XtGem Forum catalog
Lão Nhị Là Ông Chủ

Lão Nhị Là Ông Chủ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321931

Bình chọn: 9.00/10/193 lượt.

năng mà thôi, có lẽ hắn vì tránh sóng gió, hội đem tang vật trước giấu đi, chờ thêm một thời gian mới xử lý. Chỉ cần cảnh sát bắt được hắn trước, nhẫn có thể tìm trở về.” Anh cầm tay cô, trấn an cô.

“Thật vậy chăng?” Cô đột nhiên nhìn về phía anh, vẻ mặt hiện lên một tia hy vọng.

“Thật sự.” Anh gật đầu cam đoan.

Không ngờ cái kia đáng đánh cảnh sát lại mở miệng nói.“Nhưng là lấy tôi nhiều năm phá án kinh nghiệm……”

Hạ Tử Kình cằm căng thẳng, vẻ mặt lãnh liệt trừng hắn.

Cảnh sát bị anh làm cho sợ tới mức nhắm lại miệng, lộ ra một chút cứng ngắc biểu tình.

“Khụ!” Vị cảnh sát kia ho nhẹ một tiếng, sửa lời nói:“Tóm lại, nếu có phát hiện cái gì, cảnh sát sẽ liên lạc với cô.” Nói xong, hắn gật gật đầu, cùng đồng nghiệp rời đi.

Mọi việc tạm gác lại, thời gian trôi qua không ngờ gần ba tiếng đồng hồ.

Phàn Sở Ngữ đột nhiên ngẩng đầu, nhìn đồng hồ trên tường chỉ giờ, thế này mới đột nhiên từ trong bi thương bừng tỉnh.

“Thực xin lỗi, lão bản, tôi không biết thời gian đã trễ thế này.” Cô bởi vì anh suốt đêm ở bên cạnh mình, áy náy nói “Cám ơn anh đêm nay lo lắng cho tôi, còn có, thực xin lỗi làm phiền anh nhiều thời gian như vậy. Anh nhanh về nhà nghỉ ngơi, tôi đã không có việc gì. Lại cám ơn anh đã hỗ trợ, cám ơn anh.” Nói xong, cô hướng anh khom người chào thật thấp.

Hành động của cô thật sự khiến cho anh buồn cười. Nhưng Hạ Tử Kình lúc này ngay cả mỉm cười đều cười không được, thầm nghĩ đem cô kéo vào trong lòng, dùng sức ôm lấy cô, làm cho cô từ nay về sau dựa vào anh.

Đương nhiên, anh chỉ dám nghĩ mà không dám động, miễn cho cô nghĩ anh là sắc lang, giậu đổ bìm leo.

Trước khi cô thật sự hiểu tâm ý của anh, anh phải nhịn mới được.

“Đi thu thập hành lý.” Anh nói với cô.

Cô kinh ngạc nhìn anh, vẻ mặt khó hiểu cùng ngạc nhiên.

“Trong nhà loạn thành như vậy, hơn nữa mới bị người lạ xâm nhập, tôi không yên lòng, không thể cho em buổi tối lại ở nơi này.” Anh không chuyển mắt nhìn cô nói, biểu tình là thật sự nghiêm túc.

“Tôi không ao……” Cô mở miệng nói, lại lập tức bị anh ngắt lời.

“Nhưng là tôi có. Đi thu thập hành lý, không cần tranh cãi với tôi, đêm nay hai chúng ta đều mệt mỏi.” Anh kiên định nói.

Phàn Sở Ngữ vốn đang định nói cái gì nữa, lại nghe thấy anh nói “Mệt mỏi” hai chữ liền đem miệng nhắm lại, thỏa hiệp gật đầu, xoay người đi trở về phòng thu thập hành lí đơn giản để qua đêm ở bên ngoài.

