
bộ dáng mặc người xâm phạm, chịu
đựng bị khi dễ, đột nhiên tỉnh táo lại, anh đang làm cái gì? Anh muốn
phụ nữ, khi nào thì cần phải ép buộc phụ nữ phải thuận theo mình? Anh
nhất định là bị cô chọc giận đến điên rồi, cho nên mới mất hết lý trí
làm ra những chuyện điên cuồng như vậy………….
Bất chợt cảm giác anh rời khỏi thân thể của mình, Thích Vi Vi mở to mắt, thì thấy
anh đã ngồi dậy, đứng bên cạnh ghế sô pha nhìn chằm chằm mình, thân thể
nhịn không được vẫn còn run rẩy một chút, dùng tay che chắn thân
mình………….
Nhìn thấy cô kinh hoảng như thế, Uông Hạo Thiên biết mình đã dọa cô sợ hãi, anh cũng không hiểu được vừa rồi tại sao mình lại làm như vậy? Xoay người bước
ra khỏi cửa, lái xe rời khỏi biệt thự, anh cần yên tĩnh một chút.
Thích Vi Vi
nhìn thấy anh rời đi, nghe cửa đóng “ầm” một tiếng làm cho cô giật mình, vội vàng đứng dậy, cầm lấy quần áo bỏ chạy lên lầu, đóng cửa lại, phải
dựa vào trên cửa, chậm rãi ngồi xổm xuống, lên tiếng khóc lớn, thiếu
chút nữa, chỉ một chút nữa thôi, cô đã ***, tuy rằng cô biết giờ phút cô nhận tấm chi phiếu đó, cô đã bán chính mình, nhưng khi thật sự đối diện với tất cả mọi việc, cô lại không có dũng khí…………..
Uông Hạo Thiên trực tiếp lái xe một mạch trở về căn nhà mà mình vẫn thường ở.
“Thiếu gia, cậu đã trở lại.” Người hầu trong nhà nhìn thấy anh, vội vàng chào hỏi.
Sắc mặt anh
khó coi, hoàn toàn không để ý tới bọn họ, lập tức đi lên lầu trở lại
phòng ngủ, đứng trước cửa sổ sát mặt đất, lấy một điếu xì gà từ trong
túi ra, ánh mắt chăm chú nhìn về nơi xa, nhẹ nhàng phun ra hít vào.
Anh không
biết tại sao hôm nay bản thân lại không thể khống chế được? Không hiểu
sao thái độ không sợ trời không sợ đất của mình khi gặp cô liền hoàn
toàn thay đổi, lại càng không hiểu được, bản thân sao lại dễ dàng bị cô
chọc giận hết lần này tới lần khác? Đến mức làm ra những chuyện khiến
người ta khinh thường đến thế?
Càng nghĩ
càng không hiểu được, tại sao cô hẹn hò với người đàn ông khác mà mình
lại phẫn nộ như vậy? Chẳng lẽ anh để ý cô sao? Không, chuyện này thật
buồn cười, làm sao có thể xuất hiện trên người anh, từ trước đến nay chỉ có phụ nữ để ý anh, khi nào thì anh để ý đến phụ nữ chứ?
Xem ra, anh thật sự cần bình tĩnh một chút, suy ngẫm thật kỹ, xem gần đây mình bị làm sao vậy?
Không biết đã qua bao lâu, Thích Vi Vi mới từ trong hoảng sợ khôi phục lại, đi vào phòng tắm rửa sạch thân thể của mình………..
Chậm rãi nằm yên lặng trên giường, nước mắt rơi âm thầm cả đêm, cô không ngừng tự
hỏi chính mình, nếu anh ta thật sự muốn chứng tỏ quyền sở hữu đối với
mình, vậy cô nên làm cái gì bây giờ? Cô có thể ngăn cản sao?
Kéo lê thân
hình mệt mỏi, cô chạy tới trường học, vẻ mặt tiều tụy cùng ánh mắt sưng
đỏ làm cho Đàm Tiếu Tiếu hoảng sợ, không phải hôm qua cô ấy đi hẹn hò
sao? Tại sao lại thành ra cái dạng này, lập tức giữ chặt cô, khẩn trương hỏi: “Vi Vi, cậu làm sao vậy? Có phải đã khóc hay không? Ai ức hiếp cậu?”
“Tiếu Tiếu, mình nên làm cái gì bây giờ? Làm sao bây giờ đây?” Thích Vi Vi giữ chặt Tiếu Tiếu, ủy khuất trong lòng mình cũng chỉ có thể tâm sự với cô.
Nhìn thấy cô khóc, Đàm Tiếu Tiếu biết là đã xảy ra chuyện nghiêm trọng, lôi kéo cô đi đến quán café gần đó.
“Vi Vi, cậu nói cho mình biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Có phải Hoàng Thiên Tứ, anh ấy…………..”
“Không, không phải anh ấy………..” Thích Vi Vi vội vàng ngắt lời cô.
“Vậy có phải là người đàn ông kia không?” Đàm Tiếu Tiếu lại hỏi.
“Ừm.” Cô gật gật đầu, nhìn chằm chằm bạn mình, sau đó hỏi: “Tiếu Tiếu, ngày hôm qua có phải có một người đàn ông rất tuấn tú, tên là Uông Hạo Thiên đến cửa hàng mua vật dụng hay không?”
“Vi Vi, cậu đang nói đùa gì vậy? Anh ta sẽ đến nơi này mua đồ sao? Tuy rằng mình thật sự hy vọng anh ta đến.” Nhắc đến tuấn tú đẹp trai, ánh mắt Đàm Tiếu Tiếu lóe lên hào quang.
“Cậu khẳng định không có sao? Có lẽ cậu hoàn toàn không có nhận ra anh ta?” Trong lòng Thích Vi Vi nghi hoặc, nếu anh ta chưa từng tới đây, tại sao lại biết mình đi xem phim.
“Làm ơn đi, mình mà không nhận ra anh ta sao? Huống chi, ngày hôm qua hoàn
toàn không có người lạ tới mua, đều là bạn học trong trường chúng ta ghé qua thôi, Tiểu Hà còn hỏi sao không thấy cậu, mình nói cậu đã đi hẹn hò rồi.” Đàm Tiếu Tiếu thuận miệng giải thích.
“Thật vậy sao?” Trong lòng Thích Vi Vi vẫn còn nghi ngờ một chút, vậy thì anh ta làm sao biết được.
“À,
mình nhớ ra rồi, tối hôm qua, trong lúc vô tình mình nhìn thấy một chiếc xe màu đen có rèm che đậu trước cửa, nhưng lúc đó mình cũng không để ý, chẳng lẽ chính là anh ta.” Đàm Tiếu Tiếu nói xong câu cuối cùng, giọng điệu như muốn hét ầm lên, cô không phải đã bỏ lỡ cơ hội chứ.
“Thì ra là như vậy.” Cô lập tức suy nghĩ cẩn thận, có lẽ anh ta đứng ở ngoài cửa nghe được
Tiếu Tiếu và Tiểu Hà nói chuyện, thật không biết có phải là ông trời cố ý đùa cợt mình hay không? Chứ sao lại trùng hợp như vậy?
“Đúng rồi, Vi Vi, tại sao cậu lại hỏi Uông Hạo Thiên?” Lúc này Đàm Tiếu Tiếu mới sực nhớ đến, chẳng lẽ bạn cô quen với anh ta? Không có khả năng nha.
Cô trầm mặc một chút