
a
đây là lần đầu tiên của tôi...tôi hoàn toàn không biết nên bắt đầu từ đâu
tôi thật sự là hoàn toàn không biết nên làm như thế nào
tôi đã từng xem phim XXX, nhưng tôi không dám...
tôi cũng chẳng biết mình đang chần chừ gì nữa
chị ấy mở mắt ra, nhìn tôi ngạc nhiên: "Sao vậy?" tay đặt trên má tôi
"Tôi...tôi chưa bao giờ.... Tôi chưa làm lần nào.." mặt tôi đỏ lên, tôi ngại ngùng nói ra sự thật
chị ấy vuốt ve đôi vai tôi
và tôi ngại ngùng hết sức, nằm tụt người xuống một chút để che đi khuôn mặt mình, rồi ngồi dậy thở gấp gáp hồi hộp
chị ấy bị những cử động của tôi làm cho bất an "Sao vậy?"
"Xin lỗi !!!" Tôi cúi gằm xuống nói
"lúc nãy tôi thật sự có ý định muốn chiếm lấy em, nhưng đó chính là vì sự xuất hiện của anh ta làm tôi cảm thấy lo sợ.." Tôi vẫn cúi gằm xuống nói
chị ấy sát tới hôn lên má tôi: "Em không để ý điều đó đâu"
tôi hôn lại: "Nơi đây bắt đầu, nơi đây cũng là kết thúc" nói xong tôi bắt đầu khóc
chị ấy cũng khóc, chúng tôi nằm bên nhau, ôm chặt nhau và cùng khóc đến lúc ngủ thiếp đi mệt mỏi...
Bữa sáng của ngày hôm sau, chúng tôi cùng xuống tiệm ăn
chỗ ngồi cũ, những món cũ
bánh mì nướng dầy phết Sô cô la và bánh trứng cá hồi
chị ấy không nuốt một miếng nào...
sau bữa sáng, chúng tôi dắt tay nhau về ký túc nữ
"Em lên phòng thu xếp hành lý, tạm biệt" cô ấy buông tay tôi ra đi vào ký túc
tôi đi tới trước lôi tay cô ấy lại: "Ngày mai tôi đưa em ra ga nhé, được không?"
cô ấy gật đầu...đi khuất...
Chị ấy đi vào ký túc
Tôi vẫn đứng chỗ cũ
đầu óc tôi trống rỗng
tôi tự bảo mình, đây chỉ là một giấc mơ thôi
và chỉ cần chừng này là đủ để sau này tôi nhớ lại, tôi hồi tưởng và đủ để tôi thấy hạnh phúc
Trưa hôm sau tôi giúp cô ấy mang hành lý ra bưu điện để gửi về Đài Bắc
Lúc đó hầu như chúng tôi không hề trò chuyện
trừ cái lúc cô ấy đưa chai nước cho tôi bảo: "Vất vả quá, chai nước này anh uống đi"
dọn xong đồ....
Cô ấy: "Chìa khóa phòng ký túc em đã gửi lại bà quản lý rồi, em có thể sang phòng anh tắm nhờ không?"
Tôi gật đầu, xách túi giúp cô ấy, hai người nắm tay nhau đi về phòng tôi
và tôi vẫn còn trong trạng thái đầu óc trống rỗng...
lần này tôi cứ nắm tay cô ấy, không cần né tránh camera quan sát và cũng không đếm xỉa xem trong phòng quản lý có ai không nữa
và cứ đi như thế, đi thẳng vào.... chỗ phòng cảnh vệ bị giữ lại=.=
quản lý: "Ô ô này này, nữ sinh không được đi vào phòng nam sinh, nghe chửa?" cô ấy vội vã buông ngay tay tôi ra
tôi định thần: "Xin bác thông cảm, chị ấy là chị gái cháu, chị
ấy lên giúp cháu dọn đồ về nhà ăn Tết" - cô ấy quay ra cười với quản lý
quản lý: "Thôi được, được rồi, dọn đồ nhanh lên rồi mang chìa khoá lại đây nộp nhé, thôi lên đi!"
và đây là lần đầu tiên tôi cùng cô ấy đi thang máy...
trong thang máy, có một tấm gương rất to
chúng tôi nhìn bóng nhau trong gương, và cùng cười lên
"Một đôi tình nhân rất đẹp, phải không!" tôi đùa
"Rất đẹp...nếu như là quen anh sớm hơn từ hai năm trước..." nét cười biến mất trên mặt cô
tôi trầm mặc...cô ấy trầm mặc...
vào phòng, cô ấy mang quần áo đi tắm
căn phòng trống rỗng. Lần này không có máy tính để mở nhạc...
tôi ngồi bên cửa sổ, gió thổi qua, đầu óc miên man trống rỗng
không rõ đã bao nhiêu thời gian trôi qua...
tôi nghĩ, có lẽ cô ấy đã tắm hơi lâu
tôi trở ra gõ cửa buồng tắm, bỗng phát hiện buồng tắm không khoá
tôi nhè nhẹ đẩy ra...
cô ấy ngồi trên bồn cầu đậy nắp... khóc... trên mặt sàn toàn những giấy toilet vứt bừa
tôi đứng ở cửa buồng tắm, nhìn cô ấy
cô ấy cúi đầu khóc: "Giá như em gặp anh sớm, ngay từ hai năm trước... hay giá như em đừng quen anh..."
cô nói đi nói lại những lời nói ấy...
tôi đứng sững sờ ở cửa buồng tắm, tôi rất muốn đến an ủi em nhưng tôi không thể nào nhấc chân lên
vì tôi biết, nếu tôi bước tới một bước, có lẽ tôi sẽ rơi vĩnh viễn...
------
Nhưng tôi vẫn bước tới...
tôi ôm lấy em, hôn lên trán em, gạt nước mắt cho em
"Nào, ngoan, tắm đi nào!" tôi mỉm cười dịu dàng
rồi tôi khoá cửa buồng tắm đi ra...
tôi đứng ở ngoài, chờ rất lâu
tiếng nước, nghe nước chảy tôi mới quay lại cửa sổ, ngồi đần ra...
cô ấy tắm xong bước ra...
"Đến đây ngồi nhé!" tôi vẫy em
tôi cầm máy sấy thổi cho tóc em: "Có lẽ đây là lần cuối cùng..."
trong tiếng rì rào của máy sấy tóc, có tiếng nức nở
sấy tóc xong... tôi ôm cô ấy đứng rất lâu
nhấc hành lý, trả chìa khoá ký túc cho phòng bảo vệ
lên xe máy ra ga
cô ấy ôm tôi chặt... tôi cũng chạy xe chậm, chậm chậm nhưng rồi cũng phải tới ga
chúng tôi lưu luyến chia tay nhau
nhưng tàu hoả sắp tới rồi... cô ấy quay đi buông tay tôi
"Tạm biệt!"
Tất cả đã kết thúc rồi! Câu chuyện của tôi đã hết
Tôi vẫn cứ tự hỏi mình
Không phải là tôi rất yêu cô ấy ư? Vì sao chúng tôi trở nên như thế này?
Tôi không thể kết thúc như thế được
Tôi dừng xe máy lại, vội vã quay đầu xe về ga
Tôi không thể tìm thấy cô ấy trên sân ga... tô