Lãnh Quân Dạ Thiếp

Lãnh Quân Dạ Thiếp

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325281

Bình chọn: 10.00/10/528 lượt.

khiết rơi trên mặt làm nổi bật

năm dấu tay màu đỏ.

- Xú nha đầu, ngươi mau đền tiền cho ta, nếu không xem ta trừng trị mày thế nào- Kế phụ siết chặt xấn tới.

- Cứu mạng, cứu mạng- Hữu Hi giãy giụa, đứng lên bỏ chạy, nhưng kế phụ túm lấy tóc nàng dùng sức đánh vào tường.

“Ah!!!” Hữu Hi đau đớn

kêu lên, máu chảy từ trán, kế phụ không dừng tay, giống như kẻ điên đánh vào đầu nàng. Hữu Hi cảm giác đầu mình sắp nứt ra, đau quá, đau quá,

mắt mơ hồ nhìn tấm ảnh chụp đệ đệ trên bàn.

Chút tỉnh táo cuối cùng bị lấy đi, trước

mắt tối sầm cuối cùng mất đi tri khắc, lúc bất tỉnh nàng nhớ đến quá

khứ, nhẹ nhàng nói: “Đệ đệ, Nhất Thần….”

Kế phụ chứng kiến gương mặt Hữu Hi toàn

là máu, mất đi tri giác, hắn không khỏi thất kinh, cuống quít lui về

sau. Hắn giết người, là giết người, ý thức được điều đó, hắn sợ hãi chỉ

muốn đào tẩu, nhưng lại đột nhiên nghĩ đến, không được, hắn phải huy đi

thi thể mới đúng.

Hắn vội vàng nâng Hữu Hi kéo vào trong phòng, chính lúc này, cửa nhà bị một người đạp tung.

Một chàng trai với gương mặt đầm đìa mồ

hôi, nhìn gương mặt đầy máu của Hữu Hi, hắn đau lòng thét lớn khiến cho

đất như muốn nứt ra: “Ah…. Hữu Hi!!!”. Suy nghĩ của hắn đang bị lửa thiêu cháy, tức giận rống lên: “Ta giết ngươi, tên hỗn

đãn”. Hắn ra tay tàn nhẫn đánh một quyền vào mặt kế phụ mang theo sự

phẫn nộ, đau lòng, kế phụ cháng váng đầu óc hoa lên té trên mặt đất.

Xe cứu hộ và cảnh sát đến rất nhanh, kế phụ bị bắt, Hữu Hi được đưa vào bệnh viện.

Nhất Thần thống khổ than khóc, hắn lần đầu tiên rơi lệ, vì Hữu Hi mà đau xót, làm cho hắn tan nát cõi lòng.

Ngời bên trong xe cứu thương, hắn vừa khóc vừa gọi tên Hữu Hi nhưng nàng vẫn im lìm nhắm chặt hai mắt.

Nhật Thần gắt gao nắm lấy tay Hữu Hi,

không thể tin được, lúc sáng hắn còn ở cùng với Hữu Hi, là một Hữu Hi

đáng yêu xinh đẹp, giờ phút này nàng lại bi thảm nằm yên một chỗ.

Hữu Hi, đừng bỏ ta, đừng, Nhất Thần trong lòng khẩn cầu.

______

Xe cấp cứu từ trong phòng được đẩy ra,

trên mặt đã không còn lưu lại vết máu, nhưng Hữu Hi vẫn an tĩnh nằm đó,

giống như đang chìm vào giấc ngủ

- Nàng… có khỏe không?- Đôi mắt Nhất Thần ửng đỏ, tay nắm lấy áo bác sĩ run nhè nhẹ.

Gương mặt bác sĩ không chút biến sắc nói: “Cô ấy không tỉnh lại nữa, nhưng cũng không chết, nói cách khác, cô ấy trở thành người thực vật”.

