XtGem Forum catalog
Lão Bà, Theo Ta Về Nhà Đi!

Lão Bà, Theo Ta Về Nhà Đi!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324122

Bình chọn: 7.00/10/412 lượt.

iên.

Ta lại cực kỳ không bình tĩnh, cực kỳ không tự nhiên. Ta tựa vào trong ngực Giang Ly, trong lòng rối rắm miên man suy nghĩ. Ta vẫn cảm thấy cách hai chúng ta sống chung giờ thật quái dị. Ta phát hiện mình có chút yêu mến Giang Ly, nhưng ta cũng biết rằng Giang Ly sẽ không thích ta, cho nên ta muốn dừng lại, nhưng mà ta lại giống như ngày càng không có cách nào khống chế chính bản thân mình nữa. Cả Giang Ly nữa, hắn rất đáng ghét. Hắn luôn làm nhưng động tác thân mật kia như một cách đương nhiên vậy, làm cho ta khó mà không suy nghĩ lung tung, mà muốn suy nghĩ lung tung, cũng rất khó. Kỳ thực, bản thân ta cũng rất đáng ghét, ta biết rõ rằng giữa chúng ta không có khả năng, nhưng mà ta vẫn cứ như gặp quỷ vậy, luôn hưởng thụ sự ôm ấp của Giang Ly, cứ mỗi lần quyết định đem hắn đẩy ra, là lại thêm một lần thất bại.

Ta cảm thấy ta điên rồi.

Một người một khi trong lòng đã có một chấp niệm (suy nghĩ cố chấp) nào đó, liền sẽ không có cách nào dừng lại, dù cho đụng vào nam tường, cũng không nguyện quay đầu lại, mà là cứ một lần lại một lần đụng vào, cho đến khi đầu rơi máu chảy.

Ta cảm thấy được bây giờ ta đúng là cứ một mực hướng vào tường nam mà đụng, hành vi của ta đã không còn cách nào nhận sự điều khiển của lí trí, mà là đã bị chấp niệm nào đó thúc đẩy. Nhất là mỗi khi Giang Ly tới gần ta một chút, chấp niệm kia sẽ càng tăng thêm một phần.

Lúc này, ta dựa vào trong ngực Giang Ly, hồi hộp cảm nhận hơi thở của hắn, nhiệt độ cơ thể trên người hắn, tiếng tim đập của hắn..Ta cựa quậy thân mình, làm bộ chấn định mà trêu đùa: “Giang Ly à, ngươi nói xem, nếu như ta là một người đàn ông, ngươi có thích ta hay không ?”

“Có lẽ a.” Có thể là do ta quá hồi hộp nên sinh ra ảo giác, ta cám thấy giọng hắn có chút rung động. Hơi thở nong nóng của hắn phả lên cổ ta, làm ta lại trở nên thất thường…

“Như vậy, Quan Tiểu Yến, ngươi nói đi, nếu như ta không phải là gay, ngươi có thích ta hay không ?”

Trong lòng ta căng thẳng, đồng thời cũng thấy thất vọng, nếu như, nếu như, trên thế giới này làm gì có nhiều nếu như như vậy ? Ta không phải là đàn ông, Giang Ly hắn cũng vẫn là gay.

Ta khẽ thở dài một hơi, nói: “Đáng tiếc là trên thế giới này không có cái gọi là nếu như, đi ngủ sớm một chút đi, Giang Ly.”



Ngày hôm sau là ngày mồng hai Tết, chúng ta không cần đi chúc Tết. Lúc chiều, bạn hồi trung học của Giang Ly — Hàn Kiêu tìm đến chơi.

Hàn Kiêu cùng Giang Ly hàn huyên một chút, nói tình hình gần đây của mấy người bạn, sau đó ba người thấy chán, liền rủ nhau ngồi trên thảm chơi đấu địa chủ*

* giống như chơi tiến lên ở bên mình á, có điều luật chơi có hơi khác thì phở.

Ấn tượng của ta đối với Hàn Kiêu rất tốt, con gái bình thường có ai lại chán ghét soái ca thẹn thùng bao giờ. Ta nắm chặt mấy quân tú lơ khơ, vừa đánh bài, vừa tùy tiện nói chuyện với Hàn Kiêu, hỏi vài chuyện linh tinh.

Giang Ly ra hai con Át, ta hào phóng vung ra hai con 2, vừa thuận miệng hỏi Hàn Kiêu: “Hàn Kiêu, ngươi có bạn gái chưa ?”

Hàn Kiêu đỏ bừng mặt, cúi đầu đáp: “Không có.” ( bợn này còn giống tiểu thụ hơn là TVP, oa ha ha, ta cũng hủ ghê ta )

“Bom.” Giang Ly không chút khách khí đập lên mặt hai con 2 của ta bốn con 5. ( tứ quý ?)

Ta bởi vì một phát bom nên phân tâm, nên mới không đầu không cuối hỏi một câu: “Vậy ngươi có bạn trai chưa ?” Nói xong ngay cả bản thân cũng cảm thấy 囧, ta đang nói cái gì thế này…

Quả nhiên, soái ca Hàn Kiêu mặt càng thêm đỏ, hắn lắc đầu, ù ù cạc cạc liếc nhìn ta.

Giang Ly đen mặt, lạnh buốt nói: “Quan Tiểu Yến, ngươi đừng có quậy.”

Ta không phục, có bom thì giỏi lắm sao? Vì vậy ta tài đại khí thô vung ra bốn con K, lão nương còn phải sợ ngươi hay sao !

Giang Ly quét mắt nhỉn ta, hai tay lật ra con bài còn úp…Hắn còn dư hai con Vương. (joker chăng = = )

“Ngươi thua.” Giang Ly vừa nói, vừa vươn tay nhanh nhẹn dính một tờ giấy lên trên mặt ta, cho đến lúc này, đây đã là tờ thứ năm rồi.

Ta cảm thấy, sở dĩ ta thua, không phải là bởi vì ta ngốc, mà là do vận khí của Giang Ly quá tốt.

Ta ném xấp tú lơ khơ trong tay lên mặt thảm, nói: “Không chơi nữa, chẳng vui gì cả. Hàn Kiêu, ngươi kể chút chuyện hồi các ngươi học trung học đi.”

Hàn Kiêu cười nói: “Hồi trung học có rất nhiều chuyện, ngươi muốn biết chuyện nào ?”

Ta nghiêng mắt liếc nhìn Giang Ly, xấu xa nói: “Hay là kể mấy chuyện scandal tình cảm của Giang Ly đi. Giang Ly hắn bảnh bao như vậy, nhất định là hồi trung học có rất nhiều nữ sinh thích hắn a ? Có ai vụng trộm nhét thư tình cho hắn không vậy ?”

Hàn Kiêu nghĩ nghĩ, lắc đầu nói: “Hình như không có.”

Ta ngạc nhiên nhìn về phía Giang Ly: “Không thể nào, Giang Ly, ngươi kém như vậy sao? Nhớ hồi còn học trung học còn có người theo đuổi đấy, hơn nữa không chỉ một người nha.”

Giang Ly không thèm nói chuyện, bình tĩnh liếc xéo ta một cái. Ta rùng mình, không dám nói thêm nữa.

Lúc này, Hàn Kiêu mới thay Giang Ly giải thích: “Giang ca lúc đó rất được chú ý, chỉ là nữ sinh trong trường chúng ta không dám thôi.”

Ta toát mồ hôi, đã là thờinào rồi, còn cần thiết phải rụt rè