
ng bất động. Rồi sau đó khi nàng có thể cử động ,thân thể
mãnh
khảnh bắt đầu không tự chủ được mà run rẩy.
“Ta sợ nhất nghe ngươi nói những lời
này.”Nàng lẩm bẩm tự nói, hai tay thật chặt vòng ôm quanh
thân mình như
muốn khắc chế trận run rẩy kia của bản thân .
Có ân báo ân, có cừu oán báo oán. Khi
nàng đích thân thi hành nhiệm vụ mà Trầm Khoan đã giao phó hắn
có thể
hay không vô cùng mà hận nàng, cho dù chết đi, cũng sẽ hóa
thành quỷ tới lấy mạng nàng ?
“Băng Nhi đừng sợ, cõi đời này ta không nghĩ nhất chính là
thương tổn ngươi…”Ngữ khí của hắn vẫn lộ ra bộ dạng
vô cùng mị hoặc, cực kỳ hận giờ phút này thời điểm vẫn chưa
tới để thoát khỏi những khóa sắt trên người này, hắn nghĩ chỉ muốn ôm chặc lấy
nàng, ôm lấy khuôn mặt mỹ lệ của nàng, lấy nụ hôn một lần lại một lần mà vuốt
ve lên ở giữa đôi mi thanh tú như liễu của nàng.
Băng Nhi ngẩng đầu nhìn của hắn, trong
ánh mắt đầy rẫy lo lắng. Hai tay của nàng ôm ấp lấy thân thể,
giống như
là nghĩ muốn cho mình một chút ấm áp. Đứng ở ngoài ba thước
nhìn hắn,
lòng của nàng bị tội ác hành hạ đến mềm mại suy yếu, cơ hồ
nghĩ muốn
gục vào trong lồng ngực hắn.
Trong nháy mắt nàng không cách nào nghĩ đến việc gì nữa, việc
Trầm Khoan đã ra lệnh, việc nàng đến bên hắn bỏ
rơi hơn bảy mươi tánh mạng kia nàng đều không thể nhớ tới.
Nàng bây giờ
chẳng qua là chuyên chú mà nhìn hắn giống như trên đời này tất
cả nữ
nhân biết rõ mình không nên yêu nam nhân kia nhưng là vô lực
kháng
cự.
Hàn Chấn Dạ cũng nhận thấy được nàng
đang biến chuyển, đôi mắt trong suốt kia mang phần sợ hãi
cùng rung
chuyển .Hắn cảm thấy rung động cùng tức giận, không biết là
vì sao nàng
toát ra vẻ mặt như vậy?”Băng Nhi tới đây, cho ta xem rõ ràng
ngươi một
chút.”Thanh âm trầm thấp quanh quẩn ở trong địa lao, ôn nhu
hấp dẫn
nhất.
Nàng giống như là bị thôi miên, đi về phía trước một bước lại
một bước.
Thời gian cứ thế trôi qua .Đêm càng
khuya, Trầm Khoan chỉ sợ đã muốn tiến hành âm mưu kinh thiên
động địa,
nàng còn có bao nhiêu thời gian có thể trốn tránh thực tế
đây?Hai người đã rất gần, nàng không tự chủ được mà tiếp nhận lời kêu gọi của hắn,
đi đến phía trước. Cảm thụ ấm áp hơi thở của hắn ở bốn phía xung quanh, tự giác
mà nhích tới gần bên
hắn, nàng giống như là bị hắn ôm vào trong ngực. Nàng một tấc
đã đến gần hắn, bị ánh mắt của hắn làm cho điên đảo, giống như động vật dần dần
bất lực quên mất ý muốn phản kháng hoặc né tránh…
Khi nàng nhích tới gần, mùi thơm ôn nhu thoang thoảng chạm
vào mặt lay động trong ánh nến. Hắn nhìn thấy vết
thương trên da thịt non mềm của nàng, tròng mắt đen đột
nhiên nhíu lại,
cảm xúc vững như Thái Sơn trong nháy mắt biến mất, tràn vào
bộ ngực chính là sự tức giận cuồng nộ muốn giết người.
Trên hai gò má trắng nõn như ngọc có vết đánh nhàn nhạt ửng
đỏ, hắn liếc thấy nàng sau khi bị người tát mà lưu lại dấu vết.
” Vết thương này là sao ?chuyện gì xảy
ra? Là ai đánh nàng?”Thanh âm của hắn bị đè nén, trầm thấp
thấm vào lòng người, cái người thương tổn nàng kia, chính là nguyên nhân nàng sợ
hãi
như vậy sao?
Băng Nhi động tác khựng lại, bị giọng
nói tràn đầy nguy hiểm của hắn thức tỉnh. Nàng ngẩng đầu
lên, vẻ mặt
mộng ảo ban đầu dường như biến mất, ở dưới ánh nến nhàn nhạt
nhìn hắn,
vẻ mặt chuyên chú giống như là lần đầu tiên nhìn thấy hắn.
Ánh mắt của hắn đầy dẫy tà ý khó tả, dù là bị trói ở trên tường,
vẫn là vận sức phát ra sát khí. Nàng giờ phút
này sẽ không chút nào hoài nghi, hắn là nam nhân đáng sợ đến
nhường nào.
Hàn Chấn Dạ con của ma giáo đáng sợ
nhất, sau khi nàng thi hành nhiệm vụ thì hết sức nhanh chóng
mà trốn đi, tuyệt đối không nên cùng hắn có dính dấp quá sâu. Tất cả mọi người
sẽ
bị Trầm Khoan tàn sát. . .
“Ngươi đừng sợ, cho ta biết tên của hắn ta sẽ giúp ngươi thật
tốt hồi báo hắn.”Hàn Chấn Dạ khóe miệng kéo nhẹ,
âm điệu không hề mềm nhẹ nữa ngược lại tràn đầy thị huyết ma
tính.
Trong mắt của hắn tàn nhẫn, không khỏi
để cho Băng Nhi nhớ tới chuyện sắp sảy ra tối nay — trong
Thiết thành sẽ có một cuộc giết chóc, tất cả mọi người sẽ chết!
Nhớ tới Dã Hỏa, Băng Nhi tâm bỗng dưng
căng thẳng . Hai tay của nàng run rẩy, hồi tưởng đến vẻ mặt
ác độc của
Cừu kha, trong lòng của nàng có một thanh âm lớn đang hô
hoán. It nhất
nàng nên đi trước cảnh cáo Dã Hỏa một tiếng. Dã Hỏa lúc trước
rất chiếu
cố đối với nàng coi như là tỷ muội trong nhà ,nàng tại sao
có thể trong
lúc nguy cơ đang đến mà đứng đây khoanh tay đứng nhìn?
Đột nhiên phương xa truyền đến thanh âm đao kiếm giao chiến,tiếp
theo là thanh âm gào thét sợ hãi của mọi
người, thanh âm này ban đêm truyền tới càng thêm chói tai
kinh người.
Băng Nhi nâng lên khuôn mặt nhỏ nhắn mãnh liệt tái nhợt,
nhanh chóng xoay người sang chỗ khác.
“Xem ra những người đó đã động thủ.”Hàn Chấn Dạ cảnh giác
nhìn về phía cửa địa lao, chậm rãi đề phòng tròng mắt đen tràn ngập sát khí lạnh
.
Hắn biết điều một chút đợi ở trong địa
lao, chính là có ý muốn chờ, chờ đợi những người đó bắt đầu
hành động.
Mấy ngày nay hắn là bị trói ch