
y là đủ lắm rồi.
Anh vậy đấy, cứ mơ tưởng như thế nhưng rồi giờ đây em có lẽ sẽ không còn bé con ngày trước. Anh không biết có chuyện gì đã xảy ra với em nữa
nhưng nhìn đôi mắt vô hồn của em, tim anh đau đớn. Em có biết nụ cười và giọng nói chứa đầy hàn băng làm tim anh quặn thắt lại không. Anh cứ cảm tưởng những lời nói ấy như là những mũi kim độc đang đâm vào tim anh
làm tim anh rỉ máu, đau đớn đến mức anh tưởng chừng như sắp không thở
được nữa. Nhưng dù những giọt máu của anh có tràn ra ngoài thế nào, nóng thế nào thì nó vẫn không còn làm tim em ấm áp như xưa.
Anh rất sợ bé con của anh như thế này. Thà rằng em khóc nấc lên hay vỡ
òa đi chăng nữa, anh cũng cam tâm cho em khóc ướt cả áo nhưng nếu em cứ
thế này anh biết làm thế nào.
Anh không hề biết yêu là chịu nhiều đau khổ đến vậy. Cứ tưởng sẽ hạnh phúc lắm cơ chứ nhưng rồi lại thế này.
Anh vốn từ trước là kiêu ngạo và có chút lạnh lùng nhưng nhờ em cảm hóa
anh đã trở nên ấm áp và thay đổi nhưng chỉ là khi có em thôi đấy nhé !
Yêu em rồi anh dần hiểu ra nhiều điều và có nhiều cảm xúc hơn.
Bé con, anh mong em sẽ không chịu bất kì tổn thương nào nữa đặc biệt là
trái tim. Anh mong rằng em sẽ vẫn là bé con xưa kia, đáng yêu và dễ
thương. Anh mong em đừng đau đớn nữa bởi khi em đau thì trái tim anh
cũng đau lắm ! Anh và em đã cùng chung nhịp tim mất rồi.
Xin em hãy cho anh lén lút yêu em, dù là lén lút cũng được bởi anh yêu em nhiều quá rồi”
Quốc Anh cũng đã có những dòng bộc bạch trong sâu thẳm trái tim mà chưa ai biết.
“Tuyết Nhi, có những điều sâu thẳm trong trái tim anh muốn nói với em mà chưa nói được.
Anh đã yêu ngay từ lần đầu chúng ta gặp nhau thuở bé. Những cảm xúc ngây ngô và dễ thương đã khơi nguồn từ đấy !
Anh biết là em yêu Tấn Phong, anh biết điều này nhưng anh vẫn yêu em một cách chân thành và sâu đậm.
Anh đã luôn dõi theo em, bên em, làm điểm tựa cho em bao lâu rồi em có
biết ? Anh không đòi hỏi là sẽ được em ban phát bất kì thứ gì cả, anh
chỉ mong được gần em, thế là đủ.
Anh không biết tại sao em vẫn cứ yêu Tấn Phong mà không ngó ngàng đến
anh. Bao năm bên em là bao năm anh chịu đau khổ và yêu em trong lặng câm không nói được. Mỗi lần em khóc, mỗi lần em cười chưa bao giờ vì anh
cả, tất cả chỉ vì Tấn Phong – người bạn thân của anh. Anh không trách
Tấn Phong vì tội cướp trái tim em bởi sự thật tim em tự bay đến bên ấy.
Tuyết Nhi, tại sao em luôn chỉ vì Tấn Phong và luôn dõi theo Tấn Phong
vậy, anh yêu em như thế mà em không ngó ngàng đến sao ? Trái tim anh đau đớn đến cùng cực. Con tim anh vì em qua năm tháng đã chịu nhiều tổn
thương đến nỗi anh sợ một ngày trái tim của anh có thể vỡ nát bất cứ lúc nào.
Đau đớn, một nỗi đau mà đến nỗi anh không khóc được ra bên ngoài, từng
giọt nước mắt cứ lặng thầm đi ngược vào trong. Con tim anh bị em, bị sự
vô tâm của em làm cho cho đau đớn, làm tim anh bị thương. Không phải chỉ là 1 mà là vô số, tất cả theo thời gian cứ càng ngày càng sâu thêm mà
chưa bao giờ lành lại. Nó luôn nhức nhối khi anh nghĩ về em.
Vì em mà anh trở về theo em. Anh không ngờ vì Tấn Phong em lại trở nên
ác độc và nhẫn tâm gây hại cho Ngọc Linh. Ngọc Linh vốn là cô gái yếu
đuối sao em lại làm hại ? Anh vẫn không tài nào tin được em vì tình yêu
mà lại như thế ? Có một điều anh tin em là em vẫn còn chút hiền lành như xưa bởi em cũng biết khóc trên đôi vai anh như ngày trước.
Tuyết Nhi, em có biết những điểm gì của em khiến anh thích không ? Đầu
tiên chính là nụ cười hiền dịu và đầy dễ thương của em, điều thứ hai
chính là tính cách của em : hiền lành và đoan trang vô cùng. Nhưng hình
như những thứ đó đã bay biến đi đâu rồi. Tất cả chỉ còn là nước mắt, đau khổ, sự thù hận, mù quáng trong tình yêu trong em.
Anh lặng thầm đau đớn trong bóng đêm và cô đơn. Trái tim bị ai đó nắm
chặt lại khiến anh nghẹt thở và anh khóc vì em. Anh không biết phải làm
thế nào để em có thể như xưa nữa Tuyết Nhi à ?
Giá như một ngày nào đó khi anh tỉnh dậy anh sẽ được em yêu, được nhìn
thấy em vui vẻ như trước đây thì đã hay rồi. Chỉ cần như thế thôi dù anh chết cũng cam tâm nữa.
Tuyết Nhi, anh yêu em một cách sâu sắc mà nồng nàn mãnh liệt. Tình yêu
của anh đã được nuôi lớn trong đau khổ nhưng anh tin rồi sẽ có 1 ngày em nhận ra anh yêu em thế nào để rồi em về với anh và làm cho anh hạnh
phúc. Anh tin là thế đó Tuyết Nhi.
Rồi sẽ có ngày trời thoáng đãng mát mẻ, muôn chim vạn vật vui vẻ và em
bên anh đúng không ? Rồi lúc đó chúng ta yêu nhau đúng không ? Anh tin
là có ngày như thế !
Tuyết Nhi, có 1 điều nếu có cơ hội được nói anh sẽ nói : “Anh rất yêu
em, yêu em chân thành và sâu sắc. Em sẽ yêu anh như vậy nhé !”
Mọi chuyện cứ
như thế mà càng ngày càng tồi tệ. Nếu nhìn theo cách nhìn người trong
cuộc ắt hẳn người này cũng oán trách và thậm chí là hận người kia nhưng
có ai nào biết nếu nhìn theo cách nhìn của người ngoài cuộc – một người
hiểu rõ mọi chuyện sẽ thoáng hơn nhiều.
Phải, thật sự ai cũng đau đớn nhiều lắm, trái tim ai cũng đã chịu rất nhiều tổn thương.
Tuy Tuyết Nhi là 1 đứ