Ring ring
Làm Yêu Nữ Gặp Phải Đại Thần

Làm Yêu Nữ Gặp Phải Đại Thần

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 328825

Bình chọn: 7.5.00/10/882 lượt.

ngẩn người.

Không phải là anh ——

Trong đầu chỉ nói một câu như vậy.

Tô Diêu bây giờ cảm giác chỉ có một, chính là chán nản.

Vô cùng chán nản!

Một hồi lâu, Tô Diêu thở dài, lấy điện thoại di động ra ấn điện thoại của Từ Hoãn: “Sư huynh, là ta.”

Từ Hoãn thanh âm tràn đầy cảnh giác: “Này, trong trò chơi tàn bạo ta còn chưa đủ, còn muốn đánh ta trong thực tế?”

Tô Diêu cười nói: “Không phải là, muốn hỏi ngươi có thời gian hay không mà thôi.”

“Làm cái gì?”

“Đi ra ngoài uống một ly.”

Kết thúc điện thoại, Từ Hoãn cầm lấy máy bàn, nói: “Ta nói, diễn cũng diễn đủ rồi, về được chưa?”

Điện thoại bên kia quả nhiên thanh âm đầy ý cười: “Thì ra là ngươi cũng rất nhớ ta.”

Từ Hoãn phun: “Phi! Ta

chỉ muốn cho ngươi biết, ta giúp ngươi làm vật hy sinh, ngươi không cần

phải lo lắng trở lại sẽ bị Tô Diêu nhốt ngoài cửa , ta bảo đảm bây giờ

nhìn thấy ngươi nàng tuyệt không nỡ đẩy ngươi ra bên ngoài —— nhưng là

nếu như ngươi nếu không xuất hiện, thì đợi nhặt về nhà một con say mèo

đi.”

Trì Thủy Mặc cười nói: “Tính tình của

nàng ngươi không phải hiểu ít hơn ta, nếu mới vừa rồi là ta login, cho

dù không bị mắng cũng sẽ không gặp, thậm chí có khi còn chiến tranh lạnh một thời gian ngắn—— cho nên, không thể trách ta.”

Từ Hoãn oán thầm nói, đâu chỉ chiến

tranh lạnh, tánh mạng cũng có thể bị nguy, cho nên trợn mắt nói: “Đúng

vậy, đúng vậy a, Trì tổng giám đốc ngài bày mưu nghĩ kế, Yêu Nữ cũng bị

ngươi thu phục , chúng ta chân tiểu lâu la có thể vì ngài mà chạy loạn

cũng là tam sinh hữu hạnh a.”

Trì Thủy Mặc cười nói: “Ta sẽ nhanh chóng về thành phố, chăm sóc tốt nàng, đừng cho nàng uống quá nhiều.”

Từ Hoãn than thở: “Rõ ràng là nữ nhân của ngươi, tại sao ta muốn lo lắng như vậy?”

Trì Thủy Mặc cười nói: “Bản thân ta là

muốn lo lắng cho ngươi, chỉ có điều —— ngươi yên tâm để Hoàn Mỹ hay đúng hơn là —— Lạc Du, giao cho ta chăm sóc sao?”

Từ Hoãn nghẹn nửa ngày, nói: “Ta kháo! Thì ra là ngươi sớm cũng đã biết!”

Trì Thủy Mặc tựa lưng vào ghế, nói: “Nha đầu kia có quá nhiều sơ hở.”

Từ Hoãn bực mình nói: “Bánh bao hấp còn nói ta là Hồ ly, rõ ràng là ngươi mới đúng!”

“Đa tạ khích lệ .”

**

Quán bar quen thuộc. Trên ghế VIP.

“Cạn ly.”

Tô Diêu cùng Từ Hoãn chạm cốc, sau đó uống một hơi cạn sạch.

Từ Hoãn nhìn nàng bộ dạng bất cần như thế, lắc đầu, chỉ có thể uống cùng.