Nhất Thần cảm giác như trời long đất lở,

sắp ngất đi. Tay hắn từ từ buông áo bác sĩ, thân thể tráng kiện ngã

xuống, Hữu Hi của hắn không tỉnh lại nữa, không bao giờ tỉnh lại, Nhất

Thần cảm giác như trái tim mình sắp nứt ra.

Hữu Hi, sao nàng lại bỏ ta lại, một mình ta sao có thể tiếp tục sống đây.

Đầu đau quá, kế phụ ra tay thật tàn nhẫn, thiếu chút nữa là lấy đi sinh mạng của nàng, đệ đệ của nàng chắc chắn

sẽ rất sợ hãi, nhất là sau mỗi lần bị kế phụ hành hung.

Nàng cố gắng mở mắt nhìn rõ mọi thứ xung quanh chứng tỏ mình còn sống, nhưng những hình ảnh hiện lên cực kì cổ quái, xa lại.

Kì quái, Hữu Hi nhắm chặt mắt, vốn tưởng

rằng mình bị hoa mắt, nhà của nàng không phải như thế, cả bệnh viện cũng chẳng có hình dạng như vậy, đây là nơi nào?

Trong đầu nàng một mảng mờ mịt, không hiểu gì cả!!

Hữu Hi muốn ngồi lên, để bản thân mình

xác định rõ nơi này là đâu, thình lình một giọng nói trầm thấp cực kì

sắc bén từ trong phòng vang lên.

“Rất tốt, ngươi cuối cùng cũng tỉnh dậy”.

Hữu Hi quay đầu nhìn về phía nơi âm thanh phát ra, trước mắt nàng là một nam nhân cực tuấn mỹ nhưng lại ẩn chứa sự quái dị.

Thân hình cao lớn cường tráng, ngũ quan

xinh đẹp, dung nhan giống như được điêu khắc rất rỉ mỉ mà tạo thành, mái tóc đen dài dùng ngọc trâm quấn lại.

Hình như… hình như chỉ có trong phim cổ

trang mới có, hắn đứng đó cách không xa cũng có mất người nam nữ ăn mặc cổ quái giống hắn…. nàng nằm mơ sao?

“Ngươi là ai? Đây là đâu vậy”- Đây là vấn đề mà Hữu Hi quan tâm nhất, tâm trí nàng hỗn loạn, không thể giải thích mình đang ở đâu.

“Giả ngây giả dạo”- Nam

nhân nhẹ nhàng giẫu cợt, gương mặt tuấn mỹ tràn đầy hận khí, vẻ mặt này

nghĩa là gì… Hữu Hi dám chắc mình chư từng đắc tội với hắn.

Hữu Hi đột nhiên nhớ tới thân thể mình

phát hiện nó không tài nào nhúc nhích được, nàng vội vàng nhìn xuống,

tay chân đều bị trói chặt nằm trên chiếc giường gỗ, cả người quang lõa…

“Hã!!”- Hưu Hi thất kinh kêu lên một tiếng, làm cho nàng sực tỉnh dậy. Nỗi sợ hãi dâng lên trong lòng, chẳng lẽ nàng gặp tên háo sắc, trong âm thanh mang theo nỗi hoảng sợ bất an hô lớn: “Tại sao lại trói ta, mau thả ra.”

Hưu Hi vừa kinh hoàng vừa sợ hãi, những

người trước mắt nàng đều cực kì cổ quái, cho nên Hữu Hi không phát hiện

giọng nói của mình có chút không bình thường.

“Không… các người mau ra ngoài, mau đi ra ngoài” Hữu Hi nhắm mắt lại, cố gắng lừa dối bản thân mình, nàng cảm thấy rất xấu hổ.

“Ngươi không phải luôn chờ đợi tới giờ phút may mắn này sao?- Tên nam nhân như Sứ Giả Địa Ngục chậm rãi lên tiếng, sau đó Hữu Hi cảm

giác thân thể nặng nề của hắn, trước mắt mình là một nam nhân, thân thể

của hắn ở trên nàng.

Trái tim nàng hoảng sợ như muốn nhảy khỏi lồng ngực,


XtGem Forum catalog