
lấy công kích ma pháp làm chủ, nên phóng ra
một trận quần thể ma pháp, vô tình ngộ thương biết bao nhiêu người? Vốn
nhiều người đến chỉ để xem kịch vui, vô duyên vô cớ bị đánh, cũng bắt
tay vào trả đòn. Hai bên cánh gà cứ thế không ngừng lóe lên hào quang kỹ năng, thỉnh thoảng còn có rất nhiều game thủ hóa bạch quang tử trận.
Chuyện này cũng thật hoành tráng a, dù sao cuộc chiến cũng đã nổi lên,
chẳng còn ai thèm để tâm xem bên cạnh có cướp dâu nữa hay không, thành
ra khoảng đất trốn vốn để dành cho người ta đánh cướp dâu, giờ đã bị đám game thủ đánh đánh giết giết chen ngang mất.
Thiên hạ vô địch dù sao cũng từng là bang chủ của Chiến minh,
biết rõ bí quyết PK quần thể, cũng rất biết nắm chắc thời cơ. Vừa thấy
đám người hỗn loạn, lập tức bắt đầu lao tới tiến công. Bị che giữa một
rừng hào quang kỹ năng, bọn họ đã rất nhanh tới gần tới cửa miếu Nguyệt
lão. Cuộc chiến trong nháy mắt đã có chuyển biến, vốn dĩ nhóm ám sát có
vẻ chiếm ưu thế, nhưng là đụng phải tình trạng bát nháo này, mục tiêu
của bọn họ đã hỗn loạn, nói chi tới ưu thế.
Các game thủ xung quanh càng đánh càng hăng, rất game thủ vô
tình mà bị giết hại, thậm chí có kẻ không cam lòng, gọi thêm bạn bè tới
báo thù. Miếu Nguyệt lão hôm nay đúng là một nơi tàn sát. Tất cả mọi
người giết đỏ cả mắt, cũng không thèm để mắt xem là thù hay là bạn, gặp
người là xử hết. Tình hình chiến đấu cứ thế lan ra, chẳng mấy chốc đã
lan vào tới miếu Nguyệt lão. Vừa mới bắt đầu thì chỉ là vài người không
cẩn thận đánh trúng nhau, nhìn một chút thấy đây là địa bàn của Thị
huyết đường, còn nhanh nhanh chạy đi. Nhưng sau lại có một chút giống
thừa dịp rối loạn mà đánh bậy, trốn ở trong đám người lặng lẽ hướng bên
này phóng kỹ năng.
Thị huyết đường cũng không thể làm gì, nhưng hai lần liền bị
quấy rầy chẳng lẽ vẫn đứng đó chịu trận? Thế cục vốn là rối đến không
rối hơn được rồi, nhưng vẫn ngoan ngoãn trấn định kéo tới một góc ngồi
xuống, là bởi vì lão đại còn chưa lên tiếng, tuy rằng Hiệp Hàm không
hứng thú tham dự trận hỗn chiến này, bất quá đâu phải ai cũng nhàm chán
như thế. Lưu Nguyệt ngồi trên đùi y khanh khách cười. Bởi vì nàng nhìn
thấy có kẻ dám quăng độc vào Hiệp Hàm, bình thường nếu ai có làm gì y,
cũng chỉ ở mấy dịp thế này, những người đó mới dám trốn tránh một phen
ám tập.
Mắt thấy tình hình càng ngày càng hỗn loạn, Hiệp Hàm cũng không
muốn ngồi chờ chết. Vươn tay ghỏ thoăng thoắt trên bàn phím “Nhóm chiến
đấu chuẩn bị, hổ trợ những người khác.” Đám game thủ Thị huyết đường tư
chất vốn không giống nhau, được Hiệp Hàm chia ra làm nhóm chiến đấu, và
nhóm cuộc sống, kiểu như bọn Bóng đêm là dân kinh doanh chuyên nghiệp,
hổ trợ hậu cần cho gia tộc liền thuộc vào nhóm cuộc sống.
Sức chiến đấu của Thị huyết đường tuyệt đối là đệ nhất, vốn bên
cạnh, có vài kẻ thừa dịp hỗn loạn mà quấy rối. Liền bị Không nên một
trảm chém không còn giọt máu. Tay phải thần thánh thì ẩn thân ở bên
cạnh, nhìn xa xa nếu có ai sử dụng kĩ năng qua bên này, thì sẽ phóng qua cho hai đao để hắn trở về chuyển sinh đoàn tụ ông bà. Loan đao cùng
Không độc đứng ở một bên mắng, “Để vài người sống có được không a!” Quả
nhiên khi nhìn thấy mấy cao thủ Thị huyết đường chuẩn bị xuất thủ, thì
cái cục vốn đang rối nùi liền có ý chuyển chổ, khiến chổ Thị huyết đường đang đứng vô tình trở thành nơi bình an cực lạc. Lưu Nguyệt không thể
không cảm thán, uy lực của các game thủ Thị huyết đường vẫn là không gì
có thể sánh được.
Lúc này nàng càng có nhiều thời gian xem trò cướp dâu, Thiên hạ
vô địch cùng Yếu nhĩ mệnh tam thiên sớm đã hợp lại thành một đống. Bởi
vì hiện trường hỗn loạn, đội ám bộ của Yếu nhĩ mệnh tam thiên không phát huy được ưu thế, đành phải hiện thân cùng Thiên hạ vô địch sống mái một trận. Gia tộc Thiên hạ vô địch trang bị dù sao cũng kém hơn Yếu nhĩ
mệnh tam thiên khá nhiều, tuy rằng gia tộc Yếu nhĩ mệnh tam thiên thực
lực đều có vẻ cường, nhưng Thúy yên là bố y chức nghiệp, vốn đánh không
được. Chỉ chốc lát, đã có hai người phải hồi thành.
Lưu Nguyệt nhìn có chút nhíu mày, nàng tuy rằng bất mãn Yên Vũ
lợi dụng xong Thiên hạ vô địch liền quăng. Nhưng là dù sao cũng là hôn
lễ của người khác, nhìn thấy người ta đến quấy rối, trong lòng nàng có
chút không thoải mái. Có lẽ là bởi vì nàng từng đã ở nơi này cùng Hiệp
Hàm cử hành hôn lễ. Nàng biết đứng trước mặt nguyệt lão, trong lòng hẳn
đều hy vọng có được chúc phúc. Cho nên trong nháy mắt nàng thậm chí bắt
đầu có chút đồng tình với Yên Vũ mê tình. Thiên hạ vô địch cùng Yếu nhĩ
mệnh tam thiên vẫn cứ giằng co, hai bên vẫn chưa phân được thắng bại,
nhưng mà Yên Vũ chạy đi đâu rồi? Lưu Nguyệt nhìn một vòng quanh miếu
Nguyệt lão, thế nhưng vẫn không thấy cô ta đâu. Chẳng lẽ ở thời điểm tất cả mọi người vì cô ta đánh đến đầu rơi máu chảy, mà cô ta lại trốn đi?
Vậy chẳng phải rất không có nghĩa khí sao.
Kết quả không đến một hồi, nàng liền nhìn thấy Yên Vũ, nguyên
lai Yên Vũ vẫn ẩn thân ở bên cạnh, đến thời điểm Thiên hạ vô địch cùng
Yếu nhĩ mệnh tam thiên ở thời điểm khó phân thắng bạ