Old school Swatch Watches
Lười Thê Của Tổng Tài

Lười Thê Của Tổng Tài

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324673

Bình chọn: 9.00/10/467 lượt.

uy Nhã là như vậy đấy, tuy rằng miệng cậu ấy nói không, nhưng trên thực tế, cậu ấy vẫn là người rất biết săn sóc.

Cầm lấy hộp cơm, liền bắt đầu ăn, tuy rằng cơm đã nguội, nhưng canh vẫn còn nóng! “Hửm? Đây là cái gì?!” Y Thượng Tĩnh nhìn thấy mảnh giấy trên bàn làm việc, mở ra liền thấy, hóa ra là do Tiền Duy Nhã nhắn lại: Thượng Tĩnh, cơm đã mua về rồi đấy, nhưng cũng không phải do mình mua nha! Về phần là ai mua, mình trước mắt không nói cho cậu đâu! Hắc hắc! Nhớ là đêm nay nghỉ ngơi sớm một chút, nếu muốn chơi game, thì đừng chơi quá muộn! Đêm nay mình phải cùng Bình Tùng về nhà. HAP­PY WEEK­END!

Y Thượng Tĩnh cười nhẹ, đem mảnh giấy bỏ vào trong sọt rác.”Mình đã thật lâu không chơi game rồi!” Y Thượng Tĩnh vừa ăn cơm vừa nghĩ , “Mấy ngày trước bận quá, mà hai ngày… Aizz! Quên đi, con mẹ nó chứ mình nhiều chuyện như vậy để làm gì? Chuyện nhà bọn họ tự bọn họ giải quyết, hơn nữa, Phương Nhứ cũng đã không còn gọi điện thoại cho mình, ai biết tình hình của bọn họ hiện tại như thế nào?” Lại mở hộp cơm, “Duy Nhã nói cơm này không phải do cậu ấy mua, vậy thì là ai? Quên đi, lười suy nghĩ, tuần sau hỏi lại Duy Nhã là được rồi.”

Vừa đúng hai giờ, Y Thượng Tĩnh thực tự giác mà ngồi vào trước bàn làm việc của mình, bắt đầu tiếp tục công việc còn lỡ dở buổi sáng. Nhưng điều làm Y Thượng Tĩnh buồn bực là: Đã hai giờ rồi, Bùi Nhĩ Phàm sao còn chưa đến làm? Buổi trưa hôm nay không có lịch tiếp khách a! Chẳng lẽ anh ta cũng bắt chước trốn việc rồi? Chỉ là, không thể có khả năng này, Bùi phó tổng này được xem như là người cuồng công việc mà! Trước kia tăng ca, không đến 19 giờ không tan ca; hiện tại tốt hơn một chút rồi, nhưng vẫn là gần 18 giờ mới tan tầm; có khi buổi chiều phải gặp khách hàng, nhưng anh ta luôn có biện pháp trở về lúc năm giờ kém năm phút, sau đó tự mình ở lại tiếp tục tăng ca!

Y Thương Tĩnh nghĩ về lịch sử tăng ca từ sau khi đảm nhiệm chức thư ký của phó tổng có thể nói là một bộ Huyết Lệ Sử* a! Hơn ba năm, một người chưa bao giờ tăng ca, lập tức tăng ca đủ! Ai! Thừa dịp Bùi Nhĩ Phàm không ở đây, nho nhỏ nghỉ ngơi một lát, dù sao công việc này giống như một cái đường thẳng, vĩnh viễn không chừng mực! Hơn nữa chuyện này cũng không phải thực vội, có thể chậm rãi, vậy. . . . . .

*Huyết Lệ Sử: Quá trình lịch sử toàn máu và nước mắt…

“Thư ký Y, đem dự án mở rộng Thiên Thành vào đây.” Giọng của Bùi Nhĩ Phàm đột nhiên từ trong văn phòng truyền ra, khiến cho Y Thượng Tĩnh nãy giờ như đang đi vào cõi thần tiên hoảng sợ.

