Old school Easter eggs.
Kiêu Sủng

Kiêu Sủng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325935

Bình chọn: 10.00/10/593 lượt.

Mà Mạnh Hi Tông nói không chừng một giây sau sẽ tới. Mặc dù chiến đấu vừa nãy thất bại, nhưng nếu như Tô Di là anh, trước tiên là hồi phục xong sau đó sẽ phản kích lại —— Nguyên nhân rất đơn giản, mặc dù Huyết Ưng lợi hại, nhưng chỉ có thể xưng bá trên bầu trời. Anh có thể để cho Báo Săn trực tiếp thực hiện cú nhảy không gian xuống gần mặt đất, trực tiếp từ khe hở của Báo Săn, cho quân đội hùng hộ đổ bộ, đám Huyết Ưng tuyệt nhiên bất ngờ không kịp phòng ngự. Đây chính là ưu thế tự nhiên của chiến đấu đổ bộ đất liền đối với phe tấn công.

Nghĩ tới đây, tay trái cô nắm chặt lựu đạn, tay phải giữ chặt cò súng. Vốn dĩ cô định tìm cơ hội chạy trốn, từ đó bắt đầu cuộc sống lưu lạc; nhưng hôm nay công chúa lại còn muốn để cho cô cùng Nguyệt Mặc. . . . . . Cô lại không biết rốt cuộc rơi vào trong tay Mạnh Hi Tông tốt, hay là ở lại chỗ này thì tốt.

"Tô cô nương." Một tiếng khàn khàn nhỏ giọng kêu lên, cắt đứt suy nghĩ của cô. Toàn thân cô căng lên, trên lưng lại là một tầng mồ hôi lạnh.

Lại nghe Nguyệt Mặc nhỏ giọng nói: "Cô nghe đi. . . . . . Họ thành công rồi."

Tiếng huýt thanh trầm, truyền tới từ ngoài khoang. Tô Di ngẩn ra, lập tức gật đầu, bước một bước dài tới ghế lái, mở động cơ.

"Anh. . . . . ." Cô quay đầu lại nhìn hắn.

Bởi vì mồ hôi bê bết, búi tóc của hắn có chút xốc xếch, áo khoác trên người vẫn còn chỉnh tề, cánh tay phải rắn chắc, lại thăm dò dưới trường bào. Mà hắn cũng đang ngước mắt nhìn Tô Di, động tác dưới áo đành dừng lại.

"Tô cô nương, cô qua đây." Hắn xoay người, đưa lưng về phía cô, "Xin hãy đánh mạnh vào huyệt phế du của tôi. Tôi đã tản chân khí nơi này, một khi bị đánh mạnh, tôi sẽ hôn mê. Rồi cô ném tôi ra ngoài."

Tô Di đi tới sau lưng hắn, hỏi: "Ở chỗ nào?"

"Ở chỗ dưới vai phải ba tấc."

Nắm tay phải của Tô Di ấn lên tấm lưng rộng của hắn.

"Sang trái hai tấc. . . . . . Xuống dưới ba phân. . . . . . Sang phải nửa tấc. . . . . ." Hắn lặng lẽ nói. Tô Di là người hiện đại, dĩ nhiên không thể tìm chính xác được huyệt phế du. Bởi vì khoảng cách rất gần, cái mùi kia càng thêm nồng nặc, trong lúc vô tình mắt cô lướt xuống phía dưới, thậm chí còn nhìn thấy tay phải ướt nhẹp của hắn. . . . . .

"Chính là nơi này." Hắn khàn giọng nói.

Tô Di thở phào nhẹ nhõm, đang định đấm xuống, người trước mặt lại đột nhiên xoay người. Gương mặt tuấn tú nhìn cô từ trên cao, con ngươi đen thẫm dường như có ngọn lửa màu đen đang thiêu đốt.

