Lãnh Cung Hoàng Hậu

Lãnh Cung Hoàng Hậu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3210164

Bình chọn: 7.00/10/1016 lượt.

hư thế nào có thể? Ta tưởng rằng nàng đã biến mất rồi! Ta tưởng rằng!” Run giọng nói.

Nước mắt ta thấm ướt ngực áo của hắn, “1 người làm sao mà có thể tự nhiên biến mất? Làm sao có thể đây?” Ta vừa cười vừa khóc nói. Nguyên lai, vứt bỏ hết thảy chỉ vì cảm giác của hắn, đúng là như thế thì thật là tốt! A!

Hô hấp của hắn dồn dập đến kịch liệt, 2 tay càng siết chặt hơn.”Lần này, thật sự là nàng sẽ không bỏ đi nữa chứ? Sẽ không bỏ đi theo Vấn Thiên, Vấn Hiên; phải không?” Hắn run rẩy nói nhỏ.

A! Tuyết Tán! Chàng vì việc này mà phiền lòng sao? Ta chưa từng đi theo bọn họ! Lòng của ta, có đến bây giờ chỉ có 1 mình chàng! “Sẽ không đi, sẽ không đi!” Ta cam đoan nói.

“Về chuyện của nữ nhân đó, ta thật sự không biết là chuyện gì xảy ra!” Hắn vội vàng giải thích .

Bên môi ta nổi ý cười, sao ta lại không biết đây? Người kia chính là do ta an bài! Sao ta lại đây?

“Tuyết Tán, chàng có biết vì sao ta lại bỏ đi không? Mấy ngày trước khi thành thân, ta có đến tìm chàng, nhưng lại phát hiện, chàng lại đang ân ái cùng 1 nữ nhân khác ở trong phòng! Lúc ấy ta đã rất tức giận! Thật sự rất muốn đánh chàng 1 trận cho tỉnh! Nhưng ta vẫn quyết định gả cho chàng! Không ngờ rằng trong hôn lễ lại xảy ra chuyện này! Ta đang nghĩ xem có nên tin tưởng vào tình yêu của chàng hay không!” Ta thở dài .

Hắn chậm rãi vỗ về mái tóc của ta, nói nhỏ, “Sao ta lại có thể thương tổn nàng! Nàng cũng không hỏi tiếng nào mà đã vội kết tội ta rồi. Mấy ngày trước hôn lễ, ta không có ở trong Tuyên thành! Mấy ngày đó, Thái tử hạ lệnh cho ta quay về Hoàng thành, nói là nếu ta thành thân thì sẽ tạo cơ hội cho kẻ địch đến quấy rối! Cho đến ngày thành thân ta mới cùng thái tử quay về Tuyên thành ! Tất cả đâu có như nàng nói, ta thật sự rất oan uổng!” Hắn ủy khuất nói.

“Không phải chàng? Mặc dù không gặp mặt nhiều nhưng ta vẫn thấy chàng đi ra đi vào Tuyên thành mà, bây giờ nhớ lại…..!” A! Đúng rồi! Có lẽ không phải là hắn! Người kia gầy hơn hắn 1 ít! Ta cứ tự cho rằng hắn trở nên gầy hơn so với ngày trước nhưng lại không biết rằng người kia vốn không phải là hắn!

Là người nào? Là người nào đã mạo danh hắn khi hắn không có ở đó? Tạo nên hiểu lầm lớn như vậy, rốt cuộc hắn muốn gì?

Hắn đột nhiên cúi đầu cười khẽ, từ ngực truyền đến 1 trận chấn động, làm ta mở to mắt! Biết mình bị người khác giả mạo mà còn cười? Tại sao lại cười? Hắn làm sao vậy? Lòng ta phát hoả!

