
cô gái của mình cảm thấy vui thích. Khuôn mặt của người dưới thân mê loạn mà say mê, hoàn toàn thỏa mãn nam tính kiêu ngạo của anh, càng làm cho cô trầm luân khi anh đi vào bên trong.
Đêm nay, là thuộc về những người yêu nhau, trong phòng hơi thở triền miên, ở trong lòng hai người, cũng ấn xuống những dấu vết không thể xóa hết.
Ngày hôm sau, Hướng Kình từ trong giấc ngủ trầm luân tỉnh lại, cảm thấy người bên cạnh quấy nhiễu, Hàn Ngữ ưm một tiếng lăn vào trong lồng ngực của anh, làm cho anh cảm thấy vô cùng thỏa mãn.
Cô thể ôm lấy người mình yêu rời giường, cảm giác thật sự là quá tuyệt vời! Anh cố gắng mở mắt ra nhìn vợ mình, hôn vào má nụ hôn ngọt ngào buổi sáng, chòm râu mới nhú ở trên làn da mịn màng của cô in lại nhiều dấu ấn hồng nhạt, làm cho cô lại ngứa.
"Không cần!" Cô vẫn từ từ nhắm hai mắt, chỉ có thể vô lực cười ha ha, đêm qua anh tình cảm mãnh liệt, thật sự là lấy mất đi rất nhiều sức lực của cô.
"Anh lại rất muốn, em làm cho anh đợi lâu như vậy, bậy giờ phải bồi thường." Anh làm chuyện xấu gãi cho cô buồn, nhìn thân thể mềm mại trắng muốt đang giãy dụa, khuôn mặt ngọt ngào nhỏ nhắn cười đến đỏ bừng, anh liền có tư tưởng xấu nhiều hơn.
Cả người Hàn Ngữ như nhũn ra, cần phải dâng nên nụ hôn xin tha thứ, hai người ở trên giường đùa vui ầm ĩ một thời gian, cô mới bị chồng ôm vào trong phòng tắm, tiếp theo một màn tắm sớm cảnh xuân vô hạn.
Đợi bọn họ rửa mặt xong, ra khỏi phòng tắm, đã gần đến giữa trưa, hai người bụng đều đói kêu thì thầm, ăn ý nhìn nhau cười.
"Đi thôi." Hướng Kình dắt tay cô, cùng nhau đi khỏi phòng, đi vào phòn khách thì bị người trong phòng khách làm hoảng sợ.
"Mẹ?" Hướng Kình trước tiên giật mình "Mẹ đã trở về?"
Hướng mẫu cười như không nhìn chằm chằm vào bộ dạng thân mật của hai người. "Đúng vậy, mẹ đã ngồi ở trong này từ sáng sớm, không thể nghĩ hai con ngủ dậy thật muộn."
Lời vừa nói ra, Hàn Ngữ lập tức đỏ mặt, ý tứ không tốt ra sau lưng chồng trốn, mà thân là đàn ông Hướng kìn bị mẹ trêu trọc như vậy, chỉ có thể giấu sự xấu hổ trước mặt mẹ, nói lảng sang chyện khác.
"Mẹ, con nhớ rõ tuần sau mẹ mới về!"
"Chuyến bay đã thay đổi giờ, con quên rồi sao? May là mẹ đã thông báo với lão Ngô, sớm biết là con không đáng tin." Hướng mẫu làm bộ thở dài: "Chuyến đi này là do con sắp xếp, đã có thay đổi mà con chũng chẳng quan tâm."
"Hướng Kình sắp xếp?" Hàn Ngữ nghe thấy điểm mấu chốt, bỏ qua ngượng ngùng, từ sau lưng Hướng Kình đi ra, buồn bực hỏi mẹ chồn: "Mẹ, sao lúc trước không phải mẹ bảo là xuất ngoại cùng bạn bè....."
"Cái này con nên hỏi Hướng Kình, có người tài trợ ra nước ngoài du lịch lại không nói rõ, ta đây là mẹ chồng lại không biết xấu hổ vạch trần?" Vì chờ bọn họ rời giường, bà đã đói bụng từ lâu, không dạy bảo tốt đứa con ngạo mạn này sao được?
Hàn Ngữ lập tức nghi ngờ nhìn về phía chồng mình, thấy anh lảng tránh ánh mắt của cô, cô lại vòng đến trước mặt cùng anh tiếp xúc, nhưng anh lại lập tức rời đi, khuôn mặt cương nghị cũng hơi ửng đỏ.
Cô thế này đã hiểu, anh mốn cùng cô ở một chỗ bồi dưỡng tình cảm đac tốn một khoản khá cao. Nhưng mà sự thật chứng minh chiêu thức của anh thậy hữu hiệu, tình cảm hai người đột nhiên tăng mạnh, nếu anh không giơ ra một chiêu lớn thế này, không biết bọn họ còn giằng co bao lâu.
Cô lập tức kiễng mũi chân, tới gần bên tai anh thấp giọng nói :"Đứa ngốc, em sẽ không tức giận! Anh dụng tâm như vậy, em cảm động còn không kịp."
"Thật sự?" Anh lập tức quay lại, xấu hổ vừa rồi tan thành mây khói.
"Thật sự." Cô thiệt tình cười: "Anh thông minh như vậy, không chỉ để co hai chúng ta có thời gian hòa giải, cũng xúc tiến việc bồi đắp tình cảm với mẹ, có gì đáng trách chứ?"
Đúng vậy, từ nhỏ đến lớn, cơ hội Hướng Kình cho mẹ du lịch xuất ngoại, đại khái cũng chỉ một lần như vậy, ngay cả anh cũng không nghĩ ngày mẹ mình về gần như vậy, anh thật cảm ơn ông trời đã an bài cho anh và Hàn Ngữ gặp nhau, làm cho anh rốt cục chiếm được ước mong thiên luân chi lạc.
Ba người trong phòng khách biểu lộ ý cười, một loại không gian thân mật cùng ấm áp ngập tràn trong lòng nhau, không cần phải nói.
"Con đi nấu cơm trưa." Hàn Ngữ thật có lỗi cười: "Mẹ nhất định đói bụng lắm!"
"Hàn Ngữ!" Hướng mẫu đột nhiên gọi cô lại, biểu hiện có chút không được tự nhên. "Cái kia..... Về sau công vệc nấu ăn, liền giao cho Phùng tẩu đi! Trước kia mẹ..... Ai, ra lệnh cho con những chuyện vặt vãnh, là mẹ không tốt, con cũng mẹ cũng có điểm quá khích...... Tóm lại, con không cần bận rộn......."
Nghe mẹ chồng nói một phen lộn xộn, Hàn Ngữ vội vàng mở miệng nói: "Mẹ, không phải mẹ thích đồ ăn con nấu sao?"
"Đương nhiên thích!" Hướng mẫu không cần nghĩ ngợi trả lời, "Là Phùng tẩu không ở đây mẹ mới nói, con nấu cái gì cũng ngon hơn, chăm sóc sức khỏe tốt, có đôi khi Phùng tẩu nấu đồ ăn rất nhiều mỡ, ăn vào thấy ngấy........
Hướng Kình cũng thêm vào: "Đúng vậy! Hàn Ngữ, tài nấu ăn của em không phải là kém, anh mỗi lần trở về đều ăn sạch mỗi một hạt cơm mới bằng lòng."
Cái này đúng rồi, Hàn Ngữ cười ngọt ngào: "Mẹ, nấu ăn cho gia đình là con tự nguyện, hơn nữa con