
Ta giúp hắn thắp nhang mà có tác dụng đến thế sao!
Hắn bất đắc dĩ, ôm ta đi về phía sau. Ta đi theo bước chân của hắn, mỗi lần không cẩn thận lại giẫm vào chân hắn. Hắn không thể giựt đứt kim long bội của hắn hay sao? Ta tức giận, đầu vừa động, dưới chân đột nhiên mất thăng bằng, liền ngã thẳng vào giữa hoả bồn màu vàng! Hắn cũng theo đà đó mà té theo!
Trong kim hoả bồn (hoả bồn bằng vàng), mặc dù lửa đã được dập tắt nhưng vẫn còn sót lại tàn lửa đủ để làm da tay bị thương! Thấy ta sắp đập mặt vào giữa hoả bồn, hắn kéo mái tóc ta đang quấn tại cần cổ của hắn lại, vươn tay phải ra, chống xuống kim bồn. Thuận tay ôm quay 1 vòng, lúc này mới tránh được lửa nóng trong kim bồn!
Đầu ta đè lên cánh tay phải của hắn, hắn kêu lên một tiếng, ta cả kinh, nhanh chóng ngẩng đầu, thấy tay hắn bị lửa thiêu đốt đến cháy đen!
“Hoàng thượng, người bị thương!” Ta cả kinh nói. Không thể nào! Ta cư nhiên phải chịu mang ân huệ của Đường Vấn Thiên! Nghĩ đến đây, ta hận không thể cắn đứt đầu lưỡi của chính mình!
Mái tóc đáng chết này! Sao lại mắc vào người hắn cơ chứ?
“Vết thương nhỏ thôi, đừng lo lắng!” Hắn nói nhỏ, ngạo mạn chậm rãi bò lên, cũng cố gắng tháo mái tóc đang quấn ở cần cổ xuống.
“Hoàng thượng có thể tháo kim long bội ra!” Ta thấy hắn cố sức nên lên tiếng đề nghị. Ta muốn cắt tóc, hắn muốn làm đứt kim long bội, vì thế 2 người ta vẫn cứ bị mái tóc quấn lấy, phải làm thế nào cho phải? Ta rất muốn phát điên!
Hắn nói nhỏ, “Bản thân ta rất muốn nhưng kim long bội này là của mẫu thân tặng cho ta, hơn nữa cũng là do tự tay mẫu thân làm, đầu thì không thế lấy ra khỏi cổ nhưng cũng không thể làm đứt kỷ vật của mẫu thân, phải làm sao bây giờ?” Hắn buông tay, tỏ vẻ bất lực!
Thật không biết hắn có phải cố ý hay không! Rất muốn nhảy dựng lên mắng to nhưng chỉ có thể cắm sâu móng tay vào lòng bàn tay! Làm sao bây giờ? Nếu vẫn cứ như vậy thì hắn sẽ phát hiện ra ta là Diệp Dược Nô mất! Phải cắt tóc sao? Nghĩ đến mái tóc mượ như tơ vốn luôn được mẫu thân chải cuốt, ta âm thầm xem đó là lễ vật đính hôn. Có thế nào cũng không thể thoả hiệp với hắn! Quyết không thể cắt tóc!
“Ngươi không muốn cắt tóc, ta không cắt cổ thì 2 nguời chúng ta sẽ cứ dính sát vào nhau như thế này!” Hắn như là hài lòng thở dài!
Bây giờ là lúc nói đến chuyện này sao? Ta ngẩng đầu nhìn lên cằm hắn, phát hiện đôi mắt thật sâu của hắn đang nhìn vào ta! Hơi thở ấm áp của hắn cũng làm lòng ta cảm thấy ấm áp!
Khi nhìn gần, ta phát hiện ra hắn rât đẹp! Hàng mi dài rợp bóng, mặc dù không giống với Đường Vấn Hiên nhưng lại cũng rất có sức hấp dẫn giống vậy, thậm chí có thể nói là còn hấp dẫn cả Đường Vấn Hiên!
“Không bằng, 2 người chúng ta đánh cuộc đi! Nếu ta thắng thì ngươi cắt tóc, nếu ta thua thì ra cắt đứt kim long bội trên cổ, thế nào?” Không biết vì sao, vẻ hứng thú trong mắt hắn làm cho da đầu ta tê dại.
Ta không để ý tới hắn, xem xét chiều dài của kim long bội trên cổ hắn, nhìn thoáng qua rồi nói, “Hoàng thượng có thể tháo kim long bội ra không! Nô tỳ xem qua rồi, hẳn là có thể! Có thế nào cũng muốn thử một lần, không phải sao? Hoàng thượng?” Đánh cuộc với hắn là 1 việc quá nguy hiểm, ta không thể ngây ngốc, mà đán cuộc với hắn rồi sau đó không cẩn thận thắng cuộc nhưng lại làm lộ hành tung!
Hắn ngây cả người, thở dài, nghe theo lời ta định tháo kim long bội xuống nhưng lại nghe thấy hắn kêu lên 1 tiếng. Ta cả kinh, thấy trong lòng bàn tay của hắn có rất nhiều vết bỏng sưng phồng.
“Hoàng thượng, ngươi bị thương!” Mặc dù là lời quan tâm nhưng không biết tại sao khi thốt ra khỏi miệng lại mang vẻ ảo não! Hắn bị thương! Nhưng lại là vì ta mà bị thương! Ta hẳn là phải cao hứng nhưng có thế nào ta cũng không thể cho hứng cho nổi!
Hắn tiếp tục cố gắng, nhưng không ngờ sợi dây quá ngắn, căn bản là không lấy ra được!
Ta rất muốn cắt cổ hắn cho xong! Chỉ là đưa cho hắn 1 phong thư mà thôi, chỉ là muốn vui đùa 1 chút thôi mà lại đáng để thành ra thế này sao? Ta chỉ muốn ẩn thân trong hoàng cung của hắn mà thôi, tại sao lại xảy ra chuyện như vậy? Lúc này, ta uể oải cơ hồ muốn phát khóc! Ở 1 chổ với ai chứ không thể ở cùng 1 chỗ với hắn!
Ngay lúc đó ở phía sau, nếu ta lui lại thêm vài bước nữa là mái tóc ta sẽ bị đứt ngay lập tức! Nếu thế thì ta sẽ thua! Không phải sao? Muốn cắt thì cũng là phải cắt kim long bội của hắn!
Hắn xứng đáng địa thở dài . Ta cảm giác hắn địa tính nhẫn nại một chút địa bị loại tình huống này chà sáng rồi!
Hơi thở của hắn bắt đầu trở nên nặng nề!
Ta quay người lại, mười ngón tay tận lực tháo mớ tóc bị cuốn vào kim long bội ra! Không được! Không được! Lòng ta ảo não. Ta càng nôn nóng, số tóc bị cuốn vào càng nhiều!
Nếu không phải vừa rồi ta đã nhắc nhở hắn đốt thêm hương để trở thành ân nhân của hắn thì chưa biết chừng bây giờ hắn đã 1 phát cắt đứt mái tóc của ta rồi! Bây giờ ta chỉ là một người cung nữ mà thôi! Dù cho cung nữ có bản lãnh đến thế nào, có được Đường Vấn Thiên coi trọng đến cỡ nào thì cũng chỉ là một người cung nữ mà thôi!
A! Nếu việc này truyền ra ngoài thì sẽ thành trò cười cho thiên hạ mất! Diệp Dược Nô và Đư