Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Lưu Nguyệt Hàn Tinh

Lưu Nguyệt Hàn Tinh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323652

Bình chọn: 7.00/10/365 lượt.

n ngay, giờ không nói lời nào liền cùng nàng công kích tên kia. Đây thật sự là lần

đầu tiên hắn cùng nàng ở chung một trận tuyến, làm cho trong lòng Thiển

Thiển không khỏi có chút giật mình. Tự hỏi, có phải hay không tên đó đã

uống lộn thuốc.

Đang lúc Thiển Thiển ở Thế Giớicùng Chiến minh phát loa. Thì trong kênh bang hội của Thị Huyết Đường cũng bắt đầu náo nhiệt.

[ Gia Tộc '> [ Bóng đêm '>: Thiển Thiển, lại lên kênh Thế Giớicãi vả gì vậy?

[ Gia Tộc '> [ Thiển Thiển ưu sầu '>: Bọn Chiến minh thật quá đáng, dám như thế vu hãm muội muội của ta!

[ Gia Tộc '> [ Bóng đêm '>: Sao có thể như vậy được, một đại Bang

Phái như bọn họ mà đi khi dễ một nữ hài tử sao. Thiển Thiển, ta còn có

hai ngàn cái loa đây. Ngươi lấy phát chết đám bọn họ đi!

[ Gia Tộc '> [ Thiển Thiển ưu sầu '>: Ta ngất, ngươi như thế nào mà có nhiều loa thế!

[ Gia Tộc '> [ Không nên '>: Nàng ấy đem tiền ta tham ô cầm đi mua sắm, mà toàn mua loa là loa, nghe đâu ở Hàng Châu chỉ bán sỉ chứ không

bán lẻ.

[ Gia Tộc '> [ Vô độc bất trượng phu '>: Độc nương tử, ca ca giúp

ngươi đỉnh hơn nữa ngày trên kênh thế giới, như thế nào lại không cảm ơn ta một tiếng?

[ Gia Tộc '> [ Thiển Thiển ưu sầu '>: Là ngươi uống lộn thuốc hay là có dây thần kinh nào đặt không đúng chổ vậy.

[ Gia Tộc '> [ Vô độc bất trượng phu '>:o[>﹏

[ Gia Tộc '> [ Bóng đêm '>:O[∩_∩'>O không độc, ai kêu lão yêu người bình thường cùng Thiển Thiển đối nghịch làm chi.

[ Gia Tộc '> [ Thiển Thiển ưu sầu '>: Lão đại ngươi có đó không?

[ Gia Tộc '> [ Vô độc bất trượng phu '>: Không phải ngươi muốn

cùng lão đại cáo trạng chứ? Lòng dạ nữ nhân thật nhỏ như kim châm a!

[ Gia Tộc '> [ Thiển Thiển ưu sầu '>: Muốn chết hả! Gọi lão đại! Gọi lão đại!

[ Gia Tộc '> [ Cô Dạ Hàn Tinh'>: Ân?

[ Gia Tộc '> [ Vô độc bất trượng phu '>: Yêu, lão đại thật đúng là ở a……

Trên màn hình Thiển Thiển vừa nhìn thấy mấy dòng chữ ngây ngô

của Vô độc bất trượng phu, liền nhịn không được trợn trắng mắt. Từ khi

tham gia game này có thể xem như nàng đã đụng phải oan gia. Cái tên Vô

độc bất trượng phu này, nàng càng nhìn càng không thuận mắt. Hai người

bọn họ cùng môn, đều là game thủ phái Ngũ Độc. Mỗi cuối tháng, các môn

phái đều cử hành một buổi bàn luận võ nghệ. Người chiến thắng có thể đạt được danh hiệu đại sư huynh hoặc đại sư tỷ. Kết quả mỗi lần Thiển Thiển lên võ đài, gặp Vô độc bất trượng phu mười lần thì có hết chín lần đều

thua, lần còn lại còn chính là quên mất mà không tham gia. Mỗi lần đều

vì danh hiệu “Ngũ độc phái đại sư tỷ” này mà đụng độ một lần. Mà cái con heo kia mỗi khi đạt được danh hiệu “Ngũ độc phái đại sư huynh” đều phải chạy đến trước mặt nàng khoe ra. Thiển Thiển thật chỉ muốn nhéo chết

cái bộ mặt tươi cười giả dối của hắn.

