Disneyland 1972 Love the old s
Khúc Giao Hưởng Quân Hôn

Khúc Giao Hưởng Quân Hôn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321331

Bình chọn: 8.00/10/133 lượt.

Dư Nhược Nhược mới dính đầu vào gối chưa được bốn tiếng đã bị bạn tốt Ninh Tĩnh điên cuồng oanh tạc, kéo đi dạo phố.

Trong cửa hàng quần áo, Ninh Tĩnh quay qua quay lại trước gương trong phòng thử đồ: “ Cái này thế nào?”, “ Màu xanh dương nhìn rất đáng yêu, mình chọn cái này đẹp không?” hoặc là “ Cái này có vẻ lộ hơi nhiều, phải không?”

Dư Nhược Nhược liếc mắt nhìn: “ Cổ chữ V này……..quả thực khoét quá sâu…….” Mùa hè ở phía nam một năm luôn kéo dài đến bảy tháng, chậm chạp mãi không đi.

Cô còn buồn ngủ, xị mặt nói: “Đại tiểu thư, không phải ai cũng dồi dào, hăng hái giống cậu, cậu xem đi, thời tiết tốt như vậy, không ngủ lại đi ra ngoài dạo phố. Cậu cũng thật lãng phí của trời đấy…..”

Ninh Tĩnh hết sức xem thường, ném một cái quần màu vàng nhạt lên đầu cô: “ Thẳng thắn khai báo, có phải tối hôm qua làm chuyện gì eo mỏi lưng đau tới nỗi không thể say giấc, đúng không? Mình nói này, Nhan Nhan nhà cậu cũng thật ba mươi như sói, ngày ngày đem thân thể nhỏ bé cậu ra chơi đùa…….chậc chậc.”

“ Nhan Nhan? Là ai? Mình quen người này sao?” Cô tiện tay ném luôn một bộ quần áo về phía Ninh Tĩnh, khiến mặt nhân viên bán hàng hết xanh lại trắng, sau đó gục luôn xuống chiếc bàn gần đó ngủ thiếp đi.

……………………..

Người ngủ không ngon nên khẩu vị cũng mất hết, cô không buồn động tới cốc đu đủ trước mặt, rũ mắt xuống nguyền rủa: “ Với tốc độ tiêu tiền này của cậu, Bill Gates cũng không dám cưới!”

“ Mình không cần ông ta, mình nhìn trúng Nhan Nhan nhà cậu rồi. Được rồi, bây giờ cùng chị đây xuống phố đập phá một trận cho phấn chấn lên…….không cần quan tâm mấy chi tiết nhỏ nhặt đó làm gì nữa…..” Cô nhón lấy ống hút, hút một hơi, bày thêm bộ mặt bỉ ổi, phun ra toàn lời chó má.

“ Mình nhớ rồi, khi còn bé, chẳng phải chúng ta đã đọc qua một câu chuyện dân gian sao? Chuyện kể rằng có một người tham lam đào được một cái vại quý, chỉ cần cho vào một thứ gì đó, thì sẽ nhân lên gấp mười. Dù sao thì so với mùa xuân gieo giống, mùa thu thu hoạch cũng lời hơn nhiều. Cậu đi tìm một cái vại thật lớn như vậy, mình đem Nhan Bồi Nguyệt đẩy vào đó, chín người còn lại đều đưa cho cậu, đảm bảo cho cậu đem ra đùa giỡn một tuần vẫn còn thừa. Lúc đó chỉ sợ cậu chịu không nổi bỏ của chạy lấy người…….” Nhược Nhược châm chọc nói.

“ ……….” Một quyển tạp chí từ phía đối phương bay đến “ Mình đây chỉ muốn nguyên đai nguyên kiện.”

“ Chẳng lẽ cậu còn để ý là đã bóc tem hay chưa?” Giọng cô bỉ ổi hỏi.

