Old school Easter eggs.
Lung Linh Như Nước

Lung Linh Như Nước

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324571

Bình chọn: 8.00/10/457 lượt.

c nhất thiên hạ mà còn là kẻ ác nhất thiên hạ nữa, hại người mà không lợi mình!" Xem ra mình quả thật nên buông cô ấy ra, cô ấy đã thích người khác, mình dây dưa đau khổ như vậy cũng nào có ý nghĩa gì? Có điều, vì sao trong lòng mình chỉ cảm thấy trống vắng như vậy?

"Anh, anh có nghe em nói không?"

"À, anh thấy có một đoạn mã không đúng, vừa rồi em nói gì nhỉ?"

Trình Mộc Vũ thở dài, "Đừng chỉ quan tâm đến công việc thế, anh cũng phải chú ý đến sức khỏe nữa". Bất kể thế nào thì sau khi nghe mình nói anh trai mình cũng sẽ không còn hi vọng gì với Âu Dương Ngâm nữa, cho dù anh ấy có thiện cảm với cô ta, đúng không? Xin lỗi anh. Cô ta tự nói với mình, nếu như là cô gái khác, chỉ cần anh thích thì có hao hết tâm tư em cũng phải tìm cách giúp được anh. Nhưng Âu Dương Ngâm thì không được, cô ta đã chà đạp tự tôn và kiêu ngạo của em gái anh, chỉ cần cô ta ở bên cạnh anh thì cơn ác mộng của em gái anh sẽ không thể chấm dứt được.



"Ngâm Ngâm, nếu sinh nhật anh Hiểu Bân mà em cũng dám vắng mặt thì ngày mai anh sẽ mời ban nhạc đến cổng bệnh viện Huệ Lợi cầu hôn xem em tránh né thế nào!" Hàn Hiểu Bân nói to trong điện thoại.

Âu Dương Ngâm khinh thường, "Có mỗi thủ đoạn ấy thôi à? Chẳng sáng tạo gì cả, gọi 113 là giải quyết xong ngay. Ngày mai em phải ghi hình, về nhà trang điểm xong có thể sẽ tới muộn một chút, anh thích quà gì để em mua nào?"

"Em trang điểm xong đi tới làm quà tặng anh được không?" Hàn Hiểu Bân liên thiên trong điện thoại, vị đại tiểu thư này mềm cứng không ăn, hắn đã mất lòng tin từ lâu rồi, có điều đã hơn một tháng không gặp cô nên hắn thấy rát nhớ. Đại khái là vì trời nóng nên bạn bè cũng ít tụ tập, một tháng nay hắn cũng rất hiếm khi thấy Trình Mộc Dương, cái máy kiếm tiền này lại đang khai thác sản phẩm mới gì đó chắc? Còn nữa, tối mai cũng có không ít má hồng đến, phải nghĩ biện pháp xử lý mới được, biện pháp tốt nhất chính là kéo cô em Âu Dương Ngâm này đến, thế là không phải đắc tội ai cả.

Âu Dương Ngâm ghi hình xong đi ra, nhìn thấy Phùng Phất Niên đứng chờ ở cửa trường quay, mấy người trong tổ làm chương trình đều mỉm cười hiểu ý tránh đi chỗ khác. Vì ai mà cuối tuần phó giám đốc Phùng lại đến đây đợi đến khi bọn họ ghi hình xong? Đây đã là một bí mật công khai của đài truyền hình. Là người đi ra cuối cùng, A Văn cười nói, "Hôm nay rất thuận lợi, Ngâm Ngâm của chúng ta không đành lòng để phó giám đốc Phùng phải đợi lâu".

Âu Dương Ngâm nói: "Ngâm Ngâm sợ lỡ mất bữa tối trong ánh nến của chú Văn và cô cô mà". A Văn và Trình Anh Chi dần dần kéo gần khoảng cách, điều này làm cho Âu Dương Ngâm cảm thấy vui vẻ từ đáy lòng, hai người bề trên cô thích và kính trọng, trải qua những đau thương khác nhau cuối cùng cũng có một bầu trời trong sáng.

"Có cần dẫn hai đứa đi theo hay không?" A Văn tỏ ra hào phóng.

"Cháu sợ cô cô không vui!" Âu Dương Ngâm tinh nghịch trả lời, "Cháu không muốn làm người thừa, phó giám đốc Phùng có muốn làm không?"

Phùng Phất Niên cười nói, "Đương nhiên là không".

A Văn vui vẻ đi trước, Phùng Phất Niên hỏi, "Muốn đi đâu ăn cơm?"

"Em có phải nhà tư bản đâu mà suốt ngày bóc lột anh thế? Hay là vì đài truyền hình không phát tiền ăn tối cho em nên phó giám đốc Phùng cảm thấy áy náy? Em ăn cơm sư huynh mời mai sao được?"

"Bao lâu anh mới gặp em một lần, em dạo này bận lắm à? Mỗi lần gặp là lại thấy em gầy hơn, Ngâm Ngâm, không phải em không hợp thủy thổ đấy chứ?" Phùng Phất Niên lo lắng hỏi, "Cho dù phải học tập và làm việc nhưng cũng không thể mệt mỏi đến mức suy sụp được".

"Hết mùa hè là ổn ngay mà. Không phải em không hợp thủy thổ mà là không hợp thời tiết, cứ đến mùa hè là lại thế, giảm béo chẳng phải càng xinh hơn sao, phó giám đốc Phùng?"

"Không được giảm béo!" Phùng Phất Niên trợn mắt nhìn cô, "Em còn được mấy lạng thịt chứ? Không hợp thời tiết, sao lại có cái bệnh quái dị như vậy? Chính mình là bác sĩ mà cũng không biết cách điều trị à?"

"Em là bác sĩ khoa tim mạch, sư huynh, lúc nào tìm cho em một chị dâu khoa nội để em nhờ chị ấy là được. Bác sĩ Hoàng lần trước không được sao?" Có lần cô ăn cơm ở nhà viện trưởng Lý, vợ ông vô tình nói đã giới thiệu cho Phùng Phất Niên một người, cô còn lén đến phòng khám bệnh nhìn mặt, đó là một cô gái rất xinh xắn.

Phùng Phất Niên không nói gì, sầm mặt đi ra ngoài. Âu Dương Ngâm chạy đuổi theo cười cầu tài, "Không thích người ta thì thôi, có gì mà giận, thua keo này ta bày keo khác. Tối nay em phải đến dự tiệc sinh nhật Hàn Hiểu Bân, lần sau mời sư huynh ăn cơm để xin lỗi vậy". Bọn họ đều như vậy, chỉ cần tiểu sư muội cười cầu tài là các sư huynh sẽ không còn giận nữa, thủ đoạn này trước kia cô vẫn dùng, bây giờ vô thức lại dùng đến.

Quả nhiên sắc mặt Phùng Phất Niên dịu xuống, "Không được uống rượu, về nhà sớm một chút, đi đường phải chú ý an toàn".

Âu Dương Ngâm gật đầu, hơi cảm động.

Phùng Phất Niên nhìn bóng lưng cô, không biết mình đã đi đến xe từ khi nào.

Khách quý chật nhà, lúc Âu Dương Ngâm đến thì buổi tiệc cũng vừa bắt đầu được một lát. Nhìn thấy cô, Hàn Hiểu Bân vui vẻ gọi cô cách mấy cái bàn, "Ngâm Ngâ