“Lão bản, tôi xong rồi.” Cô đeo một cái túi màu cà phê đi ra phòng khách, phát hiện anh đã thay cô sửa sang lại phòng khách một chút.“Lão bản, anh không cần làm như vậy.” Như vậy sẽ làm cô cảm thấy ý tứ thật không tốt.

“Thuận tay dọn một chút mà thôi.” Anh hiền hoà nói.“Có thể đi rồi?”

Cô gật đầu.

Vì thế anh thay cô khóa cửa lại, đưa cô đi theo anh, đi về hướng tương lai của hai người.

Phàn Sở Ngữ không nghĩ nhiều lắm, lão bản muốn cô đi thu thập hành lý, không cho cô ở tại nhà mới bị trộm, cô cho rằng lão bản hẳn là muốn cô đến khách sạn ngủ một đêm, cho nên cô ngay cả kem đánh răng, bàn chải đánh răng, khăn mặt, đồ dùng linh tinh cũng không mang, chỉ mang theo quần áo để tắm rửa cùng đơn giản bảo dưỡng phẩm, đồ trang điểm liền xuất môn.

Trên thực tế, lúc ngồi trên xe anh, cho đến trước xe dừng lại, cô đều không có cái suy nghĩ khác.

Kết quả, cô không nghĩ tới, lão bản nhưng lại đem cô về nhà anh?

Đứng ở trước nhà lão bản, đầu cô tựa như tràn ngập một đống trắng đen lẫn lộn, choáng váng.

“Tiến vào nha! Đứng ở cửa làm cái gì?” Đã đi vào phòng khách Hạ Tử Kình dừng lại cước bộ, quay đầu lại nói với cô.

“Lão bản, tôi cảm thấy như vậy có điểm không ổn.” Cô nhìn anh, có chút gian nan mở miệng nói.

“Làm sao không ổn?” Anh ung dung nhìn cô hỏi.

“Cô nam quả nữ ở cùng một nhà.”

Hạ Tử Kình thiếu chút nữa cười đi ra.“Em là sợ tôi sẽ xâm phạm em sao?” Anh nhướng mày.

“Tôi không có ý này.” Cô lập tức nhíu mày, trả lời.

“Như vậy, em sẽ xâm phạm tôi sao?” Anh hỏi cô.

Cô đột nhiên trợn to hai mắt, dùng sức lắc đầu, đồng thời nghiêm túc thề: “Tôi sẽ không làm việc như vậy.”

“Một khi đã như vậy, cũng nên tiến vào, đều sắp hai giờ, chẳng lẽ em muốn tôi khởi động xe đưa em đến nơi khác ở một đêm sao? Như vậy đến khi quay lại trời đã sáng.”

Phàn Sở Ngữ giật mình sửng sốt một chút, phản xạ cúi đầu nhìn đồng hồ.

Thật sự sắp hai giờ, làm sao có thể?

Nhưng là ngay cả như vậy, cô thật sự sẽ như vậy ở tại nhà của lão bản sao? Bỏ qua một bên cô nam quả nữ chuyện này không đề cập tới, lão bản nhưng là có rất nhiều hồng nhan tri kỷ đối với anh có ý đồ, mỗi người đều mơ làm Hạ phu nhân, làm vợ anh, cô là thư ký nếu không thận trọng từ lời nói đến việc làm, khó bảo toàn sẽ không bị hiểu lầm cho rằng là hồ ly tinh, trở thành mục tiêu công kích của mọi người.

Tục ngữ nói đúng, họa thì nhiều mà phúc chả có bao nhiêu, đêm nay trong nhà tai họa thực rõ ràng là cái thứ nhất, cái thứ hai kia sẽ không là tự dưng bị cuốn vào cuộc chiến của những hồng nhan này đi?

Tuy nói họa vô đơn chí, nhưng có thể tránh, ai không muốn tránh nha?

Xem cô vẫn là vẻ mặt mày nhíu chặt, do dự, bộ dáng bước đ