“ Khai mau, bóc tem lúc nào, hiệu quả dùng thử thế nào? Tiêu * hồn * thực * cốt ( mất hồn tan xương) hay là buồn triền miên, hoặc là như mãnh hổ vạn năm đói khát?” Trữ Tĩnh lộ ra đôi mắt hoa đào vô cùng yêu mị, giờ phút này đang loé lên như vừa nhìn thấy con mồi.

“ Thật vô cùng xin lỗi nói cho cậu biết, đến bây giờ vẫn chưa bóc tem…… Chỉ là, nói không chừng đã bị người khác bóc tem rồi, dù sao thì mình cũng không kiểm hàng.” Cô chọc chọc cốc dương chi cam lộ(1) ướp lạnh, đôi mắt băn khoăn nhìn chung quanh, buồn bã ỉu xìu đáp lại.

“ Mình thật không hiểu, tại sao cậu lại có bộ dáng như không quan tâm thế kia? Hắn ta không phải là chồng hợp pháp của cậu chắc? Chẳng phải mới ba mươi tuổi đã leo đến cấp thượng tá rồi sao? Dáng người còn thon dài tuấn tú, đứng một chỗ vững tựa như núi, muốn khuôn mặt có khuôn mặt, muốn khí chất có khí chất, muốn vóc người có vóc người, quan trọng là muốn gia thế có gia thế!”

“ Hắn ta theo cậu mới gọi là phí của trời, một cực phẩm như vậy đặt bên cạnh mà cậu còn thờ ơ, không phải là cậu yêu mình đấy chứ?” Ninh Tĩnh vừa ra sức lục lọi ảnh trong điện thoại di động của Nhược Nhược, vừa quở trách.

“ Hắn quả thật là cực phẩm, là cái xác trong cực phẩm, là tính khí nóng nảy trong cực phẩm!”

“ Này, này, cậu để hai cái ảnh mình chụp ở đâu rồi? Tại sao trong này không có?” Ninh Tĩnh bất mãn gào lên, bỗng nhiên nghi ngờ hỏi: “ Người được che kín này là ai thế? Sao nhìn quen mắt vậy?”

Dư Nhược Nhược đoạt lại điện thoại: “ Bà cô à, tấm hình này là thành quả một đêm mình mạo hiểm ngồi ở góc tường làm mồi cho muỗi đó, nếu có sơ xuất gì mình phải xách đầu đi gặp sếp là cái chắc.”

“A, đây…….Đây chẳng phải là Cốc Tinh Hà sao?” Ninh Tĩnh đột nhiên cất cao giọng, giữa phòng trà giọng nói tựa như khúc piano du dương vang đến tận trời xanh, khiến đám người xung quanh tò mò nhìn sang.

Dư Nhược Nhược vội đưa tay che miệng Ninh Tĩnh đang chuẩn bị tiếp tục cảm thán, vừa cười áy náy xin lỗi những người bên cạnh, vừa nghiến răng nghiến lợi cảnh cáo Ninh Tĩnh: “ Bà cô à, chỉ cần cậu nói nhiều hơn một chữ, mình lập tức xách túi đi luôn, mặc kệ cậu tự đi về!”

Ninh Tĩnh bị bịt miệng dường như hít thở không thông, chỉ có thể gật đầu như gà mổ thóc, lúc này mới được buông ra.

“ Cậu bây giờ đã có tư cách đảm nhiệm bài lớn như vậy à? Sếp của cậu cũng cho cậu nhiều cơ hội quá.”

“ Chuyện này vốn không liên quan đến mình, mà là nhiệm vụ của một vị tiền bối, còn mình phụ trách theo Dương Nhược Kỳ, gần đây chẳng phải có lời đồn cô ấy được một ông chủ mỏ than bao nuôi, tặng cả căn hộ cao cấp lẫn xe thể thao sao? Kết quả, vợ của vị tiền bối kia tối qua đột n