“Nguyên lai, nàng bỏ đi là bởi vì ghen! A! Tuyên Tuyết Tán ta thật có phúc khí, có thể được nàng yêu như vậy! A! Thật tốt!” Dứt lời, hắn liền vùi đầu vào mái tóc ta, hít sâu! Ta cảm giác được tình cảm của hắn!

“Theo ta đi! Theo ta trở lại Tuyên thành! Trở lại Tuyên thành rồi 2 chúng ta sẽ thành thân, được không?” Hắn nói nhỏ bên tai ta.

Trở về Tuyên thành? Ta có thể quay về được sao? Sau khi gây ra chuyện lớn như vậy, ta còn có thể quay về được sao? Ta mờ mịt . Không sai, ta muốn hắn nhưng lại không muốn quay về đó làm thành chủ phu nhân!

“Không quay về được không? Bố trí 1 tiểu viện trong Hoàng thành, lúc rảnh rỗi, chàng có thể đến thăm ta và ta cũng có thể đến tìm chàng. Không phải tốt hơn sao? Ta không muốn trở về Tuyên thành!” Ta nhỏ giọng nói.

Hắn sửng sốt, chậm rãi đẩy ta ra, nghiêm túc nhìn ta, “Nàng thật sự không muốn sao? Tuyên thành rốt cuộc có cái gì không tốt! Hay là trong Hoàng thành có 1 người mà nàng không thể buông tay?” Sắc mặt hắn tái nhợt, ánh mắt chuyển nhanh về phía cửa sổ đang mở ra tại phòng của Đường Vấn Hiên!

Hắn để ý đến Vấn Hiên sao? Vốn là không thể không để ý đến Vấn Hiên! Dù sao mà nói thì ta và Đường Vấn Hiên đã bị đồn thổi không mấy tốt đẹp! Hơn nữa, nhất định bây giờ Đường Vấn Hiên đang đứng ở cửa sổ! Làm người khác quan tâm chú ý như vậy, Tuyên không muốn để ý thì cũng thật khó!

Ta quay đầu lại, nhìn về khung cửa sổ đang mở! Nơi này thật sự có 1 người mà ta không thể buông tay! 2 nam nhân này, ta thích người nào hơn, ta thật sự cũng không biết!

Bây giờ, ta chỉ cần biết là mình phải giữ chặt người đang đứng trước mắt, thế là đủ rồi! Dù sao Vấn Hiên cũng là đệ đệ của Đường Vấn Hiên! Không phải sao? Mặc dù Tuyên cũng được coi là trợ thủ của Đường Vấn Thiên nhưng quan hệ giữa hắn và Đường Vấn Thiên sẽ không thân thiết bằng Đường Vấn Hiên và ca ca mình! Cho nên, trong 2 người, ta chọn Tuyên!

Ta thở dài, nói nhỏ, “Trong Hoàng thành, không có thứ gì làm ta lưu luyến. Chỉ là, nếu ta muốn chàng từ bỏ chức thành chủ mà cùng ta đi tha hương, chàng có làm được không?” Ta ngẩng đầu nhìn hắn.

Hắn ngấy ngốc nhìn chằm chằm vào mắt ta, nửa ngày sau mới nói, “Sao lại có ý nghĩ này? Nàng nghiêm túc sao? Nếu là như thế, ta nhớ rằng ngày đó nàng nói: sẽ không làm vợ lớn, cũng không làm thiếp mà chỉ muốn làm thành chủ phu nhân! Xem ra, những gì ta hiểu về nàng còn quá ít!”

“Vậy rốt cuộc chàng có đáp ứng hay không?” Ta truy vấn. Nếu hắn không đáp ứng thì ta phải cùng hắn trở về cái nơi chán ghét kia sao? Mặc dù nơi đó có hoa mai xinh đẹp nhưng chung quy ta vẫn thật chán ghét

“Ta không đáp ứng!” Hắn kiên quyết nói.

Ta đang định đẩy hắn ra nhưng hắn lại kiên định ôm lấy ta


Old school Easter eggs.