[ Gia Tộc '> [ Thiển Thiển ưu sầu '>: Lão đại, ra Thế Giớixem đi.

[ Gia Tộc '> [ Cô Dạ Hàn Tinh'>: Ân

[ Gia Tộc '> [ Thiển Thiển ưu sầu '>: bởi vì ngươi chính là nguyên nhân khiến mọi chuyện không thể cứu chữa. ngươi tính giải quyết như thế nào đây?

[ Gia Tộc '> [ Cô Dạ Hàn Tinh'>: Ngươi nói quá rồi.

[ Gia Tộc '> [ Thiển Thiển ưu sầu '>: Bực rồi nha! Nếu không phải

ngươi đối với nàng thủ hạ lưu tình, thì sao nàng có thể bị nghi là phản

đồ chứ? Ngươi không thấy nàng đang bị toàn bang truy sát không ai hổ trợ sao!

[ Gia Tộc '> [ Cô Dạ Hàn Tinh'>: Vậy ngươi muốn thế nào?

Ôi trời! Lót đường từ nãy tới giờ, rốt cục cũng tới được vấn đề

chính. Thiển Thiển cười tà ác. Làm cho vận mệnh Tiểu Nguyệt trở nên bi

thảm như vậy, bọn họ ai cũng có phần, vậy thì cứ đem tất cả mọi người

tha hết xuống nước! Hắc hắc…… Hắc hắc……

[ Gia Tộc '> [ Thiển Thiển ưu sầu '>: Thu nàng vào Gia Tộc chúng

ta đi, đính tên Thị Huyết Đường trên đầu, cho dù có bị truy nã, cũng

không có người bình thường nào dám xuống tay.

[ Gia Tộc '> [ Cô Dạ Hàn Tinh'>: Ngươi có biết điều kiện để thu người không?

[ Gia Tộc '> [ Thiển Thiển ưu sầu '>: Lão đại, ngươi cũng biết

nàng hiện tại không thể dựa dẫm vào ai, đơn độc một mình. Ngươi có thể

bố thí một chút lòng thương hại được không? Hơn nữa chính ngươi là thủ

phạm nha!

[ Gia Tộc '> [ Bóng đêm '>: Lão đại, ta cảm thấy Thiển Thiển nói

đúng đó, nếu người ta vì ngươi mà liên lụy. Ngươi như thế nào nhẫn tâm……

[ Gia Tộc '> [ Thiển Thiển ưu sầu '>: Ngươi mở cho nàng một con đường sống đi ~~>_ Ngày hôm sau, Lưu Nguyệt đang mơ mơ màng màng trên giường, liền nhìn

thấy Thiển Thiển ngồi ngay ngắn trước máy tính. Trời ạ! Người này tinh

lực thật sự quá sung mãn, Lưu Nguyệt bất đắc dĩ nghĩ ngợi.

Thiển Thiển vừa nhìn thấy nàng, liền gọi: “Tiểu Nguyệt, dậy đi, lại đây cùng ta đánh quái nào!”

Lưu Nguyệt ấn thái dương bất đắc dĩ nói “Bộ ngươi quên ta đang

bị truy nã sao, Ngươi mà đi đánh quái cùng ta thì đừng có than vì sao

chết thảm nhé……”

Kết quả Thiển Thiển cười đến tà ác nói: “Hắc hắc…… Hiện tại

không ai dám truy nã ngươi đâu. Hôm qua bọn ta đã thuyết phục lão đại

rồi, lát nữa hắn login sẽ nhập ngươi vào Thị Huyết Đường!” Kết quả Lưu

Nguyệt vừa nghe tin tức này liền có chút choáng váng……

“Uy! Ngươi không sao chứ?!” Thiển Thiển cau mày kêu nàng vài

tiếng, Lưu Nguyệt có phần phản ứ