Hong.

- Cháu chào bác.

- Cô thật sự muốn gặp tôi lần nữa đúng không? Dù có chết cũng sẽ không gặp lại, cô nói câu đó được bao lâu rồi? Một tháng, hay hai tháng hả?

- Chuyện đó...

- Ai đã nói sẽ chấm dứt, là ai hả? Chuyện lần này chỉ là cảnh cáo thôi.

- Là sao ạ...?

- Chi tiết thì nghe bạn cô kể lại đi. Cô có thể để bạn bè rơi vào tình cảnh khốn đốn như vậy mà hưởng hạnh phúc một mình à? Đừng hiểu lầm việc hôm nay chỉ đơn giản là thử thách hay gian nan dành cho tình yêu của hai người. Tôi chỉ vừa bắt đầu thôi.

- A lô! Bác đợi đã!

Chưa kịp nói hết, bên kia đã ngắt điện thoại. Ra Im gọi điện thoại cho Ah Young, trong lòng rối bời. Tiếng chuông điện thoại của Ah Young ngay lập tức vang lên ngoài cửa. Đúng như cô nghĩ, Ah Young khệ nệ ôm thùng đồ đạc cao đến ngang đầu, vừa bước vào nhà đã hỏi Ra Im:

- Cậu đang rửa chén hả?

- Cái gì vậy? Sao lại thành thế này?

Ra Im chạy lại đỡ thùng đồ trong tay Ah Young. Ah Young nở nụ cười rạng rỡ, trả lời với giọng phấn chấn:

- À, nói cậu nghe cái này. Hôm nay tớ đã đấu khẩu một trận vô cùng đẹp mắt với một đàn chị mà tớ không ưa từ lâu! Sau đó tớ nộp đơn nghỉ việc luôn. Thôi nào, tớ sớm biết sẽ có ngày này mà, trong lòng tớ bây giờ thật sự rất thoải mái. Tạm thời tớ sẽ vui chơi thỏa thích, sẽ coi bằng hết mấy bộ phim truyền hình, nhất định phải xem!

Cùng nhau ăn cơm, cùng nhau sống dưới một mái nhà đã bao lâu nay, Ra Im ngay lập tức biết rằng bạn mình đang gắng gượng mỉm cười chỉ vì không muốn cô phải lo lắng.

Để thùng đồ xuống đất, Ra Im nói với Ah Young rằng mình có việc nên sẽ ra ngoài một lát rồi về, nói đoạn cô với lấy áo khoác rồi cứ thế bỏ đi.

Ra Im đang đứng ngẩn người trước cổng ngôi nhà riêng ở Pyeongchan-dong thì Joo Won xuất hiện. Anh xuống khỏi xe, tiến về phía cô. Joo Won nắm lấy bàn tay của Ra Im khi cô đang định nhấn chuông cửa.

- Anh đã nghe chuyện rồi. Hãy để anh giải quyết.

- Em nhất định phải tự giải quyết.

- Em định làm thế nào? Đi đi. Nhanh lên.

- Sao em có thể bỏ về khi chưa làm được gì? Ah Young... cậu ấy bị sa thải mà không nói một lời nào với em. Em có thể nhìn cậu ấy nghỉ việc oan uổng thế sao?

- Vậy kế hoạch của em là gì? Lại nói chia tay nữa sao? Em không hề nghĩ đến chuyện sẽ gọi điện cho anh trước khi đến đây à? Mẹ anh là tổng giám đốc trung tâm thương mại chắc?

- Chuyện này chắc chắn sẽ không chấm dứt ở đây. Bắt đầu là Ah Young, sau này nạn nhân tiếp theo không biết chừng sẽ là trường võ.

- Thế mới nói để anh ra mặt giải quyết chuyện này. Thằng thích bám theo em, chỉ toàn nói yêu thương em là anh. Em nghĩ ai cũng thích cuộc sống lúc nào cũng phải thấp thỏm lo âu sao? Cứ giao hết việc này cho anh. Anh là người có năng lực hơn em nghĩ nhiều đấy.

- Anh định làm gì. Đã có kế hoạch chưa?

- Ừ, anh sẽ báo cho ông ngoại biết.

- Gì cơ?

Đang nói, đột nhiên bầu trời lóe lên một tia sáng chói lòa, ánh chớp như xé toạc không gian. Tiếng sấm vang rền khiến mặt đất như rung chuyển. Ra Im và Joo Won đều giật bắn mình, ngước nhìn lên bầu trời. Mưa ào ào đổ xuống. Joo Won vội vàng lấy tay che chắn cho Ra Im.

Đúng lúc đó, mọi thứ trước mắt đều trở nên trắng xóa, cả hai không thể nhìn thấy gì, cứ như bị ném vào một luồng ánh sáng. Thật xui xẻo. Chưa bao


Teya Salat