Ring ring
Lấy Nhầm Anh Chồng Nhiều Tiền

Lấy Nhầm Anh Chồng Nhiều Tiền

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322510

Bình chọn: 8.5.00/10/251 lượt.

mái, liền không hề nữa hỏi tới, đến một bên đổi lại khởi gia ở dùng.

Thay xong y phục, mỗi ngày đều có nước trái cây bưng đến trước mắt. Anh vừa uống, vừa nhìn cô vợ nhỏ muốn nói lại thôi lại không ngừng dùng dư quang khóe mắt liếc trộm hình dạng của mình, tựa hồ dường như có thiên ngôn vạn ngữ muốn nói.

Suy nghĩ không khỏi trở lại hôm nay cảnh tượng gặp mặt Xa Tinh Tinh, cô vẫn như một loại xinh đẹp, một loại cường thế, thậm chí hơn mấy phần mùi vị người gây sự.

Xa Tinh Tinh thành công dùng mấy câu nói từ trong tay của anh lấy được chức vị trọng yếu, đối lập Hàn Ngữ trước mắt, ngay cả muốn cùng anh nói một câu cũng do dự liên tục, cất bước không tiến, đủ thấy trong lòng, anh cũng không phải là người câu thông tốt, anh không phải là có chút bạc đãi cô?

“Em có việc gì muốn nói với tôi?” Hướng Kình dứt khoát hỏi trước, không hiểu làm sao mà cô lại tiến thoái lưỡng nan.

Hàn Ngữ âm thầm cả kinh, nhớ đến toàn bộ những câu cô muốn hỏi nhưng không thành lời, cô làm sao vậy?

Diện mạo Xa Tinh Tinh trông thế nào?

Cô ấy và anh tách ra, có phải còn muốn quay lại cùng ngươi hay không?

Anh còn yêu cô ấy không?

Những lời này, toàn bộ buồn bực ở trong bụng, cô chỉ có thể lựa chọn phương thức uyển chuyển mở miệng, tránh không mạo phạm quá mức trực tiếp đến anh, cũng thương tổn mình rồi.

“Hướng Kình, mẹ nói với em, anh trước kia có một bạn gái còn sắp bàn hôn sự?”

Chân mày Hướng Kình không thể nhận ra nhíu lại, cũng bởi vì vấn đề của cô.

Mẹ nói với nàng chuyện Xa Tinh Tinh? Điều này đại biểu cái gì?

Không hề đề cập tới Xa Tinh Tinh mà đến chuyện công việc, anh giống như thoải mái mà trả lời: “Đúng vậy a, bất quá kia cũng là chuyện một năm trước rồi, em sẽ không nghĩ quá nhiều chứ?”

“Dĩ nhiên không.” Nghe thấy lời này, trong lòng Hàn Ngữ sống khá giả hơn chút ít, rồi lại không khỏi muốn biết địa vị mình ở trong lòng anh. “Vậy anh ban đầu cùng em kết hôn, là bởi vì cảm thấy cưới ai cũng không có sai, mới đáp ứng đám hỏi đấy sao?”

“Mẹ nói như vậy với em?”

Thấy được gật đầu thừa nhận, Hướng Kình cười lạnh ở trong lòng, ngoài mặt vẫn bất động thanh sắc trả lời, “Không, kết hôn với em rất đúng, tôi cảm thấy rất tốt.”

Lời này thật ra thì cũng không tính là khẩu thị tâm phi.

“Thật?” Hàn Ngữ thở phào, vỗ trước ngực thở ra một ngụm đại khí, “Chúng ta có thể thử làm một đôi vợ chồng chân chính hay không?”

“Vợ chồng chân chính?” Lời này làm bụng dưới của Hướng Kình căng thẳng, bản năng phản ứng nam tính anh cũng không cách nào khống chế, huống chi Hàn Ngữ quả thật thoạt nhìn tương đối mỹ vị ngon miệng.

“Em em em. . . . . . Ý của em không phải là. . . . . . em là nói cũng thế. . . . . .” Hàn Ngữ vừa nhìn cũng biết anh hiểu sai rồi, vội vội vàng vàng giải thích, lại nói được lắp bắp, mặt đỏ rần. “Em chỉ là muốn nói, anh có thể thử yêu thích em hay không, sau đó chúng ta có thể từ từ bồi dưỡng tình cảm giữa vợ chồng. . .”

“Tôi quả thật rất ưa thích em.” Về phần có phải cô muốn cái kia hay không... Thích, anh không muốn đi tra cứu, “Về phần bồi dưỡng tình cảm, còn nhiều thời gi¬an, không có gì lo lắng hay không?”

“Em thật yêu thích tôi?” Hướng Kình tùy tiện nói một câu, rất dễ dàng liền làm cho tim Hàn Ngữ đập thật nhanh. “Vậy . . . Anh có thể ôm em một cái không?”

Sau này cô lại có thể hay không bị miệng rộng ăn hết sao? Nếu anh hào phóng thừa nhận đối với cô là cảm giác thật tốt, cô mới dũng cảm đưa ra yêu cầu này: van xin nhiều một chút, cô gái này là vợ anh, một điểm thân mật nhỏ nhỏ, không nên coi là quá đáng.

Nhìn bộ dạng Hàn Ngữ xấu hổ, bàn tay to của Hướng Kình đã sớm không khống chế đưa tới, đem hình dánh mảnh mai của cô ôm vào lòng, thân thể hai người phù hợp ngoài ý muốn, để cho anh ôm đều không nỡ buông tay.

Ngay cả như vậy, anh vẫn tự nói với mình lần nữa, có mỹ nữ ai không thích ôm, huống chi anh ôm Hàn Ngữ là thiên kinh địa nghĩa, nếu muốn nói tới tình yêu... Phong hoa tuyết nguyệt, cũng còn quá sớm.

Lường trước Hàn Ngữ cũng không vì vậy thỏa mãn, nàng lấy ra dũng khí bình sinh lớn nhất nói: “Hướng Kình, anh có thể hôn em một chút không?”

Cái yêu cầu này trực tiếp mà trầm trọng đánh trúng Hướng Kình, làm cho anh không biết làm như thế nào cho phải, đánh sâu vào nội tâm cơ hồ muốn cho anh liều lĩnh đáp ứng yêu cầu của cô. Trong ngực thân thể mềm mại tràn đầy hương thơm, yêu cẩu mập mờ như thế, anh nếu nhịn được, chính là thánh nhân.

Hướng Kình cúi đầu hôn môi của Hàn Ngữ, lấy ra lực ý chí cuối cùng, lướt qua liền ngừng lại, nếu không anh sợ vào sâu hơn, hai người sẽ không khống chế được gây nên khói lửa.

Song, cứ hạ xuống nhẹ nhàng như vậy, Hàn Ngữ đã say mê rồi.

Hướng Kình thật thích cô, thật ôm hy vọng đối với tương lai hai người sao? Mà cô, có thể vì nụ hôn này, gi¬ao ra hết thảy.

Thân thể ôm nhau không có buông ra, cứ như vậy chặc chẽ liên kết , nhưng là trong tâm hai người suy nghĩ lại có khoảng cách thiên soa địa viễn.

Có trượng phu thương yêu, Hàn Ngữ mỗi ngày cũng là cười mị mị , song cô không biết, một cơn bão táp bao phủ Hướng gia dần dần đã tới, mà đến nhanh đến nỗi làm cho cô ứng phó