"Tô cô nương. . . . . ." Hắn tóm lấy hông cô, vừa cúi đầu, bờ môi nóng rực trong nháy mắt chặn môi cô, mang theo tình dục vì đè nén cực độ mà gần như bộc phát, "Đắc tội. . . . . ."

Vừa mới chạm vào, môi lưỡi đó tựa như người chết đuối cuối cùng cũng được hít thở không khí, mạnh mẽ xâm nhập, điên cuồng dây dưa đòi hỏi.

Khuỷu tay của Tô Di liền muốn đánh về phía bụng hắn. Tuy vậy cao thủ tuyệt đỉnh võ lâm thì cô đánh lén sao nổi. Hắn gần như ngay lập tức trở tay bắt lấy hai tay cô, gập về phía sau, vắt chéo, rồi trói hai tay cô lại sau lưng. Một bàn tay khác, ấn mạnh lên ngực của cô.

Sự vuốt ve mạnh mẽ của người luyện võ, khiến cô đau đớn. Mà mạnh hơn, là sự ức hiếp tùy tiện của hắn đối với môi cô. Cô cắn ngược lại, muốn khiến hắn thanh tỉnh; nhưng hắn lại không trốn không tránh, vẫn mặc máu tanh tràn giữa môi lưỡi hai người, hắn càng cắn nuốt môi lưỡi cô mạnh hơn, như thể dỡ xương cô vào bụng.

Tô Di lại giơ chân đá vào giữa chân hắn, nhưng vẫn uổng phí hơi sức, hai chân hắn kẹp lấy, thế mà lại dễ dàng khiến cô không có cách nào nhúc nhích. Mà hành động này của cô, dường như trong nháy mắt đánh sâu vào thần trí trầm luân của hắn, bàn tay vốn dĩ trói buộc đôi tay cô, chợt dời về phía giữa đôi chân dài của cô, giống như cực kỳ đè nén cực kỳ khao khát bắt đầu thăm dò. . . . . .

Một tiếng "ầm" vang lên.

Thân thể nặng nề căng cứng của người đàn ông, rốt cuộc xụi lơ, đè nặng xuống Tô Di. Cuộc tấn công lần thứ 3 của Tô Di rốt cuộc cũng có hiệu quả —— Cô dùng súng lục đánh mạnh vào huyệt đạo sau lưng hắn. Nhưng cú đánh này, cũng khiến Tô Di vốn dĩ sức yếu thở hồng hộc. Cô cật lực đẩy hắn xuống đất. Hai mắt hắn nhắm nghiền, sắc mặt ửng hồng, nghiễm nhiên hôn mê bất tỉnh.

Tô Di lập tức dán vào khoang kính phía trước, nhìn vòng quanh không thấy bóng người. Vì vậy cô mở cửa khoang ra, kéo thân thể của hắn, kéo từng chút một xuống khỏi Báo Săn.

Cuối cùng lôi hắn xuống mặt đất, cô liếc mắt nhìn hắn.

Hắn là người tốt. Tin rằng thuộc hạ của hắn sẽ bảo vệ hắn. Mà Mạnh Hi Tông nhất định cũng sẽ không làm khó cao thủ như vậy, không chừng còn có thể cho vào đội quân.

Cô xoay người đi vào Báo Săn, ngồi về ghế lại, ấn nút điều khiển, cửa khoang bắt đầu đóng vào chậm rãi.

Chân cô giẫm lên bàn đạp cất cánh.

Tạm biệt, Địa Cầu vô căn cứ này; Tạm biệt, Mạnh Hi Tông.

Cô ấn núi khởi động.

"Bíp bíp bíp ——" Cảm giác chấn động không trong dự liệu dâng lên từ mặt đất, thật ra là tiếng còi báo động truyền đến dồn dập. Cô hoảng sợ kinh hãi ——máy kiểm soát cho thấy có vật cản cửa khoang đóng lại?

Chẳng lẽ Nguyệt Mặc đã tỉnh lại?

Cô nhanh chóng rút súng quay đầu lại ——

Cửa khoang đen xám, xem