Old school Swatch Watches
Lang Gia Bảng

Lang Gia Bảng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327203

Bình chọn: 10.00/10/720 lượt.

cũng thường xuyên thầm tưởng nhớ, cho nên việc Tĩnh phi nhắc tới tình cũ của bà với Thần phi đã đụng chạm vào nơi mềm yếu nhất trong lòng ông ta, vì vậy ông ta không những không tức giận mà còn có cảm giác như gặp được tri kỷ, đưa tay ra hiệu cho Tĩnh phi tới gần rồi thở dài, nói: "Thôi, nàng cũng hiền hậu như Thần phi, trẫm cũng không làm khó nàng nữa. Nàng ở bên cạnh trẫm, trẫm còn không hiểu hai nàng hay sao? Nói cho cùng nàng khác Hoàng hậu và Việt phi, chuyện ngoài cung vốn không nên hỏi đến nàng, chỉ có điều..."

Thấy Hoàng đế Đại Lương rơi lệ thương cảm, Tĩnh phi vội dùng khăn tay lau mặt cho ông ta, dịu dàng nói: "Thần thiếp hiểu năm đó bệ hạ có ý để lại đường sống cho Thần phi nhưng bệ hạ cũng biết, Thần phi mặc dù tâm tính lương thiện nhưng dù sao cũng là con nhà võ tướng, gặp chuyện như vậy đương nhiên không muốn sống lay lắt một mình. Với những gì thần thiếp hiểu về Thần phi, thay vì nói Thần phi sợ tội tư sát thì chẳng thà nói Thần phi cảm thấy có lỗi với bệ hạ, cảm thấy không còn tiếc nuối gì cuộc sống này nữa nên mới tự sát thì đúng hơn."

Lý do Tĩnh phi đưa ra khiến Hoàng đế Đại Lương cảm thấy vô cùng thoải mái, không khỏi liên tục gật đầu.

Năm đó, không thể nói là Hoàng đế Đại Lương không tàn nhẫn với Thần phi, khi còn sống thì tước vị, sau khi chết thì giản táng, quan tài một cỗ, mộ lẻ một ngôi, không lập bia lăng, không thiết tế hưởng, trừ việc không hạ chỉ cho bà tự sát thì những chuyện bạc bẽo đều đã làm đủ cả. Chỉ có điều giờ đây tuổi già nhớ lại ông ta luôn nghĩ rằng mình đã khoan dung độ lượng với bà để tự an ủi lòng mình.

"Thoáng cái đã bao nhiêu năm trôi qua rồi, giờ đây, người trong cung dám nói với trẫm về Thần phi cũng chỉ còn có nàng." Hoàng đế Đại Lượng vỗ vỗ mu bàn tay Tĩnh phi, cảm khái. "Cảnh Vũ sinh ra chưa được một năm nàng đã vào cung, đương nhiên nàng biết trẫm tốt với mẹ con nàng ấy thế nào... Ngày hôm trước tế điện trẫm nhìn thấy Ngôn Khuyết, hắn quanh năm suốt tháng chẳng mấy khi xuất hiện trước mặt trẫm, suýt nữa trẫm đã quên mất hắn rồi, nhưng sau khi nhìn thấy hắn, trẫm mới phát hiện có một số chuyện vốn không thể nào quên được..."

"Thần thiếp đang thắc mắc không hiểu tại sao hôm nay bệ hạ lại có nhiều điều cảm khái như vậy, thì ra là vì nhìn thấy Ngôn hầu..."

"Cũng không phải thế. Sở dĩ trẫm nhớ tới việc này bởi vì hôm nay Hạ Giang vào cung nói với trẫm, hắn bắt được một nghịch phạm Xích Diễm năm đó lọt lưới..."

Tĩnh phi kinh ngạc, dường như phải gắng hết sức mới giữ cho bàn tay đang bị Hoàng đế nắm kia không run rẩy, nhưng sắc mặt thì không thể không thay đổi. Bà vội vàng cúi đầu, ổn định tâm trạng, một hồi lâu mới nói: "Hơn mười năm rồi… không biết là nghịch phạm nào?"

"Nàng không biết đâu, là phó tướng của Tiểu Thù... Ơ... Một phó tướng của Xích Vũ doanh năm đó, tên là Vệ Tranh gì đó."

Tĩnh phi nghe vậy mới có chút yên lòng, thầm thở phào một hơi, nói: "Sao lại thế được? Năm đó vụ việc được bẩm báo lên không phải có nói toàn quân Xích Vũ doanh đã bị chết cháy, không còn ai sống sót hay sao?"

"Trẫm cũng nghĩ như vậy, cho nên đã hỏi Hạ Giang. Hắn nói gã Vệ Tranh kia cao số, vốn hắn là phó tướng đứng đầu của Xích Vũ doanh, quả thật nên ở bắc cốc, cửa phía bắc khe núi Mai Lĩnh. Nhưng hôm đó đúng lúc hắn phụng mệnh đến cửa nam để giải quyết công việc ở chủ doanh Xích Diễm nên mới có cơ hội trốn thoát. Nếu hắn còn ở cửa bắc khe núi thì bây giờ có lẽ cũng không còn xương cốt nữa rồi."

Nói đến Vệ Tranh, Hoàng đế Đại Lương liền không còn vẻ dịu dàng như lúc nhắc tới Thần phi vừa rồi, giọng điệu trở nên lạnh lùng.

Tĩnh phi nghe mà cảm thấy cả người lạnh toát, nhờ có sự kín đáo được rèn luyện nhiều năm nên bà mới không để lộ vẻ bất ổn trên gương mặt.

Vì sao Xích Vũ doanh ở cửa bắc năm đó lại bị hạ sát tàn nhẫn hơn cả chủ doanh ở cửa nam, tất cả đều bị hỏa thiêu như thế? Thực ra trong lòng Tĩnh phi biết rất rõ.

Chủ tướng Xích Vũ doanh Lâm Thù, đứa con cưng của trời với tài khí cao ngất này là con trai độc nhất của nguyên soái Xích Diễm Lâm Tiếp và trưởng công chúa Tần Dương, từ nhỏ đã là bảo bối được Thái hoàng thái hậu chiều chuộng nhất.

Lúc vụ án Xích Diễm mới xảy ra, Thái hoàng thái hậu ba triều, chưa hề can thiệp vào việc triều chính đã để chân trần, buông xõa tóc đi tới điện Vũ Anh, nước mắt ướt mặt yêu cầu Hoàng đế Đại Lương xóa tên Lâm Thù ra khỏi danh sách thủ phạm chính.

Đối với Thái hoàng thái hậu khi đó đang vô cùng đau lòng thì đã không thể bảo vệ được cả Xích Diễm quân, nhưng ít nhất bà vẫn hi vọng có thể giữ được mạng cho đứa chắt ngoại mới mười bảy tuổi của mình.

Tuy nhiên, có một điều bà không biết là Hoàng đế Đại Lương đã hạ quyết tâm xóa sổ Xích Diễm quân, tuyệt đối không thể để lại mạng sống cho tên tướng quân mới mười ba tuổi đã ra sa trường, là thiên tài cầm quân, tung hoành ngang dọc, có uy danh bất bại đó để chôn mầm họa cho mình được.

--- ------ BỔ SUNG THÊM --- ------

Cho nên dù bị ép phải đáp ứng Thái hoàng thái hậu không xếp Lâm Thù vào danh sách nghịch phản phải truy bắt nhưng Hoàng đế Đại Lương vẫn mật lệnh cho Tạ Ngọc nhất đị