
ười Viêm Liệt, mỗi một câu nói trong mắt vẻ thất vọng liền tăng thêm
một phần.
Viêm Liệt cảm giác mình them đau lòng, không khỏi bắt đầu suy lại sai lầm của mình, nếu như mình lúc ấy cự tuyệt kiên quyết một chút liền sẽ
không phát sinh những chuyện về sau làm cho người ta không vui như vậy,
càng sẽ không làm cho Yên bị ủy khuất như vậy.
“Thật xin lỗi…. thật sự xin lỗi, lần sau nhất định không không có
chuyện như vậy xảy ra, Yên… em đừng đau lòng được không….anh biết sai
rồi, thật sự sai rồi, hôm đó cũng là anh quá xúc động, anh cũng không
phải là thật sự muốn cùng em chia tay, anh là muốn ở bên cạnh em,
nhưng là chuyện lần đó đối với anh là 1 đả kích rất lớn, anh biết mình
đối với chuyện tình cảm xử lý cũng không đủ dứt khoát, anh về sau sẽ
không…em đừng như vậy được không.” Tâm tình mấy ngày nay đè nén làm cho
hắn cảm thấy không thoải mái nhìn Bắc Đường Yên lẳng lặng như vậy, càng
làm cho hắn đau lòng, hắn ôm lấy Bắc Đường Yên cũng không trông nom hiện tại hai người thế nào, chỉ đem lời nói trong lòng mình đều nói ra.
“Yên… thật sự xin lỗi, tha thứ cho anh được không, đừng như vậy… về
sau em nói cái gì anh sẽ làm cái đó, anh sai rồi anh sẽ sửa, anh bảo
đảm.” (L: ài….nghĩ thế nào về nam chính đây…)
Viêm Liệt cảm nhận được Bắc Đường Yên trầm mặc, trong lòng run sợ chờ Bắc Đường Yên phản ứng, ngược lại Bắc Đường Yên chỉ là yên lặng nhìn
hắn, cũng không nói chuyện.
“Yên nói một câu được không, xem như anh cầu xin em, đừng có dùng
loại này ánh mắt này nhìn anh, chúng ta đã từng hạnh phúc như vậy vì cái gì bây giờ lại biến thành cái dạng này!”
“Anh thật sự quyết định về sau đều nghe lời của em?” Bắc Đường Yên rốt cục mở miệng, ánh mắt lại tràn đầy không tin.
“Thật sự…anh bảo đảm!” Viêm Liệt cũng không ngạo mạn quá nhiều, thậm chí giơ tay lên làm ra hành động định thề.
“Em có thể tin tưởng anh nhưng là… em mong đây là một lần cuối cùng,
Viêm Liệt… không để cho em thất vọng nữa, em là 1 người không có kiên
nhẫn, nếu như anh lại sai em nhất định sẽ không vui, và em sẽ không dám cam đoan mình sẽ làm ra những thứ gì.” Bắc Đường Yên giọng nói nghiêm
túc mà điên cuồng, nàng nhìn con mắt hắn, tựa hồ nghĩ thấu linh hồn của
hắn.
Kỳ thật chuyện vừa rồi xảy ra không phải là đại sự gì sở dĩ xúc động
như vậy rời đi là không muốn lưu mà bị nhìn nụ cười nhạo của Lăng Ngạo
Vũ, cô nàng kia có coi đàn ông ra gì đây.
Bất quá một người ở trên xe cảm thấy có chút cô đơn, vì cái gì người
nam nhân kia liền luôn gây vạ như vậy thật là làm cho người ta phiền
não, mà khi nàng đang nghĩ tới làm như thế nào trừng phạt cái con nhóc
ngu ngốc kia thì hắn lại vội vội vàng vàng chạy tới, sau đó là những câu nói kia.
Nàng kỳ thật vẫn là chưa tin hắn, bởi vì hắn quá trọng cảm tình, đối
với vấn đề tình cảm luôn không hạ quyết tâm đây là ưu điểm nhưng cũng là khuyết điểm, nàng chính là không thích có những nữ nhân khác vây quanh
bên cạnh hắn cho nên mới đi nói ra cái câu bao dưỡng kia, nàng ngược lại muốn nhìn một chút xem xem lời nói truyền đi về sau còn có kẻ nào không có mắt dám cùng Bắc Đường Yên đoạt người, hừ… lần trước chuyện Âu Nhược Nhã nếu như không phải là không muốn nháo lên to thật nhưng cần phải
làm cho mọi người biết nguyên nhân, giết gà dọa khỉ vẫn chưa đủ.
“Yên, em đây là đáp ứng sao? Chúng ta có thể lại cùng một chỗ ư?” Viêm Liệt không dám chắc chắn hỏi lại lần nữa.
“Chúng ta không phải là đang ở cùng một chỗ sao.” Bắc Đường Yên trêu
ghẹo hỏi ngược lại, trong ánh mắt mang theo sự trêu chọc, trong nháy mắt mặt trở nên linh động.
“Kia không giống vậy… chúng ta khi đó bởi vì hợp đồng mới cùng một
chỗ, em cũng không muốn cùng anh nói chuyện, lạnh như băng vậy.” Viêm
liệt hồi tưởng mấy ngày nay cảm giác, còn cảm thấy lạnh sưu sưu đây.
“Viêm Liệt cùng em cùng một chỗ không phải là đơn giản như vậy, điều
em cần là tình yêu, 1 tình yêu thuần túy không thể dính bất kỳ tạp chất nào, anh nghĩ cùng em cùng một chỗ, như vậy sẽ phải yêu em, chỉ yêu em, có thể vì em làm mọi thứ và thấy em làm bất cứ chuyện gì sẽ không hoài
nghi, thậm chí nói thẳng em muốn xung quanh anh thật sáng, em không
thích bất kỳ nữ nhân nào vây ở chung quanh anh, anh phải biết cự tuyệt,
biết hi sinh,… Viêm Liệt hợp đồng vẫn như cũ hữu hiệu, dựa theo yêu cầu
của hợp đồng, một năm sau em sẽ thả anh rời đi, nhưng là nếu như anh
muốn dùng danh nghĩa tình yêu ở lại bên cạnh em như vậy sẽ qua khảo
nghiệm của em, anh cũng sẽ phải biết cách hi sinh, bao dung, nếu như anh không qua thử thách, em là sẽ không đồng ý.”
“…” Viêm Liệt không nói gì thêm, tâm của hắn bị Bắc Đường Yên một
phen đảo loạn, hắn có thể khẳng định mình thích Bắc Đường Yên, muốn cùng nàng cùng một chỗ, nhưng cũng không có nghĩa là hắn có thể bảo đảm hắn
nguyện ý dựa theo cách sống của Bắc Đường Yên, chuyện cả đời không ai có thể khẳng định được, hắn không biết mình có đạt tới yêu cầu của Bắc
Đường Yên hay không?
“Tương lai sẽ như thế nào…anh không thể bảo đảm, anh hiện tại chỉ có thể xác định anh thích em cho nên anh muốn thử xem, Yên…anh chỉ cầu xin em