Hắn biết, nha đầu này bắt đầu để tâm vào chuyện vụn vặt —— mỗi lần gặp phải chuyện làm cho mình nghĩ không ra

nàng đều như vậy. Trước kia chính là.

Vừa rót cho mình một chén rượu, Tô Diêu đã mở miệng: “Sư huynh…”

“Sao.”

“Chúng ta đã lâu không cùng nhau uống rượu.”

“Uh.”

Lần trước ngươi uống say là vì chia tay

Sở Dương. Đoạn thời gian kia ngươi ngày ngày lôi kéo ta chạy tới đây

uống rượu —— hơn nữa thật sự chỉ uống rượu —— không khóc không náo

không nói lời nào —— chẳng qua là uống rượu.

“Ha hả, ” Tô Diêu cười nhẹ , “Không có biện pháp, già rồi, đối với mấy đồ uống tạm thời tê dại thần kinh không có hứng thú .”

Từ Hoãn nhìn nàng đảo mắt lại một chén rượu xuống bụng, rút ra khóe miệng nói: “Thật sao, ta thật không có nhìn ra.”

Tô Diêu nghiêng đầu nhìn hắn: “Biết hôm nay ta tại sao muốn đến tìm ngươi uống rượu không?”

Từ Hoãn lắc lư cốc trong tay: “Bởi vì

tài khoản mà ngươi chờ hơn nửa tháng rốt cục login, ngươi phát hiện lại

không phải là người ngươi chờ online.”

Tô Diêu nhìn hắn, đột nhiên vươn tay vỗ mạnh bả vai Từ Hoãn: “Thật không hổ là sư huynh của ta, đúng là hiểu rõ ta!”

Từ Hoãn vịn bả vai đau: “Sư muội, vi

huynh có lòng nhắc nhở ngươi một chút, ngươi thời đại học đã có hai năm

học qua Tae Kwon Do.” Cho nên đừng dùng sức đánh bả vai ta như vậy.

Tô Diêu không để ý tới hắn, nhướng mày

nhìn chén rượu trước mặt xuất thần: “Sư huynh, tại sao vậy chứ, tại sao

lúc nhìn thấy ngươi login 【 Hách Liên Thu Thủy 】, ta lại thấy mất mát

như vậy.”

Còn nữa, tại sao sau khi anh ta đi ta

mỗi ngày đều nhìn điện thoại di động chờ điện thoại, ta không tự chuyển

đổi sang giờ Mỹ, tại sao… Ta còn gửi email cho anh ta…

Từ Hoãn vỗ đầu Tô Diêu: “Nha đầu ngốc,

chuyện của mình ngươi không phải là rõ ràng nhất sao? Hay là, ” đợi đến

Tô Diêu xoay đầu lại nhìn mình, Từ Hoãn mới tiếp tục cười nói, “Ngươi

cần ta giúp ngươi xác định, ngươi thật sự yêu Thủy Mặc rồi?”

Tô Diêu ngẩn người, một hồi lâu thở dài: “Nhưng là ta cảm thấy được ta không có quên Sở Dương… Một người, tại

sao trong lòng đã có người, lại đi yêu người khác được?”

Từ Hoãn mắt trợn trắng: “Bảo bối của ta, sư muội a, làm sao ngươi luôn đặt ra cho mình vấn đề khó khăn như vậy?

Ngươi cùng Sở Dương cũng đã chia tay rồi? Nhớ mãi thì sao? Các ngươi còn có thể bên nhau sao? Không thể nào sao! Cho nên… Thủy Mặc sẽ là chỗ dựa của ngươi, đừng do dự .”

Tô Diêu vẻ mặt xuất thần: “Ta không có

nghĩ lại có thể cùng Sở Dương—— trên thực tế chúng ta cũng không gặp lại nhau—— ta chỉ cảm thấy, nếu như trong lòng ta còn có người khác, đối

với Trì Thủy Mặc, công bằng sao?”

Từ Hoãn khiêu mi: “Hắn có thể cho ngươi một dựa vào, như vậy không đủ sao?”

Tô Diêu suy nghĩ một chút, lắc đầu, kiên địn