Hóa ra… hóa ra là anh ta ở đây à! Nhưng là, anh ta đã trở về từ lúc nào? Sao mình lại không biết? Chẳng lẽ là trong lúc mình đang ngủ?! Nếu quả thật là như vậy, thì mình bị sếp tóm gáy khi đang ngủ tại văn phòng rồi! Y Thượng Tĩnh bỗng nhiên có một loại cảm giác thực bi thương, trước kia trong giờ làm việc bị tóm, chuyện đó thì không còn lời nào để nói, nhưng đây là nhân lúc tan tầm mà vụng trộm ngủ lại tại văn phòng cũng bị bắt, có phải hay không rất… rất xui xẻo rồi! Chỉ là, Bùi Nhĩ Phàm hôm nay làm sao có thể trở về sớm như vậy? Trước kia, thời gian nghỉ ngơi giữa trưa, anh ta đều ra ngoài cùng Trương Giai Thành, hôm nay thế nào lại không như vậy nữa?

Y Thượng Tĩnh vừa nghĩ vừa lấy tài liệu ra, lề mề tiến vào, đẩy cửa ra, Bùi Nhĩ Phàm không ngẩng đầu lên, vẫn đang tiếp tục làm việc, mà Y Thượng Tĩnh cũng rất an phận đem tài liệu nhẹ nhàng đặt lên bàn, sau đó yên lặng xoay người.

“Thư ký Y!” Bùi Nhĩ Phàm cũng không có để bút xuống, chỉ là mỉm cười ngẩng đầu lên, “Gần đây trong công ty có một số lời đồn đãi về thư ký Y, không biết thiệt giả thế nào, chỉ hy vọng thư ký Y đừng vì những lời đồn đãi đó mà trễ nãi công việc; có người phản ánh với tôi, sáng nay thư ký Y đã đi hết một lượt qua tất cả các bộ phận trong công ty, rồi đều hỏi mọi người cùng một việc.”

Người nào mà lắm mồm dữ như vậy! Cư nhiên lại đi mật báo! Nhưng lúc mình hỏi thăm cũng không có biểu hiện rõ ràng như vậy a, vả lại trong công ty người biết mình cũng không nhiều, là loại người nào đã vụng trộm sếp cáo trạng vậy? “Phó tổng! Tôi cho là hành vi của tôi hôm nay cũng không có ảnh hưởng gì đến công việc của mình… những việc mà phó tổng giao phó, tôi đã làm xong rồi.” Y Thượng Tĩnh mỉm cười nói, “Hơn nữa, tôi chỉ đi làm quen với từng bộ phận trong công ty, cũng không phải là đi hỏi thăm cái lời đồn đãi không ra sao đó.”

Bùi Nhĩ Phàm cười cười: “Tôi chỉ là muốn nhắc nhở thư ký Y không cần vì việc tư mà làm ảnh hưởng đến công việc thôi.”

“Cảm ơn phó tổng đã nhắc nhở!” Y Thượng Tĩnh chợt nhớ tới lúc dùng cơm trưa anh ta có ngồi ở bàn gần đó, chuyện mình và Sử Lộc nói, anh ta hẳn là đã nghe thấy! Thế thì thật là… Nhưng, nhưng là cũng chưa chắc a, trong nhà hàng ầm ỹ như vậy, có thể là nghe không rõ. Nhưng mà khoảng cách gần như vậy anh ta không nghe thấy, thì chỉ có thể nói là thính lực của anh ta có vấn đề rồi! “Thật ra… Thật ra thì tôi với Sử Lộc chỉ là quan hệ bạn học, những lời đồn đãi trong công ty cũng không phải là sự thật!”

Kỳ thật Y Thượng Tĩnh đã nghĩ mãi mà không ra, trong công ty từ trên xuống dưới có cả ngà